Quả thực  xa, tổng cộng  đến 10 phút  bộ, nhưng dọc đường cứ   hẻm nhỏ.
Khi tới nơi, ngẩng đầu  tòa nhà  bỏ hoang phía , cùng với bức tường đầy hình vẽ graffiti kín mít, thậm chí còn   ít  ở đây.
[  chỗ ! Hồi nhỏ  trai  từng dẫn  đến đây! Lúc đó   mê parkour lắm, ngày nào cũng dẫn  chạy đến đây, giờ      , mới đó mà  qua nhiều năm như .]
Một chiếc ván trượt đến bên chân Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà.
Chàng trai nhảy khỏi ván huýt sáo với hai , gọi Úc Tinh Hà: "Này! Anh bạn! Giúp  một tay!"
Úc Tinh Hà còn  kịp trả lời, bình luận  bắt đầu gào thét.
[Lâu   thấy  chơi ván trượt! Aaaaa hôm nay  thể  thấy ? Háo hức quá!]
[Không nhịn   lôi album ảnh  chơi ván trượt ngày xưa  xem,  kiểu gì cũng  trai!]
Sở Phi Niên   Úc Tinh Hà   chơi  , cô nghiêng đầu  .
Úc Tinh Hà ngẩng đầu, hỏi  trai: "Cho  thử  ?"
Chàng trai   gì, chỉ nghiêng  sang một bên, một tay để  lưng, một tay chỉ về phía quảng trường bên ,  hiệu mời .
Sở Phi Niên nhường đường, thấy Úc Tinh Hà từ từ bước lên ván trượt.
Lúc  ngang qua   trai, hai  còn vỗ tay  một cái.
Chàng trai huýt sáo một tiếng, chạy về phía bạn bè.
Hình như  gì đó, những  bạn vốn đang tụ tập chơi đùa tự do đều tản , nhường hẳn địa điểm cho họ.
Có   nhận  Úc Tinh Hà, kéo  bên cạnh phấn khích  gì đó, đạp ván trượt  lấy điện thoại để ở bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-311.html.]
Toàn bộ quảng trường    bằng phẳng, một bên còn bố trí  ít chướng ngại vật, nhưng đối với những  chơi ván trượt  parkour thì nơi đây quả là một địa điểm lý tưởng.
Chiếc ván trượt mà Úc Tinh Hà mượn từ  trai  là loại ván hai đầu đều vểnh lên, chủ yếu dùng để biểu diễn động tác và kỹ thuật, Sở Phi Niên nhân cơ hội xem bình luận, đại khái      từng chơi thứ .
Anh chỉ tùy ý trượt một đoạn, Sở Phi Niên cũng thong thả  về phía đó, cho đến khi  thấy Úc Tinh Hà đột nhiên nhảy lên thẳng , chiếc ván trượt nhấc lên xoay tròn   trung, khi  tiếp đất, chiếc ván cũng trở  mặt đất, đưa  trượt thêm một đoạn nữa.
Úc Tinh Hà dừng , mũi chân khẽ đá, ván trượt  dựng thẳng bên chân.
Sở Phi Niên  một loạt động tác của , ngẩn ,  thấy tiếng reo hò phấn khích bên , mãi đến khi Úc Tinh Hà trả ván trượt cho  trai  chạy về phía cô, cô mới  hồn.
"Sao  chơi nữa?" Sở Phi Niên đưa tay vén gọn phần tóc mái lòa xòa  trán , lên tiếng hỏi.
Cô  thể   Úc Tinh Hà  thích chơi cái , lúc nãy trả ván cho  trai,   còn   chơi thêm một lúc nữa.
Úc Tinh Hà cúi đầu, áp trán  lên trán cô, nắm lấy tay cô, : "Chờ công việc xong xuôi, chúng  về nhà chơi, nếu em  học,   thể dạy em."
Tòa nhà bỏ hoang là do chủ đầu tư bỏ trốn, khiến công trình xây dựng dang dở, chỉ còn  bộ khung như , về  trở thành địa điểm lui tới của những ngyời thích chơi parkour.
Còn bức tường graffiti kín mít , và khu vực    bỏ hoang phía sâu bên trong,  coi là thánh địa trong lòng những thiếu niên đam mê tốc độ của thành phố , năm đó khi parkour bắt đầu nổi lên ở trong nước, thì nơi đây là nơi tụ tập của những thiếu niên chơi parkour của thành phố .
Vô  hình vẽ  tường,  cái ghi ngày tháng,  cái thì .
Những  để  những hình vẽ ,    qua đời,      trở thành nhân viên văn phòng, trở thành cha  của những đứa trẻ, vì công việc vì gia đình mà đau đầu nhức óc. Có  bụng bia, đầu hói hết,  lẽ thỉnh thoảng trong mơ, họ sẽ nhớ  bức tường graffiti , và những năm tháng cùng bạn bè tự do chạy nhảy theo đuổi sự kích thích .
[Nhớ  những buổi chiều hoàng hôn năm , đó là thanh xuân  qua của .]
[Vừa định comment mắt đang rưng rưng, thì  thấy câu  lập tức phì .]
[Gọi điện cho  trai ,     mua vé máy bay cuối tuần  ,  dẫn  đến đó một  nữa!]
[     như một đứa ngốc.]
[...]