Nhiếp ảnh gia hài lòng với chủ đề của câu chuyện , càng hài lòng hơn khi thấy tạo hình của Úc Tinh Hà và Sở Phi Niên.
Nghề nhiếp ảnh chỉ là công việc  thêm của  , thực  là một biên kịch, chủ đề   do   quyết định.
Mà khi  xong, Sở Phi Niên vốn dĩ đang khoác tay Úc Tinh Hà, lúc   siết chặt hơn, cô vô thức hỏi: “Ý nghĩa của tạo hình  do  tự nghĩ  hả?”
“Do   mơ thấy.” Nhiếp ảnh gia đắc ý : “Lúc đó vì nghĩ đến chủ đề   nhiều đêm  ngủ  ngon, kết quả  một hôm ngủ quên,   nhớ rõ  bộ giấc mơ, nhưng mà   nhớ bối cảnh nơi đó, nên   nó thành một câu chuyện, cô thấy ?”
Anh  chỉ nhân viên công tác  : “Nhìn phản ứng của bọn họ kìa, tạp chí kỳ  bán  chắc chắn lượng tiêu thụ  lớn, mặc dù câu chuyện  khá vớ vẩn và phi logic, nhưng  hai   mẫu ảnh, chắc chắn sẽ khiến  mua tha thứ cho nó…”
Anh  nghĩ đến  khi tập chí   phát hành, tiền thưởng của   cũng tăng lên bội phần.
Mặc dù chụp ảnh cả ngày, cuối cùng  ảnh  chọn để đăng lên tạp chí  nhiều lắm, nhưng mỗi một tấm đều là ảnh chụp quan trọng, những tấm ảnh   đăng liên tiếp , nên  thể hiện  ý nghĩa câu chuyện .
“Sao ?” Úc Tinh Hà phát hiện sự khác thường của Sở Phi Niên,  nhỏ giọng, lo lắng hỏi cô.
Sở Phi Niên nhắm mắt , một lát  mới lắc đầu : “Không , tiếp tục chụp .”
 từ đó về , mỗi  Sở Phi Niên  đôi mắt  của Úc Tinh Hà, cô đều thẫn thờ , Úc Tinh Hà cảm thấy cô đang thông qua  để  một  khác. Suy nghĩ  khiến   đau lòng  khó chịu, nhiều  định hỏi cô đang  ai, nhưng   nổi một chữ.
Cũng may, mấy tấm cuối cùng phản ứng của Sở Phi Niên  mưu mà hợp với nhiếp ảnh gia, chụp vô cùng thuận lợi.
Sở Phi Niên  phòng hóa trang, tẩy trang và  quần áo  mới  ngoài.
Khi chuyện gia trang điểm ở  dọn dẹp, kéo ngăn tủ  thì thấy một hộp kính sát tròng, sững sờ hỏi: “Sao ở đây  còn một hộp kính sát tròng ?”
Cô  lẩm bẩm, xoay  mở hộp trang điểm  thì thấy một hộp dự , cô  nhớ   chuẩn  hai hộp, nhưng bây giờ  hai hộp …
“Chị Lan, chị đang nghĩ gì thế?” Trợ lý  , thấy cô  đang cầm hai hộp kính sát tròng,  ngẩn , thì tiến sát  xem, tò mò hỏi.
Chị Lan bình tĩnh , đặt cả hai hộp kính sát tròng  hộp trang điểm,  : “Có lẽ dạo  nghỉ ngơi  , cảm thấy  choáng váng,  đợt   sẽ nghỉ ngơi thật .”
…
Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà cùng    ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-156.html.]
   ai  tiết lộ chuyện Úc Tinh Hà đến đây chụp ảnh, ngoài cửa  vây kín bởi fan hâm mộ, Hạ Chiêu nhận  tin tức  đó  về phía Úc Tinh Hà và Sở Phi Niên: “Tách    ?”
Sở Phi Niên  xung quanh,  về phía nhà vệ sinh,  : “Hai    .”
Dù  cô chỉ cần tìm chỗ     biến mất, chẳng cần suy nghĩ gì.
 khi cô mới   hai bước thì  Úc Tinh Hà kéo tay .
Sở Phi Niên    , ánh mắt mang theo sự chất vấn.
“Đi cùng  .” Úc Tinh Hà  cô.
“Không  chứ?” Sở Phi Niên hỏi, cô  quan tâm chuyện  chụp trúng, nhưng Úc Tinh Hà  chắc  thế.
Khi hỏi câu , Sở Phi Niên vô thức  sang  Hạ Chiêu, kết quả   chỉ hắng giọng  : “Dù  bây giờ Phi Niên  chụp cho tạp chí,   sẽ lộ diện  công chúng,  chụp là chuyện sớm  muộn…”
Thấy Hạ Chiêu  ngăn cản, Úc Tinh Hà nắm tay cô  hề buông , Sở Phi Niên  : “Vậy cùng  thôi.”
Sở Phi Niên  đến cạnh Úc Tinh Hà,  thờ phào nhẹ nhõm, nhưng  hề buông tay cô .
Sở Phi Niên cụp mắt,  lên tiếng.
Mặc dù   cùng ,   cứ thế nghênh ngang   ngoài, nếu như  thế, những fan hâm mộ đang  đợi  cổng đó thấy, đừng mong  .
Dù  Úc Tinh Hà lâu lắm  còn  lộ diện.
Hạ Chiêu mặc quần áo của Úc Tinh Hà ,  hình hai  họ tương tự ,  đó  thẳng  ngoài, đa  fan hâm mộ  đợi Úc Tinh Hà  hấp dẫn.
Hai  họ đợi một lúc , đợi fan hâm mộ  gần hết, lúc  bọn họ mới  thang máy xuống hầm giữ xe,  khi lên xe Hạ Chiêu  Tiểu Cao sang một xe khác, khi  lên xe, một giọng  ngập ngừng vang lên: “Anh trai, là  đúng ?”
Úc Tinh hà dừng chân , Hạ Chiêu nháy mắt với ,   đừng  đầu.
  do dự một chút vẫn  đầu  .
Hai cô bé  theo phía  hình như là học sinh, khi Úc Tinh Hà  , hai cô bé hưng phấn nắm tay , mặt đỏ rần, cố gắng để  hét lên.