Thực   chỉ là  mờ đơn thuần, mà khi   chỗ Sở Phi Niên chỉ thấy như một  ảnh mà thôi. Người  sẽ nghĩ do bản  run tay tạo thành.
“Cái   cũng bình thường, kỹ thuật  lợi hại lắm, tại     rõ mặt Phi Niên nhỉ?” Hạ Chiêu lấy điện thoại di động  xem, cũng  thấy rõ mặt Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên  đắc ý, nhỏ giọng : “Cái  chính là ma pháp đó.”
Buổi chiều, đạo diễn Hạ  chạy đến, ông cụ Đường  mặt ông    : “Bộ phim của ông chi bằng đợi đến đầu năm  chiếu? Như  cũng  cần gấp gáp đến thế.”
“Không  .” Đạo diễn Hạ xoa cái bụng lớn, tay cầm tách ,  như cán bộ  thi sát nông thôn, ông  : “   tranh giành với ông .”
Bộ phim  của đạo diễn Đường dự định sẽ công chiếu  kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán. Vì   gấp gáp.
 bộ phim của đạo diễn Hạ   chiếu  kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, thực  ông   công chiếu dịp Quốc Khánh, kết quả khi  nam phụ  xảy  vấn đề, bộ phim   hơn phân nửa đành cắt     bộ. Còn cần  diễn viên nữa.
Mỗi ngày đạo diễn Hạ đều đến  dạo ở đoàn  phim của ông cụ Đường, ý  để ông cụ Đường  thấy, xem coi ông   thể giới thiệu một diễn viên  diễn xuất  cho đạo diễn Hạ  .
Kết quả còn  đợi ông cụ Đường đề cử, thì ông   chú ý đến Úc Tinh Hà ở đoàn  phim, lập tức lấy kịch bản đưa đến.
Khi đưa kịch bản đến, tuy ngoài miệng   cần gấp,  thể xem từ từ, nhưng thực tế ngày nào cũng đến.
Nếu  thể bổ sung cảnh  của nam phụ, tăng ca thêm chút, nếu  kịp công chiếu ở lễ Quốc Khánh, thì ít nhất  thể dịp nhân dịp Giáng Sinh cũng khá .
Khi đạo diễn Hạ đến đúng lúc Úc Tinh Hà  xem xong kịch bản, lập tức trả lời ông .
“Đạo diễn Hạ, mấy ngày tiếp theo    vài quảng cáo,  hơn 1 tuần nữa  mới  đoàn  phim …”
Úc Tinh Hà   dứt câu, đạo diễn Hạ  khoát tay : “Không ,  ,  bây giờ chúng  ký hợp đồng  ? Một tuần nữa   cứ thế  đoàn phim,  thấy ?” Ông    xong thì  lấy hợp đồng  ngay.
Ngày hôm , Úc Tinh Hà  chụp quảng cáo cho tạp chí, Sở Phi Niên rảnh đến nhàm chán,  ở chỗ đạo diễn Đường đợi, cô  theo Úc Tinh Hà đến chỗ chụp ảnh luôn.
“Có một bộ chụp chung,  cộng tác của  Úc là một  mới,  đến , đang ở phòng hóa trang.”Sau khi chào hỏi xong thì  phụ trách chào tủm tỉm, kết quả   dứt câu thì chợt  thấy Sở Phi Niên ở phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-152.html.]
Sơe Phi Niên vốn dĩ đang cúi đầu xem điện thoại,     chuyện thì mới ngẩng đầu lên , khi  phụ trách  rõ mặt cô, sửng sốt hỏi: “Ôi, cô Vưu,  cô  ở đây?”
“Hả?” Sở Phi Niên nhướn mày : “ họ Sở.”
Người phụ trách hoang mang .
Ngay cả Úc Tinh Hà và Hạ Chiêu cũng thấy mờ mịt, Hạ Chiêu  hỏi: “Cô Sở là bạn của chúng , theo đến đây chơi,      là…”
“Hả?” Người phụ trách kinh ngạc: “Anh Úc,  Chiêu, hai  đừng đùa với , đây là cô Vưu,   mới đón cô   mà, còn tận mắt  thấy cô   phòng hóa trang…”
Anh   Sở Phi Niên,   đầu sang  phòng hóa trang, kết quả  nghiêng đầu  thì thấy   từ phòng hóa trang  ,   câm nín.
Úc Tinh Hà và Hạ Chiêu cũng  hình.
Trông thấy một Sở Phi Niên khác từ phòng hóa trang  , Úc Tinh Hà vô thức nắm tay Sở Phi Niên.
“Yên tâm,  vẫn ở đây.” Sở Phi Niên chủ động đưa tay sang.
Tay của cô  lạnh, thậm chí còn tỏa  khí lạnh nữa.
Úc Tinh Hà nắm tay cô, cho dù tay  nóng hổi cũng  thể nào truyền nhiệt cho Sở Phi Niên, nhưng khi nắm bàn tay lạnh lẽo   khiến tảng đá treo lơ lửng trong lòng  hạ xuống.
“Chuyện gì thế ?” Úc Tinh Hà hỏi.
Sở Phi Niên còn  lên tiếng,  phụ trách  qua   giữa vị  và Sở Phi Niên mấy : “Anh Úc,  cũng    , chẳng lẽ là chị em  thất lạc nhiều năm? Nếu  cô Sở và cô Vưu   bất kỳ quan hệ gì với   chẳng tin .”
Hai  bọn họ ngoại trừ kiểu tóc và quần áo bên ngoài, thì cả  bọn họ thật sự giống , chiều cao, hình thể, nhất là gương mặt của họ…
 khí chất của họ   giống ,  phụ trách thầm nghĩ.
“Chị gái mèo đen?” Sở Phi Niên  đối phương mặc một chiếc váy màu đen, trong n.g.ự.c còn đang ôm mèo đen, cô nhướn mày, hứng thú hỏi.
Người phụ trách gật đầu: “Chính là chị gái mèo đen,  đó còn lên Hot Search nữa đó, chủ biên của chúng  cảm thấy cô   phù hợp với chủ đề  , nên cố tình tìm cô , đây là  thật đó…”