Hai    chuyện nữa,  đầu   phòng hóa trang của riêng , váy màu đen   cô Vưu  mặc  mất , cũng may cái váy   chỉ  một cái, họ  chuẩn  cái thứ hai,  hề ảnh hưởng đến chuyện chụp quảng cáo.
Chuyên gia trang điểm cầm dụng cụ lên, suy nghĩ nên trang điểm thế nào, nhưng khi cô   Sở Phi Niên thì ngừng .
“Sao ?” Sở Phi Niên ngẩng đầu  cô   hỏi.
Chuyên gia trang điểm hồi thần   vội vàng : “Cô Sở, da cô  quá,  lẽ  cần đánh nền, chỉ cần trang điểm mắt là , cô nhắm mắt  …”
Đây là  đầu tiên Sở Phi Niên trang điểm, cô  yên, chuyên gia trang điểm  cô  cái gì thì cô  cái đó, ngoan ghê gớm, lúc  chuyên gia trang điểm như thấy ảo giác, chậm tay , khẽ hỏi: “Cô Sở, thật sự cô và cô Vưu   quan hệ huyết thống ? Hay là…”
“Không.” Sở Phi Niên vốn định lắc đầu, nhưng cô cảm thấy mắt  ngứa,  nhớ đến bây giờ đang trang điểm, thế là cô khắc chế sự kích động trong lòng  trả lời: “   cô .”
“Wow.” Chuyên gia trang điểm sợ hãi cảm thán: “Thần kỳ quá nhỉ, hai  các cô thật sự giống  như đúc, khác biệt duy nhất chính là mặt cô Vưu trắng hơn cô, ý của     da cô đen, chỉ là do mặt cô Vưu trắng  như giấy … Cô Sở, cô  thấy  ?”
Sở Phi Niên đáp  một tiếng, cô  ngờ chuyên viên trang điểm   nhiều chuyện như thế.
 mà cô  thấy đáng ghét, dù  cứ   một chỗ chán  chết,  chuyên gia trang điểm   thỉnh thoảng đáp  vài câu tỏ vẻ đồng ý cũng .”
“Xong , cô Sở, cô  thử xem.” Chuyên gia trang điểm thu tay ,  : “Chủ đề   liên quan đến mèo đen, nhân vật của cô là mèo yêu, cho nên  trang điểm cho mắt cô tròn hơn một chút, nhưng do đuôi mắt của cô  sếch, chỗ   cần  đổi,  …”
Chuyên gia trang điểm cứ lải nhải  ngừng bên tai, Sở Phi Niên   trong gương, cô mấp máy môi, cảm thấy hài lòng, nên khen một câu: “Đẹp lắm.”
“ là  thật.” Chuyên gia trang điểm cũng  thèo.
Trước khi trang điểm thì Sở Phi Niên   một chiếc váy màu đen, cô cụp mắt  cái váy , phát hiện bên   mấy đóa mây màu vàng kim, kiểu dáng    hơn Đạo bào màu đen cô  nhiều.
“ , còn  một bộ kiểu …” Nhà tạo mẫu cầm váy lụa đỏ chót trong tay, giơ lên : “Bộ  trở thành bản đặc biệt, 1000  mua tạp chí đầu tiên sẽ  tặng…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-154.html.]
Sở Phi Niên  hiểu mấy chuyện liên quan đến tạp chí, cô  váy lụa dài màu đỏ chót ,  váy  thêu phượng hoàng, cũng   mẫu đơn, vẫn là mèo y như cũ, nét mặt con mèo   kỳ lạ, lộ  vẻ hung ác, khiến   sẽ   váy lụa thêm chút nữa, phảng phất như tiệc cưới đẫm máu.
“Đừng thấy màu sắc  mang  khí vui mừng, chủ đề của nó tương đối…” Nhà tạo mẫu .
Sở Phi Niên hàm hồ đáp một tiếng, cô   bộ váy lụa  nữa.
“ , vẫn  đeo kính sát tròng, cô Sở tự đeo  ? Hay để  giúp cô?” Chuyên gia trang điểm cầm kính sát tròng đưa cho Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên hỏi: “Chúng  màu gì?”
“Một cái màu vàng kim, một cái màu xám bạc, màu xám bạc thiên hướng âm u đầy tử khí…” Chuyên gia trang điểm .
Sở Phi Niên gật đầu : “Để  tự đeo.”
Cô kéo rèm phòng trang điểm lên, che khuất mắt những  khác, Sở Phi Niên cụp mắt cất kính sát tròng  ngăn kéo, lúc ngẩng đầu lên thì hai mắt cô  khôi phục hai màu bạc và vàng kim, cô  bản  trong gương, mắt chớp chớp, ngân quang trong mắt  dần dần tối xuống, như thể sự sống cuối cùng  tử khí che khuất, mắt  của cô chỉ còn  vẻ âm u đầy tử khí mà thôi.
Sở Phi Niên  ngắm nghía  trong gương, cảm giác  khác lắm so với hình tượng chuyên gia trang điểm , lúc  cô mới  dậy   ngoài.
Ở bên  Úc Tinh Hà  chuẩn  xong, thậm chí còn   cả cô, đầu  đội tóc giả, tóc dài qua eo, khi Sở Phi Niên   thì Úc Tinh Hà đang  chuyện với nhiếp ảnh gia.
Anh phát hiện nhiếp ảnh gia   lưng   im tại chỗ,  nhận  gì đó,  xoay   .
Anh  từng thấy đôi dị đồng của Sở Phi Niên, nhưng giờ phút  khi trông thấy cô, cảm thấy cả  run rẩy.
Sở Phi Niên sửng sốt hỏi: “Sao mặt    thương?”
Dưới mắt trái của Úc Tinh Hà  ba vết thương dài  giống , lưu  vệt máu, thoạt  giống như… Bị mèo cào.
“Cô Sở đến đúng lúc lắm, nào nào, đến đây, chúng   chuyện luôn.” Nhiếp ảnh gia hồi thần , vui vẻ gọi hai  họ.