“Sư phụ Vương,  bà  giữa tháng mới đến,  đến sớm ?” Sư thầy  sư cô  đến miếu thì kinh ngạc.
Vị sư cô họ Vương  cũng  già lắm,  chừng 50 tuổi,  vài sợi tóc bạc  gáy,  búi bởi một cây trâm cũ kỹ, đeo một đôi giày cỏ, bước  miếu nhanh như bay ,   giống   một quãng đường xa đến đây.
Khi sư thầy kinh ngạc hỏi thì bà  chỉ : “Ở nhà đợi  chán, nên đến đây sớm một chút, ở đây nhiều  như ,   đến góp vui.”
“À,  .” Sư thầy gật đầu,  đó   gần bà , lúc  kỹ  bà  thì vội vàng hỏi: “Bà  ngã ? Sao cả  dính đầy bùn ,   thương ở  ? Chúng  lớn tuổi , cũng  cẩn thận chứ,   ở đoàn  phim  bác sĩ  cùng, để  mời đến xem giúp bà…”
Sư thầy lẩm bẩm xong thì chạy  ngoài, sư cô Vương  nguyên tại chỗ  nhúc nhích, cúi đầu  bùn đất dính   , bà  vươn tay sờ,  nhích một khối bùn đen, tanh hôi cho  miệng.
Sở Phi Niên  từ bên ngoài , đụng trúng sư thầy, sư thầy   chuyện tối hôm qua cô  đến thôn Khương Bình, chỉ nghĩ hôm qua cô  tìm  cùng Úc Tinh Hà mà thôi.
Bây giờ thấy cô thì sư thầy nhỏ giọng : “Cô Sở, vị sư cô mà   hôm nay  đến đây, nếu cô  đến thôn Khương Bình thì tìm bà  hỏi thử xem.”
“Đã đến đây?” Sở Phi Niên nhướn mày hỏi.
Sư thầy gật đầu.
“Được.” Sở Phi Niên  rộ lên, cảm ơn sư thầy,  đó tiếp tục   trong.
Khi cô đến bếp,  khéo gặp vị sư cô họ Vương , xem    gì khác thường,  bẩn một chút mà thôi,  như là  ngã xuống bùn, trừ mặt còn sạch sẽ  thì    bùn đen.
Đa phần những miếng bùn   khô cứng , dính   sư cô họ Vương, khi nhấc tay  di chuyển, thỉnh thoảng sẽ rớt xuống chút.
“Bùn rơi  nồi.” Sở Phi Niên thấy một miếng bùn khô rơi “tõm”  nồi chè đậu xanh, thì nhắc nhở bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-131.html.]
Sư cô họ Vương dừng một chút, cho tay  nồi,  dùng tay vớt bùn , nhưng mà khi cho tay  nồi thì bà   dừng tay , cầm cái muôi bên cạnh  khuấy nó lên, hòa tan bùn  nồi chè.
“Không  mà, cô bé  nhầm .” Sư cô Vương .
Sở Phi Niên : “Chắc .”
Cô  ở cửa nhà bếp một chút,  thấy  lưng truyền đến tiếng động thì mới xoay  rời , khi  cô còn  một câu: “Người của bà thối quá.”
Cô    mấy bước thì thấy sư thầy và nhân viên y tế đến, cô gật đầu chào hai  họ.
Khi sư thầy và nhân viên y tế  nhà bếp thì thấy sư cô Vương  cạnh nồi.
“Sư cô Vương, mau đến đây cho bác sĩ kiểm tra .” Sư thầy  qua cầm lấy cái muôi, nhưng khi cầm lên phát hiện   đúng, cúi đầu  thì thấy cái muôi  cong: “Sao cái muôi   cong ?”
Nhìn như    cố tình bẻ cong.
Sư thầy vô thức  tay sư cô Vương, bàn tay  khô nứt, thậm chí thô to vì  việc nặng thời gian dài, nhưng   giống bàn tay  thể bẻ cong cái muôi, ông  gãi đầu, nghi ngờ bản  già  nên lẩm cẩm.
Trên bếp nấu chè đậu xanh đường phèn, để buổi chiều đoàn  phim  xong thì ăn.
 mà chiều hôm đó, khi đưa chè đậu xanh đến, cả đám  chỉ  nồi đậu xanh đường phèn nhưng  ai dám ăn.
Nguyên nhân là do Sở Phi Niên  gửi một đoạn video  nhóm WeChat của đoàn  phim. Khi cô  ở cửa bếp,  sư cô Vương cả  dính bùn đen, cho tay  khuấy nồi chè đậu xanh. Cô   rõ ràng, bao gồm quá trình khuấy, thỉnh thoảng còn  mấy miếng bùn rớt  trong nồi.
“Vị sư cô Vương   thật quái dị.” Hạ Chiêu cầm điện thoại xem: “   ăn một chén chè đậu xanh  bùn .”