“Năm đó, thôn  trải qua một trận đại hạn, thu hoạch kém, mùa đông đến, khi  dân trong thôn lên núi tìm vỏ cây thì phát hiện hai  con bọn họ sống trong Đạo quán  , cho rằng bọn họ là yêu quái, vì hai  họ mà thôn mới gặp đại hạn, mùa vụ  …”
Thế là lột sạch đồ của  phụ nữ đó và đứa trẻ mới 3 tuổi đuổi  núi sâu.
“Đêm đó  núi tuyệt rơi dày đặc,  trong thôn hoan hô vì may mắn, mong chờ mùa xuân năm  thu hoạch sẽ  hơn.” Sở Phi niên .
Úc Tinh hà khàn giọng hỏi cô: “Vậy hai  con đó  ?”
Sở Phi Niên l.i.ế.m môi, cụp mắt: “Mùa xuân năm tiếp theo, cô con gái cõng một bộ xương trắng xuống núi.”
Hai  bọn họ điên cuồng trả thù  dân trong thôn , chuyện  xảy  lâu lắm , thôn đó bây giờ biến thành thôn Tùng An như hiện nay.
“Dương Tây là  của thôn Tùng An.” Sở Phi Niên .
Bây giờ thôn Tùng An   còn tập tục đưa mấy cô bé mới sinh để lên núi một đêm nữa, vì trong làng càng ngày càng ít trẻ con  đời, thậm chí vì   ít trẻ con, mà thôn bọn họ dần dần   ngoài quên mất, mười mấy năm ,  mà thôn trưởng  suy nghĩ lừa gạt phụ nữ ở ngoài đến thôn.
Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà   xong những chuyện tình , chuyện liên quan đến thôn Tùng An  điều tra gần xong.
Thôn Tùng An liên quan đến chuyện cúng tế  sống, minh hôn, thậm chí còn liên quan đến  nhiều vụ án lừa bán trả em và  mất tích.
Khi xe cảnh sát lái đến thôn Tùng An, thôn trưởng và ông Hắc  đều  điên,  đàn ông   điên cuồng,    lời nào đàng hoàng, chỉ gào lớn  ma, còn phía thôn trưởng thì cảnh sát  hỏi   ít chuyện.
Thôn trưởng đề cập  nhiều đến  phụ nữ mà ông  gọi là “bà”, theo như ông  , bà   sống  lâu, là thần trong thôn, nếu   bà  thì thôn Tùng An  biến mất .
Thần lực mà bà  dùng để bảo vệ thôn Tùng An  cung cấp nhờ cúng tế  sống.
Bọn họ cần  chọn lựa tế phẩm thật , nhưng trong vòng trăm năm nay,  của thôn Tùng An   ít, vì để thôn  biến mất, bắt đầu từ thôn trưởng đời , trong thôn tiếp nhận  ngoài đến ở.
Nói là tiếp nhận, thực chất là lừa gạt hoặc mua  bất hợp pháp  đưa đến thôn Tùng An.
Những  ngoại lai ,  vài  cắm rễ ở thôn Tùng An, cũng  một   c.h.ế.t ở thôn Tùng An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-149.html.]
Dương Tây nhanh chóng trở về đoàn  phim.
Đạo diễn Đường đặt một cái xích đu bên cạnh chỗ  của ông ,  khi đến núi Long Hưng   trải nghiệm cái ghế xích đu của sư thầy, Sở Phi Niên  đổi cái ghế trong đoàn  phim của cô thành cái ghế xích đu ,   đó thật dễ chịu.
Khi Dương Tây tìm đến, cô đang   xích đu,  đung đưa  chơi mạt chược, vận may của cô từ hôm qua  bắt đầu tăng lên, dựa  tiền cứu tế điểm danh hàng ngày mà  phát triển lên  hơn mấy chục ngàn, đồng thời chèo chống đến hôm nay.
“Nói mới nhớ, công đức và khí vận   đại nhân nhiều đến ,  ngài đánh mạt chược  xui xẻo như thế.” Hồ Nhàn  xổm  cái ghế bên cạnh, ôm một hộp nho, một  chỉ ăn một quả, cô  là một con hồ ly   ý tứ, ăn nho  lột vỏ .
Hôm qua Úc Tinh Hà   xong, nhưng Sở Phi Niên   về,  nên   vội , đành ở  với cô.
Quan trọng hơn là, đạo diễn Hạ quan hệ khá  với đạo diễn Đường  đến tìm , đưa  một kịch bản, hỏi      .
Úc Tinh Hà đang xem kịch bản ,  thấy Hồ Nhàn   cũng cảm thấy kỳ lạ, thế là  sang  Sở Phi Niên, chẳng qua  còn  kịp lên tiếng thì Dương Tây  tìm đến.
Dương Tây  đến một , còn  Bùi Thanh nữa.
Những chuyện Dương Tây gặp  ở thôn Tùng An  giấu nhẹm , nhưng  che giấu mối quan hệ giữa  và Bùi Thanh nữa,   tin đồn mơ hồ truyền , hai  bọn họ  hề để ý.
“Cô Sở.” Bùi Thanh  xuống  chào Sở Phi Niên,  đó cũng chào Úc Tinh Hà.
Chào xong thì thấp thỏm  Sở Phi Niên: “Cô Sở, bây giờ Tiểu Kha thế nào ?”
“Vẫn .” Sở Phi Niên đánh một quân bài , bực bội hừ một tiếng.
Bùi Thanh  tưởng rằng   cô bực , luống xuống  sang cầu cứu Dương Tây.
Dương Tây : “Khi ở thôn Tùng An, Tiểu Kha  cứu chúng , chúng … Không  chúng   thể giúp gì cho    ?”
“Tiểu Kha  giúp mấy  thế nào?” Hồ Nhàn tò mò hỏi.
Hỏi xong thì thấy Dương Tây và Bùi Thanh   phản ứng gì, lúc  mới nhớ  cô  đang ẩn   mặt hai  họ, thế là rút  phép thuật,  đó hỏi hai  họ thêm  nữa.