Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:05:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“May quá, thiên đạo giảng đạo lý, ủng hộ việc ép mua ép bán.” Hồ Nhàn nhỏ giọng lẩm bẩm, cô thấy vì bản phản ứng mạnh nên đàn ông luống cuống, đành : “Thực , hồn của con trai hồ, nhưng đó thúi hoắc, nên xuống.”

“Sao… Sao ở trong hồ?” Người đàn ông Tiểu Cảo và Hạ Chiêu kéo lên, cho quỳ, thấy Hồ Nhàn thì hoang mang.

Người phụ nữ vội chạy từ trong bếp , cô nhớ đến một chuyện: “Mấy hôm , con trai ngã nước, lúc đó trời tối, nó tự leo lên…”

Trời tối cộng thêm ven hồ đèn, mấy đứa trẻ chơi rượt đuổi, từ đường lớn chạy đến hồ, nó thấy đường nên trượt chân xuống.

Cũng may chỗ nó trượt xuống sâu, mấy đứa nhỏ khác bên cạnh thấy thì kéo nó lên, chỉ vài phút ngắn ngủi mà thôi.

“Có lẽ do đêm đó hoảng sợ, đó mới gọi bà đồng gọi hồn cho nó…”

Ai mà , khi gọi hồn về đứa nhỏ nghịch thêm nữa, mất hồn nữa.

Mắt hồ ly của Hồ Nhàn đảo một vòng, : “Hồn của nó quỷ hồ kéo , hai tìm hồn cho nó còn một cách nữa.”

“Cách gì ?” Hai vợ chồng họ lo lắng Hồ Nhàn.

Sở Phi Niên lưng Hồ Nhàn liếc cô một cái : “Thủy quỷ hồ mỗi sáng thích ăn bún cay thập cẩm thịt xiên ở quán trấn, hai năn nhỉ ông chỉ thử xem, mua chút bún cay, thử xem thủy quỷ đồng ý thả hồn cho con hai .”

“Nhà đó bán bún cay thập cẩm thịt xiên thật sự cho ma quỷ ăn ?” Hạ Chiêu và Tiểu Cao choáng váng .

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà hai bọn họ nhận nhiều sự đả kích đến .

Úc Tinh Hà kinh ngạc Sở Phi Niên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-117.html.]

Sở Phi Niên gật đầu: “Đêm hôm đó đứa nhỏ của hai rơi hồ, thủy quỷ vốn định giữ nó kẻ c.h.ế.t , nhưng giữ .”

“Phế quá mất.” Hồ Nhàn khinh bỉ .

xong thì phát hiện trừng mắt , Hồ Nhàn vội vàng ôm chặt hai cái đuôi, sai chỗ nào.

“Đứa nhỏ hoảng sợ, chỉ cần cầu bình an để an hồn là .” Sở Phi Niên xoa xoa thái dương, ai mà đứa nhỏ nghịch ngợm đến đó nữa, đó thủy quỷ bắt mất hồn.

Đôi vợ chồng ăn cơm chay luôn, vội vã rời núi, Úc Tinh Hà Sở Phi Niên hỏi: “Thủy quỷ chịu buông tay dễ dàng như thế ?”

chỉ cần đứa nhỏ c.h.ế.t thì thủy quỷ thể rời khỏi hồ.

“Ừm.” Sở Phi Niên suy nghĩ một chút : “Nhiều chuyện thể nào xử lý một cách dễ dàng như , nhưng thể tranh thủ thêm chút thời gian, hy vọng thể tóm gọn nó.”

Hồ Nhàn xổm bên chân Sở Phi Niên nhỏ giọng hỏi: “Đại nhân, rõ ràng ngài thể bắt nó mà.”

Sở Phi Niên liếc cô : “Nước sông phạm nước giếng, tại trừng phạt nó?”

Cô xử lý quỷ mị là vì thứ dám chạy đến mặt cô, khinh bỉ cô, hành động khiến cô thấy ghê tởm, cô nhắc nhở hai vợ chồng hết lòng quan tâm giúp đỡ , cô chút liên quan gì đến một nhà ba bọn họ cả.

Hồ Nhàn nghĩ thầm, liên quan thì Sở Phi Niên nỡ lòng nào giao cho cô , tai đầu rung rung, bộ dáng nịnh nọt : “Đại nhân đúng.”

Buổi trưa, trong miếu cung cấp thức ăn chạy, Triệu Mịch ăn hai tô lớn, Hồ Nhàn ỷ chuyện thấy cô , vòng quanh cái bàn mấy vòng, hai chân đặt lưng, Triệu Mịch lắc đầu: “Anh tưởng đồ trong chùa giống với thắp hương ? Ăn thêm nữa chẳng tác dụng gì, chỉ lấp đầy cái bụng mà thôi.”

Chỉ tiếc Triệu Mịch chẳng thể , khi ăn hai tô lớn, cái tô sạch bách của , đó xoa xoa bụng.

Loading...