Đại sư Lỗ: [Cách cô giúp đại sư Dương tu bổ thanh kiếm gỗ đào  đây, thật  cũng  thể thử  đồng xu .]
“Thế nào?” Úc Tinh Hà thấy cô   gì, còn nhíu mày, lên tiếng hỏi: “Không tu bổ  ?”
“Đại sư Lỗ   .” Sở Phi Niên : “ em  thể miễn cưỡng khiến nó   nứt .”
Vừa , làn sương mù màu vàng kim trong lòng bàn tay cô  bao bọc   nửa đồng xu.
Sở Phi Niên : “Nếu nửa đồng xu  thật sự  linh tính,   nó  thể tự tu bổ .”
Vừa , cô  đưa đồng xu cho Úc Tinh Hà,   tiếp tục đeo.
Đồng xu  khác so với  đây, lúc  khi vết nứt cực kỳ nhỏ đó còn tồn tại, vì màu sắc của bản  đồng xu, vết nứt đó  dễ  bỏ qua, nhưng bây giờ, cầm đồng xu lên là  thể  thấy sợi dây vàng xuyên qua nửa đồng xu.
Giống như vết nứt  đây   thứ gì đó màu vàng kim lấp đầy.
Úc Tinh Hà cầm lên xem,  : “Nhìn  vẻ  hơn  đây một chút.”
“Ừ.” Sở Phi Niên   đeo cẩn thận: “Hy vọng  tác dụng.”
Đợi đến khi  thấy Úc Tinh Hà đeo đồng xu lên , Sở Phi Niên mới hỏi Hạ Chiêu về vụ tai nạn.
Tai nạn nghiêm trọng như , nếu  nhờ nửa đồng xu , Úc Tinh Hà  c.h.ế.t , nhưng rõ ràng cô mới đổi 10 năm tuổi thọ cho Úc Tinh Hà   bao lâu, vụ tai nạn  thật sự  kỳ lạ.
Hạ Chiêu : “Người  lái xe trong tình trạng say rượu.”
“Sáng sớm  say rượu  lái xe?” Sở Phi Niên lạnh lùng  một tiếng.
Hạ Chiêu thở dài: “ cũng thấy kỳ lạ, nhưng  còn cách nào, cảnh sát cũng  điều tra  gì khác.”
Chuyện Úc Tinh Hà gặp tai nạn xe   ém xuống, ý của  và Hạ Chiêu nghĩ rằng    thương,   lái xe trong tình trạng say rượu cũng   xử phạt, chuyện  cho dù công khai, truyền  ngoài cũng chỉ lên hot search,  khiến  hâm mộ lo lắng thôi.
 mấy ngày nay, Úc Tinh Hà vì giành  giải Ảnh đế  chiếm hot search , căn bản  cần dựa  chuyện  để lên nữa.
Chuyện Úc Tinh Hà giành  giải Ảnh đế là sự tuyên truyền  nhất cho bộ phim của đạo diễn Đường,  ít  mong chờ bộ phim đó  công chiếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-282.html.]
Bộ phim  công chiếu  mùng một Tết.
Trước đó, Úc Tinh Hà vẫn còn  nhiều việc  bận, Sở Phi Niên thỉnh thoảng  cùng , thỉnh thoảng  rời  để giải quyết việc riêng của .
Cô  đến núi Hoành Đỉnh một chuyến, đáng tiếc vẫn  tìm thấy tung tích của Khương Bình ở.
Ngược , cô gặp Hoa Lâm Cảnh ở miếu Sơn Thần.
Đã lâu  gặp, Hoa Lâm Cảnh so với  đây càng giống  sống hơn.
Sắc mặt    , mặc một chiếc áo gió dài, đeo khăn quàng cổ,  sống mũi còn đeo một cặp kính.
“Chưa thở  ?” Sở Phi Niên  thấy  kính của      nước, lên tiếng hỏi.
Hoa Lâm Cảnh gật đầu: “Vẫn còn kém một chút.”
Chỉ còn kém một chút nữa,    thể   thở và nhịp tim, thật sự sống như một con .
Hơi thở và nhịp tim  đây đều là do   giả vờ, sẽ  một ngày,    cần giả vờ cũng  thể sở hữu những thứ , đến lúc đó,  nghĩa là    thật sự sống .
“Gần đây  gì thế?” Sở Phi Niên  bên cạnh  , cùng    tượng đá trong miếu Sơn Thần.
Bức tượng đá phủ đầy rêu xanh, nhưng vẫn  thể  thấy ngũ quan, nhất là đôi mắt đó,  giống Diêm Quân.
Hoa Lâm Cảnh cúi  xuống, tháo găng tay , đưa tay bóc rêu xanh  tượng đá,  bóc  : “Không  gì cả, chỉ  dạo khắp nơi, ngắm kỹ thế giới mà  đây  kịp ngắm, tiện thể suy nghĩ xem  khi sống  nên  gì.”
“Vậy  nghĩ  ?” Sở Phi Niên hỏi.
Hoa Lâm Cảnh : “Vẫn , hình như     gì cả, những thứ   dường như  thể tìm  một công việc tử tế.”
“Chưa chắc.” Sở Phi Niên  sang bên cạnh miếu Sơn Thần, : “Giống như đại sư Lỗ, đại sư Dương, bọn họ đều  việc ,   thể giống như bọn họ,   đại sư Dương , về già còn  lương hưu,  .”
“Nói  .”
Đợi đến khi Hoa Lâm Cảnh bóc hết rêu xanh  bức tượng đá, dọn dẹp sạch sẽ cỏ dại, đá vụn trong miếu Sơn Thần.