Năm đó đại sư Dương dựa thanh kiếm gỗ đào tổ truyền mà nổi danh, những lời của cô xuýt chút nữa thì phun một ngụm máu.
“Đại nhân, bọn họ ỷ đông ức h.i.ế.p một , may mà ngài tới, bằng hôm nay bắt nạt đến c.h.ế.t .” Hồ Nhàn nhe răng , trừng mắt đại sư Dương và đại sư , cảm thấy hãnh diện.
“Chuyện nhà họ Hà các ông nên xen .” Sở Phi Niên cầm cây kiếm gỗ đào tùy ý vung vẩy, chút để ý .
“Không !” Đại sư mặt đất cũng , đại sư Dương thể đối phó Sở Phi Niên đột nhiên xuất hiện , ông từ tốn khuyên nhủ: “Cô dung túng cho cô g.i.ế.c , thì phần nghiệp chướng cũng sẽ báo ứng cô.”
“Nghiệp chướng?” Sở Phi Niên khẽ : “Rận nhiều chê ít, còn sợ một chút nghiệp chướng cỏn con ?”
Cô như , ông cũng nhớ tới nghiệp chướng ngày đó thấy Sở Phi Niên, nhất thời nghẹn họng thốt lời, mãi mới một câu: “Giết là sai.”
Sở Phi Niên đột nhiên ngẩng đầu về phía cầu thang, thời điểm đại sư và đại sư Dương xuất hiện, nhà họ Hà trốn lên tầng , bộ tầng một chỉ còn bọn họ.
“Đại nhân, xử lý hai ?” Hồ Nhàn cũng chú ý tới cô đang về phía tầng , lập tức đến gần hỏi.
Hồ Nhàn phách lối , quan tâm đến chuyện hai đại sư .
Sở Phi Niên còn kịp gì, đại sư Dương lên tiếng : “Ân oán của cô và nhà họ Hà nhất thiết mạng đền mạng. Nếu nhà họ Hạ khiến cô mất một cái đuôi, tại để cả nhà họ thờ phụng cô, cung phụng cô 500 năm cho đến khi cô mọc thêm một cái đuôi nữa thì ?”
“ cần nhà bọn họ cung phụng.” Hồ Nhàn tức giận : “500 năm? Thời gian 500 năm chẳng cần bọn họ cung phụng, chính cũng thể tu luyện .”
“ nếu như bọn họ cung phụng, tốc độ tu luyện của cô cũng sẽ…”
“Buồn nôn thật!” Hồ Nhàn ngắt lời ông , giấu vẻ căm ghét mặt: “Cả nhà họ đều là rác rưởi, chịu sự ghê tởm cả 500 năm.”
Lúc , ông Hà và bác cả nhà họ Hà giả vờ giả vịt lừa gạt cô , nhưng đó cô mới phát hiện cả gia đình đều là , vì tư lợi, sự xảo trá, tàn nhẫn... Tất cả những thứ nhà họ Hà từ lớn đến nhỏ biểu diễn thuần thục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-56.html.]
“Còn tranh cãi nữa là c.h.ế.t luôn .” Sở Phi Niên , cô về phía cầu thang.
Rất nhanh đám Hồ Nhàn hiểu tại cô những lời , cùng với tiếng kêu thảm thiết, mùi m.á.u tanh từ tầng bay xuống.
“Các cô còn khác giúp đỡ?” Đại sư đất vội vàng lên, ôm n.g.ự.c sắc mặt tái nhợt, sốt ruột chạy lên tầng .
Đại sư Dương thoáng qua Sở Phi Niên, cũng vội vàng theo.
Hồ Nhàn mờ mịt hỏi Sở Phi Niên: “Đại nhân, ngài còn dẫn tới ?”
“ mang theo .” Sở Phi Niên lắc đầu, cũng nhấc chân lên lầu.
Trên mặt đất tầng hai đầy m.á.u tươi, còn nhà họ Hà c.h.ế.t nhắm mắt, hai mắt mở to, khi c.h.ế.t biểu cảm còn đọng mặt là tràn đầy sự hoảng sợ cùng khó tin.
“Là Hà Vũ Kỳ!” Hồ Nhàn kinh ngạc đại sư Dương đang đè đất.
Một con d.a.o rơi cách đó xa, vẻ mặt Hà Vũ Kỳ điên cuồng, và mặt máu, khi đại sư Dương đè xuống, vẫn giãy giụa và gào thét: “Buông ! Bọn họ đáng chết! Tất cả đều đáng chết! Muốn c.h.ế.t bọn họ, cùng c.h.ế.t , hahaha!”
Cuối cùng đại sư Dương tạm thời đánh ngất .
“Đây là kết quả mà các cô ?” Đại sư đất tựa tường, về phía Sở Phi Niên và Hồ Nhàn, vẻ mặt thống hận.
Hồ Nhàn thực sự chán ghét ông : “Ông già thối, ông đừng mở miệng ? Nhà họ Hà vi phạm lời thề lúc , hại mất một đuôi, tìm bọn họ báo thù là điều hiển nhiên…”
“Đây đều là nhà họ Hà tự tự chịu.” Đại sư Đỗ từ tầng lên, khi thấy cảnh tượng tầng hai cũng hề ngạc nhiên, trực tiếp đem chuyện nhà họ Hà dự tính khiến cho Hà Vũ Kỳ c.h.ế.t đều .
Hồ Nhàn chán ghét : “ nhà họ Hà ghê tởm mà! Rõ ràng là hai cái gọi là bậc cha chú trong nhà đắc tội , quan tâm đến con trai ông thế nào, khiến c.h.ế.t .”
lời của cô , đại sư căn bản , khi đại sư Đỗ khoanh tay , ông đem ngoài trận tuyến với : “Sở dĩ Hà Vũ Kỳ như , đều là do yêu nghiệt cô ép buộc, nếu cô tìm nhà họ Hà báo thù, mà nhà họ Hà thể đến nước , Hà Vũ Kỳ thể phát điên chứ?”