Hai vợ chồng phản bác mà gật đầu đồng ý với đạo diễn Đường: “ mua vé xe, ngày mai đưa con trai lên bệnh viện lớn trong thành phố để khám, hy vọng thể chữa khỏi.”
Những khác đều đồng ý với cách , dù mấy thứ ma quỷ thì chắc chỉ là truyền thuyết mà thôi, bình thường kể chuyện xưa thì cũng thôi , trừ khi ma quỷ ngay mặt, nếu thì chẳng ai nghĩ đến chuyện đó hết.
Chẳng ai dọa bản cả. Lại , bọn họ đang ở trong miếu mà.
Sau đó, nhanh chóng tản , dù chạy núi cũng chẳng nhẹ nhàng gì, hai vòng như thế, ai nấy đều mệt .
Vợ đến nhà bếp phụ giúp, ngoài vườn rau ngoại trừ mấy đang đánh cờ thì nhiều thêm một là Triệu Mịch.
Triệu Mịch vẫn còn hoảng hốt, lúc đuổi theo đứa nhỏ thì đang ở trong phòng sắp xếp đồ đạc, nên thể đuổi theo, khi thu dọn xong thì mới chuyện xảy .
Lúc nãy cũng chỗ khác xem thế nào, nhưng Sở Phi Niên kêu .
“Khi nãy đường nhỏ lên núi ?” Sở Phi Niên hỏi vấn đề một nữa.
Triệu Mịch kịp phản ứng thì đàn ông ôm đứa nhỏ gật đầu liên tục, tò mò hỏi: “Vậy con trai gặp chuyện gì thế?”
“Ở rừng sâu núi cao thường sơn tinh quỷ mị, con trai hai mất hồn, nếu đường lớn thì , nhưng hết đến khác hai đường nhỏ, nên sơn tinh quỷ mị chui cơ thể nó, đó ăn linh hồn nó, điều khiển cơ thể nó, đến khi các phát hiện thì đứa nhỏ chỉ còn là cái túi da mà thôi.” Sở Phi Niên từ từ .
Người đàn ông xong thì mặt mày trắng bệch, tay ôm đứa nhỏ cũng run rẩy: “Vậy con trai …”
“May mắn bà đồng đó gọi hồn cho nó khá lành nghề, nên giữ hồn của nó, cho nó thêm chút thời gian.” Sở Phi Niên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-115.html.]
mà chuyện cũng bảo vệ đứa nhỏ, cũng may nó đang ở trong miếu, nếu đợi đến khi về thôn, thì đứa nhỏ ăn sạch linh hồn.
Người đàn ông xong thì thở phào nhẹ nhõm.
Tối hôm qua lúc gọi hồn, bà đồng đốt một cây nhang, buổi sáng khi lên núi vì vội vã ngoài nên đem theo, ngờ rằng cây nhang gọi hồn đứa nhỏ về , nhưng cứu nó một mạng.
“Vì đứa nhỏ mất hồn thật ?” Đạo diễn Đường hỏi Sở Phi Niên.
Nếu như mất hồn thật, thì đến bệnh viện chẳng tác dụng gì, bằng tìm lợi hại hơn gọi hồn nó về.
Sở Phi Niên gật đầu sang Triệu Mịch. Những khác cũng chú ý ánh mắt của cô.
Trịệu Mịch lo lắng nuốt một ngụm nước bọt, đây tin tưởng những chuyện ma quỷ thế , trong nhà còn thờ phụng Quan Công, cho nên khi Sở Phi Niên thì đều tin, thậm chỉ còn cảm thấy sợ hãi.
Lúc Sở Phi Niên chằm chằm , vì sợ quá nên vội vàng hỏi: “Cô Sở, cũng dính đến thứ dơ bẩn gì đó ?”
Không ngờ Sở Phi Niên gật đầu.
Triệu Mịch đang bên cạnh Hạ Chiêu và Tiểu Cao, hai bọn họ lập tức cảnh giác , thậm chí chuẩn tâm lý nếu Triệu Mịch đột nhiên nhe răng bỏ chạy, nếu như bọn họ sẽ nhào tới đè xuống ngay. Hạ Chiêu và Tiểu Cao gật đầu một cái.
Khi đang căng thẳng, Triệu Mịch thì run rẩy sợ hãi, Sở Phi Niên nghiêm túc hỏi một câu: “Anh thể ký tên cho ?”
“Cái gì?” Triệu Mịch kịp phản ứng hỏi .
Úc Tinh Hà phức tạp , suy nghĩ nên chuyển hướng sang đóng phim hài , diễn viên hài khó .