Hồ Nhàn hừ một tiếng: "Vậy còn chần chờ gì nữa? Nhanh lên!"
"Hoa Lâm Cảnh,   suy nghĩ kỹ ?" Diêm Quân hỏi.
Úc Tinh Hà    thôi,   đầu  hỏi Hồ Nhàn: "Tại  nhất định  để Hoa Lâm Cảnh g.i.ế.c ?"
"Ý  là,    thể tự tay g.i.ế.c  ?" Anh chỉ  Diêm Quân.
Hồ Nhàn : "Anh  là Diêm Quân của địa phủ, tuy địa vị cao hơn Thành Hoàng Âm Phủ, nhưng địa phủ chỉ quản chuyện cõi âm, nếu  là linh hồn của cõi âm thì    g.i.ế.c  dễ như trở bàn tay, nhưng  là  dương gian,    dám động  ."
Nói đến đây, cô  sực tỉnh: " , chúng  đều là  dương gian, sợ    gì?"
"Anh   thể sửa Sinh Tử Bộ của cô." Sở Phi Niên .
Hồ Nhàn cứng đờ, khí thế  mới dâng lên lập tức tiêu tan, cô   nhịn  : "Sổ Sinh Tử dễ sửa như  ?"
"Không dễ sửa, nhưng   nghĩa là    sửa ." Hoa Lâm Cảnh : "Nếu   tự dưng Úc Tinh Hà  hết thọ nguyên?"
"Ý gì?" Úc Tinh Hà nhíu mày,  nhớ tới chuyện Sở Phi Niên  đổi 10 năm thọ nguyên cho  từ tay Diêm Quân, bèn  về phía Sở Phi Niên.
Đến lúc , rõ ràng  cần  giấu giếm  nữa.
Sở Phi Niên : "Lúc ở núi Long Hưng, em  lấy điện thoại của quỷ sai tra tuổi thọ của ."
"Không đúng,  thế nào  cũng  giống  đoản mệnh." Hồ Nhàn thò đầu  Úc Tinh Hà: "Vậy    sửa Sổ Sinh Tử của  ?"
Cô đột ngột  về phía Diêm Quân.
Hoa Lâm Cảnh nghiêng  về phía , hỏi: "Cô   bây giờ  là đợi xong chuyện  ?"
ANh   Sở Phi Niên với nụ  ranh mãnh.
Ý tứ   rõ ràng,   lựa chọn giao dịch với Sở Phi Niên.
"Nói ." Sở Phi Niên đáp gọn lỏn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-292.html.]
Hoa Lâm Cảnh gật đầu, định lên tiếng thì sắc mặt đột nhiên biến đổi,   vội vàng lùi về phía Sở Phi Niên: "Vậy cô  đảm bảo  còn mạng để   chứ."
Hồ Nhàn cũng biến thành hồ ly, lông   dựng .
Ánh mắt Sở Phi Niên lóe lên sự sắc bén, cô vung tay, nghiệp hỏa lập tức bốc cháy xung quanh.
Âm khí đang tiến về phía Hoa Lâm Cảnh lập tức dừng ,  dám tiến lên.
Hoa Lâm Cảnh thở phào nhẹ nhõm.
Còn Diêm Quân đối diện vẫn giữ nguyên vẻ nhàn nhã,    Sở Phi Niên: "Phi Niên, cô thật sự  đối đầu với ?"
" cũng  ." Sở Phi Niên cũng ,  mặt  hề  chút nghiêm túc nào: "    , sớm muộn gì  cũng sẽ g.i.ế.c ,  cứ khăng khăng  Diêm Quân ngon lành   chịu an phận, cứ  đến gây sự với ."
"Tự tìm đường chết, trách ai ?" Hồ Nhàn thò đầu  .
Hoa Lâm Cảnh đưa tay ấn đầu cô  xuống: "Cô gọi đây là cái gì? Cáo mượn oai hùm."
"Không  mượn oai của ,  xen   gì!" Hồ Nhàn hừ một tiếng.
"Được!" Diêm Quân  chọc ,    những  bên cạnh Sở Phi Niên, ánh mắt dừng    Úc Tinh Hà một chút, cuối cùng vẫn rơi  Sở Phi Niên, khẽ thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Phi Niên, nhiều công đức như  cô giữ cũng vô dụng, chi bằng đưa cho , còn nghiệp chướng   thể nghĩ cách giải quyết giúp cô,   cô  thể ở bên Úc Tinh Hà, sống c.h.ế.t bên , bạc đầu giai lão, chẳng   hơn ?"
Theo tiếng  của  , cả khu rừng dần  màn đêm bao phủ, ánh trăng  che khuất, tiếng sấm chớp bên ngoài cũng biến mất, ngay cả miếu Sơn Thần bên cạnh cũng  còn.
Bọn họ dường như  đến một  gian khác, nơi đây tối đen như mực,   gì cả, chỉ  nghiệp hỏa của Sở Phi Niên le lói soi sáng một vùng nhỏ xung quanh.
Tiểu Tam Hoa cuộn tròn run rẩy  chân Hồ Nhàn, hai cái đuôi to của Hồ Nhàn xõa , cũng cảnh giác  xung quanh.
 lúc tiếng  của Diêm Quân dứt hẳn, vô  lệ quỷ bắt đầu xuất hiện trong bóng tối.
"Nhiều lệ quỷ như ,  điên  ?" Hồ Nhàn xù lông, giọng  trở nên sắc nhọn hơn: "Cho dù  là Diêm Quân, triệu hồi nhiều ác quỷ như ,   sợ Thiên Đạo giáng thiên lôi đánh c.h.ế.t ?"
Những ác quỷ xuất hiện với đôi mắt đỏ rực.
Chúng chen chúc dày đặc, giống như tất cả ác quỷ  giam cầm  địa phủ đều  thả ,  thể lao đến xé xác bọn họ bất cứ lúc nào, nuốt chửng cả hồn phách.