Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:18:01
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không… Hà Vũ Kỳ hại c.h.ế.t nhiều con vật như …” Bác cả nhà họ Hà luống cuống.

Hồ Nhàn : “Oan đầu nợ chủ, hại c.h.ế.t ai, đó sẽ tìm tới , theo lý mà , đến tìm hai .”

Giọng của cô bỗng trở nên hung dữ, mặt lộ một lớp lông màu đỏ, hai cái đuôi phía lập tức hiện , nhào thẳng về phía bác cả nhà họ Hà, tốc độ nhanh đến mức chỉ thể thấy tàn ảnh.

Bác cả nhà họ Hà thể nào ngờ , ông suy tính xong xuôi, đưa Hà Vũ Kỳ chuộc tội, nhưng nào ngờ Hồ Nhàn theo ý của ông , khi Hồ Nhàn lao lên ông chuyện đúng, mắt trợn to trốn, nhưng hai chân mềm nhũn bệt xuống đất, gào : “Cứu mạng! Đại sư Đỗ! Cứu mạng!”

“Yêu nghiệt! Dừng tay!” Một tiếng quát to vang lên từ phía Hồ Nhàn.

Hồ Nhàn phát giác mối đe dọa từ phía , lông đuôi đều dựng hết lên, vội vàng xoay tránh , khi vững, vẩy m.á.u tay xuống, ánh mắt oán hận về đại sư mặt đang bảo vệ bác cả nhà họ Hà.

Người bước bảo vệ bác cả nhà họ Hà trong thời điểm nguy cấp đại sư Đỗ mà là đại sư mang theo đồ của lúc thu phục Hồ Nhàn ở tầng 13, kết quả đánh cho dậy nổi.

“Đạo hữu Đỗ, ông thể khoanh tay mặc cho yêu nghiệt g.i.ế.c ?” Ông lấy một lá bùa giúp bác cả nhà họ Hà tạm thời cầm máu, ánh mắt đồng tình đại sư Đỗ.

Đại sư Đỗ ông một cái dời tầm mắt, gì.

Hồ Nhàn hừ một tiếng, tức giận : “Ông già thối , bọn họ nợ một mạng, lấy mạng ông là chuyện đương nhiên, ông xen chuyện của khác, mở miệng một tiếng yêu nghiệt, ông là cái thá gì?”

“Chỉ cần hôm nay còn ở đây, cô đừng hòng g.i.ế.c !” Một tay ông cầm cây kiếm gỗ đào, một tay cầm lá bùa: “Cho dù nhà họ Hà với cô, nhưng cô cũng thể g.i.ế.c , vì bình tĩnh hòa nhã bàn bạc và tìm cách giải quyết khác?”

“Đừng nhảm nữa!” Hồ Nhàn tức giận đến xù lông, vọt về phía ông , hai tay hóa thành móng vuốt hồ ly, móng vuốt sắc nhọn, đây chính là cách mà cô cho bác cả nhà họ Hà thương, nếu vì đại sư đột nhiên xuất hiện, cô thành công .

Hồ Nhàn hề coi trọng ông , dù lúc ở tầng 13 cô thể đánh thắng thì cho dù trong thời gian ngắn ông thể trở nên mạnh mẽ hơn thì thể mạnh đến mức nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-55.html.]

Điều duy nhất cô ngờ tới là ông bản thể đánh bại cô nên gọi đến giúp đỡ.

“Dương đạo hữu, mau tới giúp !” Ông ngăn cản Hồ Nhàn , trực tiếp đuôi của cô hất văng rơi mặt đất phun một ngụm máu, ông cũng thèm lau miệng, vội vàng hét về phía cửa chính.

Trong lòng Hồ Nhàn dâng lên một dự cảm lành, chờ đến khi cô định bỏ ông mà trốn thoát thì quá muộn.

Một thanh kiếm xé gió bay về phía cô từ phía .

Rõ ràng nó trông khác gì thanh kiếm gỗ đào mà đại sư sử dụng, nhưng khiến Hồ Nhàn cố định tại chỗ thể trốn thoát, chỉ thể trơ mắt cây kiếm bay về phía cô .

Sợ là hôm nay sẽ mất thêm một cái đuôi , cô oán hận nghĩ.

Đau đớn như suy đoán ban đầu đến.

Cây kiếm gỗ đào cách n.g.ự.c Hồ Nhàn đến một tấc thì đột nhiên dừng , rung mạnh nhưng thể tiến thêm nữa.

“Chuyện gì xảy ?” Đại sư ôm n.g.ự.c một màn , ngạc nhiên hô lên.

Sắc mặt đại sư Dương cũng , ông chĩa kiếm về phía , ngừng thúc giục kiếm gỗ đào, thậm chí trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, khiến cho trong lòng ông càng trầm xuống chính là những ông thể chỉ huy thanh kiếm gỗ đào tiếp tục tiến phía mà còn cách nào thu hồi cây kiếm gỗ đào về.

Ngay lúc kiếm gỗ đào xuất hiện vết nứt, mặt đại sư Dương biến sắc lo lắng kiếm gỗ đào thực sự sẽ hỏng mất nên đành nghiến răng từ bỏ khống chế cây kiếm gỗ đào.

Cây kiếm gỗ đào mất sự khống chế của chủ nhân hề rơi xuống đất mà rơi xuống một bàn tay trắng bệch, làn sương đen xung quanh bàn tay nhanh chóng tản , một cô gái chân dép tông lào xuất hiện mắt .

“Đại nhân!” Hồ Nhàn thấy Sở Phi Niên xuất hiện thì thở phào nhẹ nhõm, nước mắt rưng rưng, đuôi của cô cứu !

Sở Phi Niên cầm cây kiếm gỗ đào, cúi đầu xuống: “Kiếm của ông hình như lắm.”

Loading...