khi hỏi  thì tú tài  cách nào  rõ , chỉ  nó là một khối bùn, âm khí  nặng, thứ gì cũng ăn,  tộc trưởng bọn họ cung phụng như bảo bối.
Thấy  hỏi thêm  gì nữa, hai quỷ sai nghĩ trái nghĩ   hiểu, dứt khoát  suy nghĩ nữa.
“Đến thôn Khương Bình xem  ,  khi về báo việc  lên , để bên  suy nghĩ .” Quỷ sai  11 .
Quỷ sai  43 gật đầu đồng ý: “Cũng đúng, nếu chúng   nghĩ ,  chỉ  thể thành thật  chân chạy mà thôi.”
Chuyện  tạm thời  bọn họ ném   đầu, hai quỷ sai  tú tài chỉ đường  đến thôn Khương Bình, quỷ sai  43 nhỏ giọng tò mò hỏi quỷ sai  11: “Bên   quy định, điện thoại của chúng   thể đưa cho  khác mà đúng ?”
Quy định chính là, điện thoại của quỷ sai, của quỷ sai nào thì quỷ nấy giữ, chỉ mỗi quỷ sai đó  xem.
 khi Sở Phi Niên  xem,  thấy quỷ sai  11  hiệu,  đó đành đưa điện thoại cho Sở Phi Niên.
“Cậu  chuyện   nhớ  , suýt nữa thì quên…” Quỷ sai  11 vỗ đầu, lấy điện thoại của  , tìm dữ liệu mà Sở Phi Niên tìm kiếm,     với quỷ sai  43: “Bên  từng dặn dò, nếu vị đại nhân   gì, cần gì, thì chúng  đều  phối hợp, hiểu ?”
“Đã hiểu,  hiểu.” Quỷ sai  43 gật đầu liên tục,  đó ngó điện thoại của quỷ sai  11, tò mò Sở Phi Niên  tra cứu gì.
Điện thoại của quỷ sai  quan trọng, vì phòng ngừa họ cầm điện thoại  mấy chuyện riêng trái pháp luật dẫn đến hậu hoạn, mỗi một quỷ sai tra xét sinh tử hoặc  chuyện khác thì lịch sử truy cập sẽ lưu trữ 100 năm   xóa.
Nói cách khác, Sở Phi Niên  cầm điện thoại của   gì thì cứ mở lịch sử  là .
Quỷ sai  11 cầm điện thoại lùi về : “Cậu  cái gì?”
“Cho  xem chút ,  cũng tò mò mà…” Quỷ sai  43 liều mạng rướn cổ sang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-129.html.]
Số sai  11 cầm điện thoại  xa, còn xoay mấy vòng nữa,   cho quỷ sai  43 xem.
Tú tài  theo phía   dọa sợ, lùi về ,  sợ  kinh ngạc, quỷ sai chơi vui thật đấy.
Trong 15 phút, quỷ sai  43 thì rướn cổ về điện thoại quỷ sai  11, còn quỷ sai  11 vươn tay  xa,  đó  “phựt” một cái, cái cổ của quỷ sai  43  dài  thêm nữa, đành rụt .
 mà quỷ sai  43  lấy tay kéo cổ về mà quỳ xuống, cúi đầu, cổ lòng thòng,  dám  nhiều: “Diêm Quân…”
Quỷ sai  11 lùi về, cũng quỳ xuống, cúi đầu, ban đầu sửng sốt, tưởng quỷ sai  43 lừa .
“Đừng  dùng chiêu  với , Diêm Quân? Diêm Quân đến …” Điện thoại trong tay quỷ sai  11  lấy , giọng điệu của   đổi, khúm núm : “Diêm Quân, ngài đến , tiểu nhân định nghênh đón ngài…”
Sau khi  quỳ xuống, cái tay dài lòng thòng cũng đặt xuống đất,  dám thu ngắn , cũng  dám nhúc nhích.
Một  đàn ông bước  từ bóng tối, cầm điện thoại của quỷ sai  11, mắt nheo , ánh sáng của điện thoại chiếu  mắt  , nhưng  hề giảm  sự uy nghiêm.
“Cô  mượn điện thoại của  đúng ?” Người đàn ông lên tiếng hỏi.
Quỷ sai  11 nơm nớp lo sợ đáp lời: “Vâng thưa Diêm Quân, vị đại nhân   mượn điện thoại của tiểu nhân, còn… Tìm thông tin một  tên Khương Bình,  đó tìm gì thì tiểu nhân  kịp xem.”
Người đàn ông cầm điện thoại xem lịch sử truy cập, kéo từ  xuống , tên Khương Bình  , trông thấy cái tên ,  đàn ông  khẽ, ấn đường nhíu chặt  thả lỏng, hiện lên sự bất đắc dĩ.
“Đã nhiều năm trôi qua , vẫn còn thì dai đến .”
 đúng lúc ,    cái tên xếp  cùng, nụ  ngưng trệ, sương mù   lay động, những nơi sương mù  qua, gốc cây, ngọn cỏ,  phủ bởi tầng sương lạnh đen kịt.