Sở Phi Niên : “Ví dụ như, nếu thường xuyên thấy một giọng kêu gọi , đó là ai, cũng tại đó gọi , thậm chí khi đó gọi thì hồn bắt đầu rời khỏi xác, điều thì chứng tỏ chuyện gì? Có cách giải quyết ?”
“Cô cũng…” Đường Tư Thu thốt lên, vội vàng che miệng, tiếp, đối diện với gương mặt như như của Sở Phi Niên, cô cứng đờ, ánh mắt lóe sáng, hổ .
Dương Tây chằm chằm Sở Phi Niên, ánh mắt phức tạp, nhưng hỏi gì cả, sang hỏi Đường Tư Thu, cô hoảng hốt nữa mà bình tĩnh hơn: “Theo như cô Sở , Thu Thu, cô cách giải quyết ?”
Vì Dương Tây gọi một tiếng “Thu Thu” , Đường Tư Thu hưng phấn hơn, cô hắng giọng, dịu tâm trạng bản : “Nếu gặp tình huống , bình thường 2 nguyên nhân, một là ngày sinh tháng đẻ hoặc tóc của cô, cố tình hồn cô lìa xác, đang hại cô, nhưng nếu là chuyện , thì chuyện kêu gọi trong mơ kéo dài lâu, cùng lắm chỉ một hai , hoặc lợi hại hơn, chỉ cần một là thành công.”
Cô dừng một chút hớp một ngụm nước tiếp: “Nguyên nhân thứ hai, đó là tại , một ràng buộc linh hồn với cô đang tìm kiếm cô, đó tìm cô, nên suy nghĩ trong lòng tạo thành niệm lực, vì cô thấy lời kêu gọi, thậm chí hồn lìa khỏi xác. Theo cách thông thường mà , bây giờ giao thông thông thuận hơn nhiều, nếu thật sự tìm thấy cô, chỉ cần lòng, thì tìm dễ.”
Huống chi đó tìm thấy cô, sự mãnh liệt hóa thành niệm lực, cho dù trèo non lội suối, thậm chí vượt núi đao biển lửa cũng tìm thấy.
“ mà thể khiến một sống hồn lìa khỏi xác, niệm lực mạnh mẽ dễ dàng tạo thành.” Đường Tư Thu lúc chuyện thì nghiêm túc, khi đến chuyện thì thêm mấy phần nghiêm trọng: “ chỉ từng qua một loại khả năng sẽ hình thành loại niệm lực mạnh mẽ thế .”
“Loại nào?” Dương Tây hỏi , lẽ cô thấy sự nặng nề mặt Đường Tư Thu, lẽ đây là chuyện gì, cô vô thức nắm chặt cây quạt điện mini, đốt ngón tay trắng bệch.
Đường Tư Thu: “Chính là chấp niệm khi c.h.ế.t của một , đây là bức thiết thấy ai đó khi chết, khi c.h.ế.t vì chấp niệm nên thể đầu thai, nên nhốt ở một chỗ, thời gian dài sẽ hình thành niệm lực mạnh mẽ , cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến mà họ tìm kiếm.”
Sau khi Đường Tư Thu xong thì Dương Tây mím môi im lặng, cụp mắt, hình như đang nhớ gì đó.
Sở Phi Niên cô , đó Đường Tư Thu, kết quả cô gì thì Đường Tư Thu nhỏ giọng hỏi: “Cô Sở, cô cũng gặp chuyện thế ?”
“ là Sở Phi Niên, cô thể gọi tên . Tại cô hỏi chuyện ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-72.html.]
“Khi nãy cô chuyện của cô ?” Đường Tư Thu .
Dương Tây hiển nhiên cũng tò mò, mặc dù cô gì, nhưng khi Đường Tư Thu hỏi Sở Phi Niên thì cũng sang .
Sở Phi Niên lắc đầu: “Không , hỏi cho vui thôi mà.”
“Hả?” Đường Tư Thu gật đầu.
Khi các cô chuyện thì cảnh diễn của Úc Tinh Hà và Dương Trì đạo diễn Đường hô cắt nữa, Úc Tinh Hà bình tĩnh, còn sắc mặt Dương Trì thì trắng bệch, khom lưng xin ngừng.
“Dương Trì, hôm thử vai biểu hiện , thoại cũng khá , hôm nay thế ? Là quen khỏe?” Đạo diễn Đường nhíu mày nghiêm mặt hỏi.
Cả đoàn phim ai cũng quen với bộ dáng của đạo diễn Đường, khi phim đạo diễn Đường cũng ít khi , luôn nghiêm túc như .
Khi khai máy thì đạo diễn Đường càng nghiêm khắc hơn.
Dương trì hiểu tại hôm nay như , ngờ Úc Tinh Hà đổi nhiều, cho nên ảnh hưởng, thậm chí tiếp nổi diễn xuất của Úc Tinh Hà. Nhìn biểu hiện của Úc Tinh Hà thì thấy tâm trạng càng tuột dốc, thế là càng ngày càng áp chế.
Cứ lặp như thế, cuối cùng trở thành một trận NG liên .
“Thành thật xin đạo diễn Đường, lẽ hồi hộp, cho thử một nữa, nhất định sẽ .” Dương Trì cúi đầu xin ngừng.
Thấy thái độ của khá , nhưng khác gì, nhưng đạo diễn Đường chỉ khoát tay, gật đầu: “Cậu và Tinh Hà kịch bản , hiểu chỗ nào thì hỏi , 10 phút diễn , những khác nghỉ ngơi .”
Nghe thấy đạo diễn Đường như , mặt Dương Trì nhăn nhó, nhưng bình tĩnh nhanh, xoay áy náy với Úc Tinh Hà: “Xin , Tinh Hà, liên lụy , giúp ?”