Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:05:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Mịch con mèo màu vàng kim trong tay Úc Tinh Hà, nhỏ giọng hỏi: “Con mèo màu vàng kim theo bảo vệ chúng ?”

“Không .” Úc Tinh hà lắc đầu.

Anh sự thật, lúc đó Sở Phi Niên chỉ để con mèo rời , chỉ nếu cô xảy chuyện, thì con mèo sẽ biến mất, nhưng con mèo tác dụng gì khác .

Còn Hồ Nhàn ở phía thì : “Con mèo vàng đại nhân lưu còn ích hơn đấy.”

Úc Tinh Hà và Triệu Mịch: …

Sao lời vẻ đắc ý thế nhỉ?

nhớ theo con đường bao xa thì một con dốc, chúng lâu như vẫn là đất bằng nhỉ?” Triệu Mịch nhận gì đó đúng: “Với , bên trái chúng ruộng lúa mới đúng.”

Ban ngày theo một nhà ba lên núi, vì tò mò nên trái , nên cũng chú ý lối rẽ , rõ ràng một chút sẽ con dốc, xuống sườn núi sẽ rời khỏi núi Long Hưng, đến chân núi.

Bên là núi, bên trái là ruộng lúa.

bây giờ, bọn họ lâu thế , hai bên trái đều là sườn núi.

Có những bụi cây, ngọn cỏ tên, đèn dầu trong tay chiếu xa, thậm chí ngọn đèn lắc lư thể sinh ảo giác.

Ví dụ như lá cây thì một cặp mắt.

“Má ơi!” Triệu Mịch nghĩ đến chuyện thì thấy cặp mắt , sợ tới mức hét lên, vội vàng trốn lưng Úc Tinh Hà.

Úc Tinh Hà lấy lá chắn, cho giật , ngọn đèn dầu trong tay lắc lư: “Sao ? Anh thấy gì?”

Hồ Nhàn ở phía , thôi.

“Chỗ đó hình như ! Không … Chắc chắn ở đó!” Triệu Mịch dám dùng đèn rọi về phía đó, chỉ tóm tay Úc Tinh Hà, để kéo đèn qua chỗ khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-124.html.]

Úc Tinh Hà còn trông thấy mà Triệu Mịch thì thấy một giọng quen thuộc.

“Sao mấy ở đây?” Sở Phi Niên từ bóng tối đến, tay còn nắn bóp quả trứng màu đen chứa sơn mị.

Hồ Nhàn phản ứng nhanh, chạy về phía Sở Phi Niên gọi to: “Đại nhân!”

Sở Phi Niên , trực tiếp đến mặt Úc Tinh Hà, tóm lấy mặt sang bên , vốn dĩ đèn rọi cô thì rơi xuống đất.

Tay Sở Phi Niên lạnh, chạm thì Úc Tinh Hà bình tĩnh , ngay cả Triệu Mịch đang trốn phía Úc Tinh Hà cũng hỏi Sở Phi Niên: “Về ?”

Hỏi xong cảm thấy đúng lắm, đây miếu, thế là hỏi : “Sao cô cũng đến đây?”

“Trên đường về trông thấy nên đến đây.” Sở Phi Niên .

Lúc Triệu Mịch gần, chính mắt trông thấy cặp mắt của Sở Phi Niên thì cảm thấy sự sợ hãi của chính quá dư thừa, cảm thấy hổ, chào Sở Phi Niên một tiếng, chuyện mấy Hạ Chiêu xuống núi thì mất tích.

Sở Phi Niên gật đầu Hồ Nhàn.

“Bọn họ ở phía .” Hồ Nhàn , đầu tiếp tục dẫn đường, quan tâm đến chuyện Sở Phi Niên coi một con hồ ly như cô thành chó sai vặt.

Sở Phi Niên hiệu hai theo Hồ Nhàn, thế là Triệu Mịch và Úc Tinh Hà tiếp tục sang hướng đó.

“Là Quỷ Đả Tường.” Sở Phi niên nhéo nhéo sơn mị trong tay: “Mày còn giấu chuyện gì, mau?”

Sơn mị run rẩy, lắp bắp còn đồng bọn chạy cùng họ.

“Anh chỉ là một con quỷ lâu năm, thi tú tài, đường thi thì c.h.ế.t trong núi…”

Sau khi c.h.ế.t thì tú tài ngoài , cũng thể đầu thai, đó núi sơn mị, tú tài rảnh rỗi thì kéo sơn mị tới tác dóc, mấy chuyện học hành, tại bản chết.

“Hình như giống quỷ hại .” Triệu Mịch thấy thế .

Loading...