Tuy Sơn Thần vẫn cũ nát, nhưng ít   sạch sẽ hơn  đây.
Sở Phi Niên vẫn còn đang loay hoay bên cạnh miếu Sơn Thần, xung quanh miếu Sơn Thần đều là cây cối, những cây  đều   tuổi đời nhất định, một  cây  chết, nhưng   cây phủ đầy dây leo,  vẫn xanh .
“Cô đang tìm gì ?” Hoa Lâm Cảnh hỏi.
Sở Phi Niên  thẳng dậy, phủi tay, ngước mắt : “ đang tìm một cái cây, cái cây sống lâu nhất  ngọn núi .”
 cô   một vòng quanh núi,  tìm thấy cái cây đó, trong trí nhớ cũng   ấn tượng gì.
Trên núi  quá nhiều cây cối.
Hoa Lâm Cảnh dọn dẹp miếu Sơn Thần xong thì rời , Sở Phi Niên cũng  hỏi   tiếp theo sẽ  .
“Nếu thôn trưởng còn sống,  khi hỏi  gì đó cũng nên.” Sở Phi Niên lẩm bẩm,  thất vọng  xuống núi.
Thế nhưng thôn trưởng  mất từ lâu, cô cũng chẳng tìm  ai để hỏi thêm về chuyện núi Hoành Đỉnh.
Sở Phi Niên     , chỉ đành gọi điện hỏi ý kiến của Chiêm Vũ.
Thế nhưng Chiêm Vũ cũng bó tay: “   thần thánh, cái gì cũng tính .  chỉ  thể  cho cô những gì  tính   thôi, còn  đều do  đoán mò cả đấy.”
Dừng một lát,     tiếp: “Nếu   hết, thì còn cần cô  gì?”
Sở Phi Niên bực  cúp máy.
Cho đến tận ngày 30 Tết, Úc Tinh Hà  cố ý sắp xếp để Hạ Chiêu  nghỉ ngơi,  nhận việc, còn cho Tiểu Cao nghỉ phép, bởi vì họ cũng   đón một cái Tết trọn vẹn.
“Tối nay chúng  tự nấu ăn nhé?” Sở Phi Niên  hỏi   bò  sofa, mắt vẫn dán chặt  chiếc máy tính bảng  tay.
Vài ngày , cô tình cờ mở cuốn sổ ghi chép  lấy từ nhà họ Khương. Cuốn sổ ghi chép  nhiều chuyện của cô hồi đó, thế nên mấy ngày nay, Sở Phi Niên cứ mải miết  nó.
Hạ Chiêu  dọn dẹp nhà cửa xong, mệt đến mức  vật  sofa: “Hai   mua đồ ăn ,  nấu cho.”
“Anh  nấu ăn á?” Hồ Nhàn đang chơi đùa cùng Tiểu Tam Hoa  thấy thế, lập tức  đầu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-283.html.]
Tiểu Tam Hoa  lớn,  béo tròn mũm mĩm, nhưng cũng xinh xắn hơn hồi nhỏ  nhiều.
Hạ Chiêu  cầm chiếc điện thoại đang rung liên hồi lên,  : “Không chỉ   , còn   khác nữa.”
Bởi vì Triệu Mịch  việc ở thành phố A, hơn nữa   cũng  về quê ăn Tết, nên Sở Phi Niên  gọi   đến nhà chơi. Ai ngờ , Đoàn Thiếu Dương  thấy  cũng đòi  theo.
Chẳng  từ lúc nào, ai đó  lập một nhóm chat, kéo hết những  mà Sở Phi Niên quen   trong nhóm.
Mọi  cũng  đến, nhưng vì  về quê ăn Tết nên đành hẹn  mấy hôm nữa sẽ tụ tập.
Đoàn Thiếu Dương đến cùng Chiêm Vũ, còn Chiêm Vũ thì dẫn theo Kim Hoài Đồng. Đám   đến, căn nhà lập tức trở nên náo nhiệt.
Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà  cần  mua đồ ăn, vì   đến đều  mua hết những thứ cần thiết .
Những   nấu ăn thì  bếp phụ giúp, còn những    nấu ăn thì  phòng chơi game, hoặc  tán gẫu ở phòng khách.
“Chơi mạt chược ?” Sở Phi Niên bỗng lên tiếng hỏi.
Nghe thấy thế,   lập tức giơ tay hưởng ứng.
Thế là Úc Tinh Hà lấy bộ mạt chược mà  đây Sở Phi Niên nhờ Đường Thước mua . Sở Phi Niên   một vị trí, Đoàn Thiếu Dương và Chiêm Vũ  chung một chỗ.
“  !” Hồ Nhàn lập tức   chỗ còn .
Kim Hoài Đồng  bếp phụ giúp, còn Úc Tinh Hà thì  cạnh Sở Phi Niên,  bóc quýt  đút cho cô ăn.
Hồ Nhàn  đây  thích xem Sở Phi Niên chơi mạt chược,    tự   trận, cô nàng phấn khích vô cùng.
Sở Phi Niên hôm nay vận đỏ, đánh  thắng đó.
Chiêm Vũ lúc  mới ngớ  , : “Người cô  là công đức, sáng chói lấp lánh, bản  cô cũng giống như thần tài , chúng  chơi mạt chược với cô chẳng khác nào dâng tiền cho cô tiêu ?”
“Không .” Sở Phi Niên   : “ dựa  thực lực,  dựa  vận may.”
Úc Tinh Hà cũng lên tiếng: “Nếu Phi Niên mà dựa  vận may để thắng  , thì    thua trắng tay từ lâu .”
Ý    là bọn họ ít nhất cũng thắng  vài ván, điều đó chứng tỏ Sở Phi Niên căn bản  hề dựa  khí vận.