Trong thời gian , Đường Tư Thu và Dương Tây với , hai bây giờ cũng tụm một chỗ, gầu ghé sát thì thầm to nhỏ, khi xe chuẩn xuất phát thì bên ngoài tiếng động.
“Là Bùi Thanh.” Sở Phi Niên ngoái đầu chiếc xe lái đến, Bùi Thanh chiếc xe thể thao màu bạc, cô nhận thấy tình trạng của Bùi Thanh còn tệ hơn lúc cô gặp, gầy chỉ còn da bọc xương, quần áo nhăn nhúm.
Bùi Thanh đến tìm Dương Tây, kéo của đoàn phim hỏi thăm.
bọn họ Bùi Thanh nên chịu Dương Tây đang ở .
Vì Sở Phi Niên nhắc nhở nên Dương Tây Bùi Thanh đến, thấy Bùi Thanh ở ngoài xe, cô nhíu mày với tài xế: “Đợi một chút, việc cần xử lý.”
Khi cô định xuống xe thì phát hiện áo của kéo , đầu thì đối mặt với Sở Phi Niên, cánh tay của cô trắng bệch nổi gân xanh rõ ràng.
“Vừa xe chúng còn chỗ trống, bằng gọi lên đây luôn .” Sở Phi Niên .
Dương Tây định cần, nhưng Đường Tư Thu kéo cô , nháy nháy mắt: “Phi Niên đúng đó, Bùi lên đây .”
Một lát Bùi Thanh theo Dương Tây lên xe, khi trông thấy Úc Tinh Hà và Sở Phi Niên thì sửng sốt: “Hai cũng ở đây ?”
“Lâu gặp.” Sở Phi Niên chào : “Cậu gặp lão Dương ?”
“Lão… Lão Dương?” Bùi Thanh sửng sốt hỏi.
Sở Phi Niên: “À, là cái mà gọi là đại sư Dương đó.”
Lúc đó sốt ruột tìm Dương Tây, theo Dương Tây nhưng cô từ chối.
Sau khi về thì thấy sự việc lúc ông cụ Đường liên lạc với đại sư Dương, vì đến tìm ông , thời gian luôn ở nhà ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-106.html.]
“Không .” Sở Phi Niên cây dù mà Bùi Thanh đang cầm: “Là bé đó.”
Lúc Úc Tinh Hà mới kịp phản ứng, ghé sát tai cô hỏi: “Sao Tiểu Kha ở trong cái dù ?”
“Anh cũng đứa nhỏ đó ?” Mắt Bùi Thanh sáng quắc Úc Tinh Hà.
Cậu nắm chặt cây dù trong tay, thậm chí vô thức giấu nó , khác động cây dù .
Sở Phi Niên kịp gì thì Đường Tư Thu ghé tai Dương Tây gì đó, Dương Tây nhíu mày Bùi Thanh: “Anh mang thứ đó đến đây gì? Bùi Thanh, em với , chuyện của em liên quan đến , đừng động đến những thứ , rằng một khi dính mấy thứ thì khó dứt .”
Cô khống chế cảm xúc, đến mức khi câu tiếp theo thì giọng bén nhọn hơn hẳn.
Hạ Chiêu ghế phụ đầu họ, đưa tay kéo tấm chắn ngăn họ với tài xế.
“Tiều Kha luôn theo cô.” Sở Phi Niên cụp mắt, cô bình thản , như sợ Dương Tây hiểu nên cô lặp một nữa: “Dương Tây, Tiểu Kha luôn theo cô.”
Cô xong thì mấy đó đều sang cô.
Dương Tây ngốc, thời gian ở đoàn phim, cô thấy thái độ của đạo diễn Đường, cộng thêm Đường Tư Thu vài thứ mơ hồ cho cô , thì cô hiểu phận của Sở Phi Niên tầm thường, vì khi cô những lời khi hề tránh Úc Tinh Hà và Sở Phi Niên.
“Ý cô là ?” Dương Tây run rẩy hỏi.
Ngay cả Bùi Thanh cũng Sở Phi Niên hỏi: “Đại sư Dương nó luôn theo , tại cô nó theo Tây Tây?”
Cậu ngập ngừng, siết chặt cây dù, bàn tay nổi gân xanh: “Tây Tây như do nó ?”
Khi Bùi Thanh như thì cái dù run lên bần bật, tựa hồ Tiểu Kha giãy dụa ngoài ngay lập tức. ở cái dù phù văn nên bé .