Mấy ngày , đạo diễn Đường đến. Sở Phi Niên tránh né mà còn chào hỏi: “Sau lẽ sẽ đến đây nữa.” Dừng một lát, cô thêm: “Trong thời gian cảm ơn ông chiếu cố.”
“Việc nên .” Đạo diễn Đường ha ha: “Người lên hotsearch mấy ngày là ngài đúng ?”
Sau khi chuyện vài câu, đạo diễn Đường tìm Úc Tinh Hà bàn chuyện. Sở Phi Niên vốn đang chơi game thấy một địa danh quen tai.
“Mọi Khương Bình ?” Sở Phi Niên đầu sang hỏi.
Lần ở sân thượng cô thấy 3 chữ “thôn Khương Bình” từ miệng thanh niên . Editor: Cá vàng chấm bi.
Úc Tinh Hà gật đầu: “Chúng đến đó vài cảnh, chắc là nửa đoạn . Cô chỗ đấy ?”
“Không hẳn.” Sở Phi Niên lắc đầu, suy tư một lát : “Vậy đến lúc đó cho cùng , việc cần .”
Trong mấy ngày , nhà họ Hà khá bất .
Việc ăn tụt dốc phanh còn đủ, xui xẻo đến mức uống nước lạnh còn buốt răng. Trong đó, thảm nhất là Hà Vũ Kỳ. Anh dám ngủ nhiều ngày liền, vì chỉ cần ngủ sẽ gặp ảo giác, liên tục lặp ác mộng ngày đó.
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, gầy đến da bọc xương, hốc mắt lồi , trong mắt tia m.á.u đỏ lòm.
“Không ông chỉ cần các còn ở đây thì nhà họ Hà chúng sẽ gặp chuyện bất trắc hả?” Người nhà họ Hà xúm chất vấn đại sư Đỗ.
Vẻ mặt đại sư Đỗ khó coi, lên tiếng.
Đỗ Song : “Trước đây các mời sư phụ đến, chỉ là đắc tội một con hồ ly. Quả thực lúc đầu con hồ ly đấy dễ đối phó, nhưng bây giờ thể thấy tình trạng hiện tại của nhà họ Hà chắc chắn tác phẩm của một nó. Nếu thời gian trách chúng đúng thì chi bằng mấy nghĩ kỹ xem ngoại trừ con hồ ly mấy còn đắc tội với cái gì nữa .”
Khi những lời , cô như như Hà Vũ Kỳ.
Người nhà họ Hà chú ý tới tầm mắt của cô . Bà Hà chỉ vẻ mặt đau lòng, những còn thì khác, quan tâm thích , bắt đầu hùa theo chửi: “Nên khuyên nó từ sớm, chó mèo cũng là mạng, tay dính nhiều m.á.u như thì sớm muộn gì cũng gặp báo ứng. Bây giờ … Bản gặp báo ứng thì thôi , còn liên lụy đến những khác. mặc kệ! Đại sư Đỗ, ngài xem cách nào ? Chí ít cũng giữ tài sản gia đình chúng chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-53.html.]
“Anh ý gì? Dù gì cũng là bác cả của Vũ Kỳ, thằng bé như mà đau lòng ?” Bà Hà tức giận .
Bác cả nhà họ Hà thấy trở mặt , thì mặc kệ đó tức giận : “Đau lòng cho nó hả? Cô nên mừng nó con . Không đợi mấy con ch.ó con mèo đến báo thù, giải quyết nó luôn !”
Chỉ thấy nhà họ Hà cãi ầm ĩ. Chẳng ai tay , họ lao đánh loạn xạ.
Đỗ Song về phía Hà Vũ Kỳ. Cô thấy vẫn đó, giả mù thấy bọn họ đánh ngay bên cạnh. Hà Vũ Kỳ ngừng lẩm bẩm, trông như thần kinh.
"Sư phụ, chúng nên ở đây nữa ?" Đỗ Song nhỏ giọng hỏi.
Đại sư Đỗ lắc đầu, đúng dậy ngoài.
Người nhà họ Hà nhanh chóng nhận hai thầy trò rời . Họ đánh nữa, lập tức đuổi theo.
"Đại sư Đỗ! Ngài thể ! Ngài thì nhà họ Hà chúng đây?" Ông Hà lo lắng .
Bác cả nhà họ Hà : "Đại sư Đỗ, chuyện còn cách cứu vãn nữa ? Hay chúng mời con hồ ly đó đến, chuyện đàng hoàng với nó, để nó xả giận, chúng tiếp tục cung phụng nó."
“Ông để nó trút giận, ông ý gì?” Bà Hà hiểu lời ông .
Bác cả nhà họ Hà tranh cãi với bà . Ông chỉ về phía ông Hà: "Cậu nghĩ thế nào?"
Ông Hà im lặng, trả lời.
"Cậu nghĩ cho kỹ, nếu cứ thế mãi, đến lúc đó gia nghiệp nhà họ Hà và mạng của cả nhà chúng đều chôn cùng đấy!" Bác cả nhà họ Hà .
Lúc , tất cả đều về phía ông Hà.
Cả Hà Vũ Kỳ cho dù tinh thần đang hốt hoảng cũng sang với đôi mắt đỏ ngầu. Trong phút chốc, Đỗ Song cảm thấy nếu ông Hà gật đầu, Hà Vũ Kỳ sẽ biến thành một con thú dữ lao đến cắn xé ông .
Bà Hà ôm chặt lấy Hà Vũ Kỳ. Bà là đầu tiên sụp đổ: "Không! Trước đây ai là đòi mời con hồ ly về? Giờ xảy chuyện, các đẩy Vũ Kỳ nhà ? Các nghĩ thật đấy! Chỉ cần vẫn còn ở đây..."