"Xin ." Sở Phi Niên vẫn bày tỏ lời xin , là thứ cô  tặng , thì nó  còn là của cô nữa.
Dừng một chút, cô : "Đợi  tìm   thể, sẽ bồi thường cho ông một sợi khác."
Thứ  là sợi chỉ  tay áo cô.
Thứ  cũng là do  khác tặng,  thời gian đó, Sở Phi Niên theo học một vị lão đại phu xuất  trong cung để học cách bắt mạch bằng sợi tơ. Vị lão đại phu ban đầu   dạy cô, Sở Phi Niên    phương pháp , nên  cầu xin lão đại phu dạy cô.
Sợi chỉ vàng  dùng để  việc đó.
Sở Phi Niên chỉ hứng thú nhất thời,  khi học xong, cô thấy dễ chẩn đoán sai, hơn nữa   tiện, cô chạy đến nơi khám bệnh miễn phí, đều là những  bình thường, họ thoải mái   mặt cô,  bắt mạch thì trực tiếp đưa tay  là .
Tơ vàng  dùng đến,  đó, một tú nương  từng khám bệnh ở chỗ cô, nên  đó  giúp cô thêu tường vân lên tay áo, còn chừa  một đoạn, Sở Phi Niên thuận tay tặng cho  bé , chính là tổ tiên nhà họ Khương bây giờ.
Ông cụ Khương : "Năm đó, lão tổ của chúng   học   ít thứ từ ngài, còn  ngài tặng cho những sách thuốc chép tay, nhà họ Khương mới  thể phát triển như giờ"
Sở Phi Niên  ngờ  bé năm đó     tiền đồ như , dù  cũng là  cô từng tận tâm dạy dỗ, lúc  cô chợt thấy  vui và tự hào.
Sở Phi Niên trả  hộp gỗ cho ông cụ Khương, : "  đến nhà họ Hoa một chuyến, phiền ông chỉ đường."
"Để  đưa ngài ." Khương Việt chợt lên tiếng.
Lúc Sở Phi Niên  thấy thì  sang,  vặn chạm  ánh mắt của Khương Việt,   : " từng đến nhà họ Hoa một ,   dạo gần đây  vài việc cũng  đến đó tìm hiểu, đang lo   lấy danh nghĩa gì để ." Nói xong    một tiếng.
"Cũng ." Sở Phi Niên gật đầu đồng ý.
Sau khi quyết định chuyện  thì  trì hoãn nữa, chiều hôm đó, Sở Phi Niên  lên một chiếc xe việt dã,  lái xe là Khương Việt.
Xe rời khỏi nhà cũ của nhà họ Khương,  thẳng  một vùng núi nào đó.
Nhà họ Hoa quả thực  thật sự ẩn cư, ít nhất,  một con đường rộng lớn dẫn thẳng  núi, xe cộ    đó  bằng phẳng, chỉ cần  xe,    tiện lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-186.html.]
"Mặc dù năm đó chúng  từ chối hợp tác với nhà họ Hoa, nhưng mấy năm nay, nhà họ Hoa vẫn  từ bỏ ý định. Mấy doanh nghiệp bên ngoài tuy  mang họ Hoa, nhưng thực chất  nắm quyền kiểm soát những doanh nghiệp đó chính là  nhà họ Hoa." Khương Việt .
Sở Phi Niên  quen thuộc với những chuyện , chỉ  một chút, nhưng đột nhiên tò mò mục đích   Khương Việt đến nhà họ Hoa, thì hỏi một câu: "Vậy  lên núi để  gì?"
"Cách đây một thời gian,  nơi  điều tra một vụ án buôn bán , lúc đó  hai nhân vật chính đang bỏ trốn,  đó phát hiện  hai  đó   . Khương Bình đang tìm hiểu chuyện , tra đến cùng thì phát hiện  liên quan đến nhà họ Hoa, cộng thêm  đó cũng  vài vụ án g.i.ế.c  liên quan đến nhà họ Hoa,    đến là để điều tra."
Sở Phi Niên  Khương Việt ,  lên tiếng, cô  Khương Việt đang  đến Vưu Điềm Điềm và Liêu Giác, khó trách Khương Bình đột nhiên xuất hiện, còn  bụng  tay giúp đỡ, hóa  đây cũng là nhiệm vụ của  .
Trên đường , Khương Việt   với cô  ít chuyện về nhà họ Hoa.
Sở Phi Niên  một  một vài chi tiết, tổng hợp  thì chính là  nhà họ Hoa vô liêm sỉ, vì đạt mục đích mà  từ thủ đoạn.
Xe chạy ba tiếng đồng hồ, con đường phía   hề hẹp dần, ngược  càng rộng thêm.
Mãi đến khi xe chạy đến một  đất trống giống như quảng trường thì mới dừng .
"Nhiều xe như , xem  dạo gần đây  ít  đến nhà họ Hoa." Khương Việt dừng xe,  xung quanh .
Sở Phi Niên  biển  xe, phát hiện đến từ khắp nơi.
Cô thu hồi tầm mắt,  về phía trang viên bên .
Nhà họ Hoa xây dựng một trang viên lớn trong núi sâu, cộng thêm quảng trường rộng lớn giống như bãi đậu xe lộ thiên phía ,   ngoài là khu nghỉ dưỡng nào đó cũng   tin.
Sự xuất hiện của Sở Phi Niên và Khương Việt  hề kinh động đến  nhà họ Hoa, hoặc  thể , nhà họ Hoa chắc chắn   bọn họ đến, nhưng  để tâm.
Ngược , lúc bọn họ đang  về phía trang viên,  gặp  hai  quen.
"Lão Dương?" Sở Phi Niên  thấy đại sư Dương đang   chuyện với mấy  phía .
Thực   chỉ  đại sư Dương, còn  cả Đỗ đại sư mà cô từng gặp ở nhà họ Hà  đó, bên cạnh đại sư Dương còn  một vị hòa thượng,  tay hòa thượng đeo một chuỗi tràng hạt.