Nghĩ thầm lẽ là mấy Hạ Chiêu vây ở phía , chắc xảy chuyện gì chứ.
Sở Phi Niên lên tiếng, chỉ nhéo nhéo sơn mị trong tay.
Sơn mị gào : “Quỷ ăn thịt ! mà thích tóm khác tra khảo việc học, nếu trả lời thì sẽ thảm!”
“Thảm thế nào?” Triệu Mịch hỏi .
Rất nhanh tìm kết quả.
Khi bọn họ theo Hồ Nhàn một đoạn đường nữa, thời khắc một cơn gió thổi qua, lạnh đến nỗi bọn như như bừng tỉnh, bọn họ chớp mắt một cái, khi mở mắt thì mấy Hạ Chiêu xuất hiện mắt bọn họ.
Thời khắc đám Hạ Chiêu khoanh chân đất, ngay ngắn nghiêm chỉnh, ưỡn thẳng ngực, ngẩng đầu, xòe lòng bàn tay về phía , trong miệng lẩm lẩm ngừng, chẳng đang thứ gì.
Một đàn ông trung niên mặc đồ thư sinh tới lui, thỉnh thoảng dừng mặt một , trong tay cầm roi trúc, tay còn chắp lưng, gật gù đắc ý : “ hỏi , của em trai của em gái ông nội là gì?”
Sở Phi Niên: …
“Là khảo bài mà mày ?” Úc Tinh Hà hỏi sơn mị trong tay Sở Phi Niên.
Sơn mị tủi : “Trước còn khảo bài luận ngữ với chúng nữa đấy! Ai mà khi xuống núi học những thứ gì chứ.”
lúc , tú tài bên chú ý đến bọn họ, sơn mị tay Sở Phi Niên, đó Úc Tinh Hà và Triệu Mịch.
Triệu Mịch thấy sống lưng lạnh toát, sợ hãi chọc chọc tay Úc Tinh Hà, nhỏ giọng hỏi: “Tại ?”
“Chắc là… khảo bài đấy!” Úc Tinh Hà do dự .
Hồ Nhàn nhạo một tiếng, hai bọn họ, dùng móng vuốt hồ ly che miệng , mắt hồ ly đảo quanh một vòng nhưng gì.
Triệu Mịch định hỏi cô , ngẩng đầu lên thì thấy tú tài bay đến mặt bọn họ, chắp tay lưng, há miệng hỏi: “ hỏi mấy , bố…”
“Bố là ông nội.” Triệu Mịch .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-125.html.]
Tú tài dừng một chút, đó giơ roi lên đến gần: “ còn lên tiếng, mà dám mở miệng, xòe tay đây!”
“Muốn tay, chân tim?” Triệu Mịch hỏi xong thì chạy trốn.
Tú tài thấy thì cầm roi trúc tiến đến, quất roi : “Xòe tay đây!”
“Không , !” Triệu Mịch Sở Phi Niên cạnh Úc Tinh Hà, nên từ chối quyết liệt.
Tú tài như chọc giận, âm khí tăng vọt, khuôn mặt hiền hòa ấm áp bỗng trở nên vặn vẹo, mặt dữ tợn, hốc mắt lồi , thấy tròng mắt nữa, hai má lõm xuống…
Triệu Mịch do dự chút nào cả, trực tiếp nhào đến chỗ Sở Phi Niên: “Cứu mạng!”
Úc Tinh Hà kéo , để nhào lên Sở Phi Niên, nhưng dừng , mà kéo núp lưng Sở Phi Niên.
“Đừng nhúc nhích.” Sở Phi Niên quát một tiếng.
Úc Tinh Hà vô cùng tín nhiệm cô, thấy cô quát thì lập tức dừng , đó giữ chặt Triệu Mịch.
lúc , tú tài biến thành bộ dáng hung ác, nhào về Triệu Mịch, kéo một đoàn sương đen.
Đoàn sương đen dính chặt gáy Triệu Mịch, tú tài túm lấy nó, kéo nó về , dùng sức lực thật mạnh mới kéo nó , thứ phát tiếng rít chói tai, đó chuyển hóa thành khuôn mặt của một phụ nữ, miệng vẫn đang chửi rủa ngừng.
“Tú tài thối! Làm hỏng chuyện của bà đây! Anh c.h.ế.t đúng ?”
“ c.h.ế.t từ lâu !” Tú tài hừ một tiếng.
Giọng của phụ nữ càng bén nhọn hơn: “Vậy bà đây g.i.ế.c thêm nữa!”
Tuy chửi hung ác như , nhưng thứ đen sì vẫn tú tài nắm trong tay, thể tấn công ngược tú tài .
Khi tú tài ném đoàn sương đen cho Sở Phi Niên, giãy dụa chạy trốn.
Cho dù cô cố gắng thế nào chăng nữa, cũng thể chạy thoát khỏi tay tú tài.