“Chỉ là camera an ninh cho thấy chuyện   liên quan đến hai …” Hạ Chiêu kể  chuyện camera an ninh với Úc Tinh Hà.
Úc Tinh Hà hỏi tiếp: “Vậy trong camera an ninh  thấy chuyện gì đáng sợ  ?”
Ví dụ như chuyện Sở Phi Niên  đầu  180 độ, nhưng chuyện    dám  .
“Chuyện gì đáng sợ chứ?” Hạ Chiêu suy nghĩ một hồi: “ là !”
Tim Úc Tinh Hà đập thình thịch.
 lúc  thì Hạ Chiêu  một câu: “Thì tự nhiên Dương Trì đang  thì dừng ,  đó ngẩn , may mắn camera   rõ, nếu  chuyện  cứ đổ lên  mấy ,   chuyện   đáng sợ  ?”
“Biến !” Trán Úc Tinh Hà nổi gân xanh,  thở hổn hển, đẩy Hạ Chiêu .
Hạ Chiêu: “Lúc đó thật sự  xảy  chuyện gì đúng ? Tinh hà, tại   cứ thấy  lo lắng chúng  sẽ phát hiện  chuyện gì ?”
“Anh nghĩ nhiều .” Úc Tinh Hà   camera an ninh   , thì yên lòng   điềm nhiên như   việc gì xảy : “ là  sợ   ,  và Phi Niên  oan, bây giờ   máy camera  khá rõ, nên chẳng còn lo lắng gì nữa.”
Mặc dù Hạ Chiêu thấy  gì đó  đúng, nhưng  suy nghĩ một chút cũng chẳng nghĩ  gì, nên  hỏi thêm nữa.
Sau khi cảnh sát xem xong camera an ninh,  xác định   liên quan đến hai  bọn họ thì  rời , ai mà ngờ , đúng lúc  còn   chuyện đoàn  phim uống  rượu giả,  đó Dương Trì  xảy  chuyện.
Khi   đến chuyện , cảnh sát   nữa, nghĩ thầm     liên quan đến chuyện rượu giả, dù  thì chuyện    khi uống xong rượu giả thì đột tử cũng  xảy , mặc dù Dương Trì  chết, nhưng mà tự nhiên  ngất xỉu.
Mỗi một bình rượu đều  ngày sản xuất, nhà hàng cũng đang điều tra chuyện . Bây giờ cảnh sát  nhúng tay , vì  nhà hàng đành đưa chuyện  giao cho cảnh sát, coi như để cho khách ở phòng khác thấy họ  hề chột ,  sợ điều tra.
Bọn họ cũng hy vọng  thể tra  ngọn nguồn tại   xuất hiện chuyện rượu giả.  điều tra   kết quả nhanh  , ngược  là Dương Trì  tỉnh  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-78.html.]
“Nghe   khi Dương Trì tỉnh  cứ luôn gào to  ngừng   ma.” Hạ Chiêu cầm bữa sáng  đến,  với Úc Tinh Hà nhưng ánh mắt     về phía phòng khác đang đóng kín: “Phi Niên  tỉnh ? Cô   uống bao nhiêu ? Say như thế  lạ đấy,  chuyện gì  thế,  là đến bệnh viện kiểm tra?”
Sau khi    xong thì phòng đang đóng kín đột nhiên mở , Sở Phi Niên   phòng khách, Sở Phi Niên ngủ say cả đêm còn thoải mái vươn vai nữa, vẻ mặt khá hài lòng, khi thấy Úc Tinh Hà và Hạ Chiêu thì cô còn chào họ một tiếng: “Chào buổi sáng nha.”
Mắt cô nheo , rõ ràng mặt tươi tỉnh sáng khoái.
“Cô   ?” Úc Tinh Hà do dự hỏi,    mắt cô, thấy mắt cô trong sáng,  giống hôm qua thì thở phào nhẹ nhõm.
Sở Phi Niên  đến ghế cạnh bàn    xuống, hít hà hương thơm trong  khí: “  , chỉ mơ một giấc mơ mà thôi, cảm thấy nó  thú vị.”
Chẳng lẽ cô mơ bản   đầu 180 độ  đó dọa cho Dương Trì ngất xỉu? Nếu là  thật thì đúng là thú vị.
  chỉ dám nghĩ trong lòng,  dám hỏi thẳng, nhỡ  khi Sở Phi Niên gật đầu thừa nhận, thì   giải thích thế nào với Hạ Chiêu đây.
Hạ Chiêu ở   lâu,  khi  dặn Úc Tinh Hà nhớ đến đoàn  phim.
Hạ Chiêu rời , trong phòng chỉ còn  Úc Tinh Hà và Sở Phi Niên,  nghẹn một đêm, lúc  Úc Tinh Hà  nhịn nổi nữa,  đến chỗ Sở Phi Niên  tò mò hỏi: “Tối qua    hỏi cô ,  cách nào cô  thể uống hết bình rượu  ?”
Khi ở đoàn  phim, ngày đầu tiên khai máy quả thật  nhang đèn các loại, Sở Phi Niên  thể ăn dưa hấu và uống  sữa là chuyện bình thường, dù  lúc ở rạ chiếu phim cô cũng  thể mượn lư hương của  khác để ăn kem.
 mà tối qua khi ăn cơm ở nhà hàng, Úc Tinh Hà  kiểm tra qua, ở gần đó   mấy loại lư hương  nhang đèn gì cả.
“Rượu  vốn thể uống mà.” Sở Phi Niên  xong nghĩ ngợi một lát,  đó cô   thêm một câu: “Rượu đó  đây là của ,  thích thì uống thôi.”
Cô    mê rượu, nếu  tại  khi ở nhà hàng Nhật thì cô chẳng động một giọt rượu nào. Tối qua ở nhà hàng, nếu   do bình rượu , cô căn bản chẳng thèm động .
Úc Tinh Hà sửng sốt: “Vậy bình rượu đó thật sự  vấn đề?”
Nghe xong Úc Tinh Hà biến sắc, hiển nhiên   hiểu ý nghĩa của câu  , rượu  để  uống, nhưng mà Sở Phi Niên   thêm một câu,   rượu  là của cô…