Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:05:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đạo diễn Đường cũng , ông và sư thấy hợp , chơi cờ cũng , còn thể sư thầy kể chuyện xảy xung quanh đây.

Lúc chờ ăn cơm tối, Hồ Nhan mang quả trứng đen đến, hưng phấn : “Đại nhân, tra hỏi xong !”

Trước đó trứng đen còn hung dữ với Hồ Nhàn, bây giờ gặp chuyện gì đả kích, im lặng tiếng nào.

“Đây là gì ?” Úc Tinh Hà quả trứng đen Hồ Nhàn đang ôm thì tò mò hỏi.

Sở Phi Niên : “Là sơn mị.”

Cô lấy một quả đưa cho Úc Tinh Hà: “Cầm chơi thử .”

“Gì?” Úc Tinh Hà sửng sốt một chút, hiểu ý cô chơi thử là .

Ngược Hồ Nhàn vui vẻ : “Đại nhân cho chơi thì chơi , chơi vui lắm, yên tâm , bây giờ nó chẳng gì cả, mặc nhào nặn.”

“Ngoại trừ việc , thì dùng để xả stress khá .” Sở Phi Niên : “ thấy mạng nhiều mua thứ kêu là slime gì đó để xả stress?”

Úc Tinh Hà nhận lấy, chần chừ bóp thử, quả trứng đen trong tay kêu la thảm thiết.

Tiếng kêu tuy thảm thiết nhưng nhỏ, dường như cả buổi chiều nó Hồ Nhàn dày vò mệt , giọng yếu ớt nhiều, buồn , đáng thương.

nghĩ đến trong quả trứng đen là thứ gì, thì Úc Tinh Hà thấy nó đáng thương nữa.

“Rất giống.” Úc Tinh Hà rộ lên.

Sở Phi Niên nữa mà sang Hồ Nhàn.

Không cần cô thì Hồ Nhàn hiểu, những gì tra hỏi .

Sơn mị ở sâu trong núi đúng như Sở Phi Niên , Hồ Nhàn hỏi nó tại chạy ngoài: “Nó nếu chạy thì sẽ ăn mất.”

Hồ Nhàn tiếp: “Tên ghê tởm như , chẳng thứ gì ăn nó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-119.html.]

Sở Phi Niên quan tâm Hồ Nhan chửi bậy, cô hỏi: “Thứ gì ăn nó?”

Hồ Nhàn lắc đầu: “Nó rõ là thứ gì, nó chỉ thứ đó lợi hại và đáng ghét, dù chỉ cần chậm một chút thôi thì ăn sạch, nó khi thứ đó chạy đây .”

Sau khi xong thì Hồ Nhàn chẳng thèm quan tâm.

Sở phi Niên xì một tiếng, duỗi tay nắm chặt đuôi hồ ly: “Hỏi từ trưa đến chiều mà chỉ nhiêu đây thôi hả?”

Hồ Nhàn cố gắng ôm cái đuôi của , vô cùng đáng thương cô: “Nó kín miệng lắm, tốn nhiều công sức mới hỏi nhiêu đó thôi.”

“Cô láo!” Sơn mị Úc Tinh Hà cầm tay, thì tức giận : “Rõ ràng tao từ sớm, con hồ ly thối! Vì trả thù tao, mà mày tra tấn tao suốt, chứ hỏi gì .”

“Đây gọi là trả thì, đây là thủ đoạn thẩm vấn.” Hồ Nhàn lý lẽ hùng hồn .

thừa nhận khi sơn mị biến thành quả trứng đen thì chơi vui y như slime .

Nghĩ như Hồ Nhàn trơ mắt Úc Tinh Hà đang vui vẻ nhào nặn sơn mị trong tay.

Úc Tinh Hà và Sở Phi Niên , mặc kệ Hồ Nhàn giả bộ đáng thương, cầm sơn mị trong tay nắn nắn, cho Hồ Nhàn chơi.

“Thôn Khương Bình ở ?” Sở Phi Niên hỏi.

Hồ Nhàn chột , đơ . Quả thật cô quên mất tiêu hỏi chuyện .

Sở Phi Niên hừ một tiếng, bóp mạnh đuôi Hồ Nhàn, sang con sơn mị .

“Cái thứ đó lợi hại, nó chạy từ thôn Khương Bình đây, lợi hại, dù thì chạy chậm sẽ nó ăn…” Bình thường những sơn mị và yêu tinh trong núi bao giờ dám đến gần thôn Khương Bình , cho nên chúng hiểu rõ chuyện trong thôn lắm.

mà nó vị trí thôn Khương Bình ở , thể dẫn Sở Phi Niên đến đó.

“Cô ở đây.” Sở Phi Niên cụp mắt Hồ Nhàn.

Hồ Nhàn xong thì thở phào nhẹ nhõm, gật đầu liên tục. Cô cảm thấy ở trong miếu an , thể ở đây tất nhiên là chuyện .

Úc Tinh Hà trầm mặc một lúc, trả sơn mị cho Sở Phi Niên, hỏi cô: “Khi nào về?”

Loading...