Anh    đây là hàng thật giá thật,    giả mạo  đó ăn vạ  mạng.
 khi Sở Phi Niên ngước lên ,  phụ trách bắt đầu cảm thấy  chắc chắn, thậm chí loáng thoáng cảm thấy, hình như cô Sở   mặt   mới  khí chất như chị gái mèo đen nổi tiếng  mạng.
Khi bọn họ  chuyện, cô Vưu mà   nhắc đến   đến bên , khi  thấy Sở Phi Niên, cô  trợn tròn mắt, từ từ  đến  há hốc miệng hỏi: “Cô là ai?”
Úc Tinh Hà lạnh lùng  cô , kéo Sở Phi Niên lùi về  lưng : “Cô Vưu, bố  cô   dạy cô cách  chuyện với  khác ?”
Người phụ trách cảm thấy  hổ,   sốt ruột, sợ cô Vưu chọc giận Úc Tinh Hà, dù  Úc Tinh Hà mới là đối tượng bọn họ chú ý, vội vàng : “Cô Vưu, đây là  Úc, đây là cô Sở,  mới nhớ, hai cô trông giống  thật đấy, ha ha ha…”
Anh   vài tiếng, nhưng  thấy ai hùa theo, thế là cảm thấy lúng túng,  dám  nữa.
Sở Phi Niên thò đầu  khỏi lưng Úc Tinh Hà, cô  hề tức giận, chỉ  cô Vưu , hỏi ngược : “Vậy cô là thứ gì?”
Khi hỏi câu , mắt cô  một tia sáng màu vàng kim lóe lên.
Cô  lùi về  hai bước, sắc mặt trắng bệch, tay buông lỏng, mèo đen trong tay rơi xuống đất, nó kêu meo meo vài tiếng, chạy đến cọ chân Sở Phi Niên.
Trợ lý  theo  cô  thấy  vội vàng chạy đến, khom  ôm mèo đen lên.
Con mèo đen  họ mượn đến,  khi  chụp xong  trả về,  thể để nó xảy  chuyện .
Cô Vưu   để ý đến nữa, lập tức xoay  chạy trốn.
“Haiz! Cô Vưu!” Người phụ trách giật ,  đuổi theo, nhưng mà  Úc Tinh Hà ở đây,    dám , chỉ  thể   khác chạy theo.
Người đuổi theo nhanh chóng trở , thở hổn hển, sắc mặt khó coi : “Cô Vưu    trở ,  mất .”
Công việc   chuẩn  xong xuôi, kết quả một trong hai nhân vật chính    , bây giờ tìm  ở   chứ… Người phụ trách ngập ngừng, ánh mắt rơi   Sở Phi Niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-153.html.]
“Cô Vưu  đến từ ? Có ký hợp đồng ?” Hạ Chiêu lấy tay chỉnh mắt kính,    Sở Phi Niên   , bây giờ đột nhiên xuất hiện một  giống y hệt Sở Phi Niên, cảm thấy kinh ngạc  thôi, càng  khuynh hướng cảm thấy cô gái họ Vưu    .
Trong lòng  phụ trách   suy nghĩ mới, vì  nhiệt tình với Hạ Chiêu hơn,  xán lạn : “Anh Chiêu   thì lát nữa   hỏi thăm giúp ,  khác phụ trách ký hợp đồng với cô , như  cô   vi phạm hợp đồng,  phụ trách sẽ  ngoài tìm. Anh Chiêu,   bàn bạc với  chuyện …”
Dù  Hạ Chiêu cũng là  đại diện của Úc Tinh Hà, nếu như ngay cả ý đồ của   mà    thì    cần lăn lộn trong giới  nữa , lập tức : “Cậu  với  cũng vô dụng, cần  trong cuộc gật đầu mới .”
Người phụ trách  xong, cảm thấy phát sầu, nhưng khi  sang  Sở Phi Niên thì nụ   mặt   càng nhiệt tình hơn: “Cô Sở,   cô  hứng thú với dự án của chúng   ? Thợ  phim của chúng …”
Miệng   bắt đầu tuôn  vô  ngôi  lớn tranh  sứt đầu mẻ trán vì   chụp ở tạp chí của họ.
Hạ Chiêu nhức đầu,      gì, chỉ  Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên   phụ trách  xong, cô hỏi: “Những quyết định  đó   đổi  hả?”
“Trang phục, đạo cụ đều chuẩn  hết , ngay cả phương án  chụp thế nào cũng   định …” Người phụ trách  khổ , thực  vẫn còn phương án dự , nhưng mà    dám .
Sở Phi Niên suy nghĩ một lúc, cô nghiêng đầu sang  Úc Tinh Hà.
Ánh mắt  phụ trách lóe sáng,   thêm: “Chỉ cần cô gật đầu đồng ý, chúng   thể lấy hợp đồng  đó của cô Vưu sửa , sửa đến khi nào cô hài lòng mới thôi, cô thấy ?”
“Có thể.” Sở Phi Niên gật đầu, cô  về phía Hạ Chiêu: “  hiểu mấy chuyện ,   chuyện với bọn họ .”
Người phụ trách mừng như điên kéo Hạ Chiêu  bàn chuyện hợp đồng, còn Úc Tinh Hà và Sở Phi Niên   bên trong, khi đến cửa phòng hóa trang, Úc Tinh Hà nhỏ giọng hỏi: “Sao cô  đồng ý ?”
“Được chụp ảnh miễn phí, còn  tiền để xài, ngu   lấy.” Sở Phi Niên  .
Bỏ qua chuyện xảy   mạng và những tấm ảnh   mờ , thì cô  từng chụp ảnh đàng hoàng  nào  đấy.
Dù  chuyện chụp ảnh thật sự chẳng ảnh hưởng gì đến cô cả.
Úc Tinh Hà bình tĩnh  cô một lúc, thấy nụ  của cô  hề miễn cưỡng, thế là  cũng  theo.