Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-07-18 15:01:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Phi Niên thấy kinh tởm, cô xuất thủ nương tay chút nào cả, cô lấy tay chụp lên đầu nó, lập tức một đoàn khí đen chui , cô kéo nó ngoài, thứ vùng vẫy thét chói tai, khiến đau hết cả tai.

“Còn la hét nữa thì tao g.i.ế.c mày.” Sở Phi Niên lạnh lùng .

Thứ đen sì xong thì lập tức im miệng, gào thét nữa, nó bắt đầu xin tha thứ: “Đừng g.i.ế.c , khó khăn lắm mới tìm một cơ thể thể dùng , dù mất hồn , , cô thành cho …”

“Chỉ cần cô thành cho , cô cũng , sẵn lòng tôn cô chủ nhân, nhiều thứ ẩn giấu trong núi…”

“...”

Sở Phi Niên mặc kệ nó lải nhải ngừng, mặc kệ nó hứa hẹn những điều , cô hề mềm lòng, cô dừng tay, tiếp tục kéo bộ thứ khỏi cơ thể đứa bé.

Những phía đuổi theo nhanh chóng mệt lả, dừng nghỉ ngơi tại chỗ, đó họ cắn răng tiếp tục đuổi theo.

Chỗ núi cao rừng sâu, đứa nhỏ chạy nhanh như khỉ thế , chạy một trong rừng gặp nguy hiểm gì , nhanh chóng đưa nó về.

Kết quả bọn họ đang chạy đến một hướng thì thấy một chầm chậm đến, tay ôm đứa trẻ.

“Là cô Sở!” Có hô lên khi nhận Sở Phi Niên.

Khi Sở Phi Niên đến gần, những đang vịn cây trúc thở hổn hển kinh ngạc: “Cô Sở chạy chúng khi nào thế? Tốc độ thế … Mặt đỏ, nhịp thở định, quá dữ dội.”

mà bọn họ chỉ ngạc nhiên trong chốc , ném chuyện đầu, tất cả bọn họ đều đứa trẻ Sở Phi Niên đang ôm trong tay.

Cô quấn một sợi dây leo quanh tai và lưng nó, còn cô thì xách sợi dây leo, cô xách đứa trẻ như chột , nhưng mà những leo đến đây bố của nó, nên cô mở dây leo , trực tiếp đưa cho mấy đó: “Đưa nó về .”

“Haiz, .” Người vội vàng ôm đứa nhỏ, thấy nó nhắm mắt thì hỏi: “Nó ngất xỉu ?” Nói xong thì nọ nghĩ thầm, hy vọng chỉ sợ quá ngất thôi, đừng xảy chuyện gì hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-114.html.]

Sở Phi Niên đáp một tiếng.

Người thở phào nhẹ nhõm, cúi xuống xem xét thì thấy bẩn chút thôi, quả thật thương, thế là bọn họ dừng ở đây nữa, theo Sở Phi Niên về.

Trên đường về gặp bố của đứa trẻ, hai vợ chồng vội vàng bế nó, cảm ơn ngừng, đàn ông sợ hãi Sở Phi Niên.

“Cô… Cô Sở… Con trai của …” Anh khác gọi Sở Phi Niên như nên cũng gọi theo.

Sở Phi Niên : “Trở về .

Người đàn ông thì thở phào nhẹ nhõm, gật đầu liên tục, theo.

Khi về đến miếu, Úc Tinh Hà vội vàng đón, thấy đàn ông ôm đứa trẻ, thấy Sở Phi Niên cũng về thì yên lòng vội hỏi: “Cô ?”

“Không .” Sở Phi Niên lắc đầu.

Trên đường trở về, những kể chuyện xảy thì ngạc nhiên, đó thêm một con hồ ly lông đỏ thì hỏi: “Nó chạy từ núi xuống ? còn núi cả hổ đấy.”

“Không hổ, hồ ly thì .” Sư thầy thì lắc đầu .

bây giờ thấy con hồ ly lông đỏ , rõ sự thật thì , nên bọn họ chỉ thể suy đoán hồ ly chạy về núi.

Bỏ qua chuyện con hồ ly lông đỏ, bây giờ một vấn đề khác khiến bọn họ chú ý.

“Đứa nhỏ thế? Trước đó mất hồn? Bị mất hồn mà chạy nhanh thé ? Rồi còn chạy lên núi nữa?” Có nhỏ giọng hỏi.

Đạo diễn Đường : “Có lẽ là mắc bệnh lạ gì đó, nếu thì đến bệnh viện lớn trong thành phố khám .”

Loading...