Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-07-18 15:00:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sau đó đứa nhỏ sợ hãi, bây giờ mặc kệ gì nó cũng phản ứng, cũng lời nào, nhưng lấy cơm đút cho nó ăn thì nó vẫn nhai nuốt xuống.” Dương Tây .

Tiểu Cao xong thì lập tức chạy đến hỏi: “Nói chừng nó tát nên sợ thì ?’

Hạ Chiêu khó xử , thầm nghĩ nếu phận của Sở Phi Niên thì nhất định sẽ đồng ý với lời Tiểu Cao .

Đoàn chuyện trở về chỗ ở, ông cụ Đường đến trọng tâm câu chuyện: “Tốt nhất nên ở trong phòng, ngày mai lên núi mang theo quần áo để và vật dụng đơn giản là , núi cái gì cũng .”

“Cái gì cũng hả? Vậy mạng ?” Sở Phi Niên hỏi.

Hạ Chiêu định trêu nhưng phát hiện hỏi là Sở Phi Niên, lập tức sửa miệng: “Không mạng wifi, chỉ cần đến chùa miếu thì thể dùng mạng 4G.”

, chỉ cần lên quá cao thì vẫn dùng 4G.” Ông cụ Đường cũng .

Trước khi đến nơi , ông cụ Đường nhắn những điều cần chú ý nhóm WeChat, dặn dặn thể leo lên núi, chỉ hoạt động xung quanh chùa miếu là , những con đường nhỏ đến thì nhất nên .

Mặc dù xe đến đây, nhưng lẽ cả một ngày trời nên ai cũng mệt mỏi, Tiểu Cao và Hạ Chiêu nhanh chóng ngủ.

Úc Tinh Hà cũng định ngủ, nhưng hiểu nhang muỗi trong phòng tắt, trong phòng bật lửa, nếu ở nông thôn nhang muỗi thì ngủ một đêm chứ, chắc chắn muỗi chích đầy .

Anh vội vàng cầm nhang muỗi ngoài, dự định xem còn ai ngủ tiện thể hỏi mượn bật lửa.

Kết quả cũng tiếng ngáy vang trời, mãi đến khi đến lầu 3 thì thấy Sở Phi Niên ban công.

“Đang gì thế?” Úc Tinh Hà đến bên cạnh cô dõi theo hướng cô đang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-102.html.]

Căn nhà xây lâu, còn nhiều chỗ thiện, nhà cách núi đến 50 mét, ban công thể thấy sườn núi trập trùng, cái trấn hoặc đúng hơn là cả cái huyện bao phủ bởi những dãy núi.

Còn trấn thì tựa núi.

từng ở đây.” Sở Phi Niên .

Úc Tinh Hà thì sang hỏi: “Vậy núi Long Hưng rồng ?”

.” Sở Phi Niên lắc đầu, cô thành thật : “ còn chẳng ngọn núi nào là núi Long Hưng.”

Cô thật sự , dù khi đó những ngọn núi tên, cũng hề những thôn xóm , cho dù đó cô từng ở một cái thôn, đó biến mất trong chiến tranh.

“Ở chỗ .” Sở Phi Niên giơ tay chỉ về một hướng: “Ở đó một cái sơn động, trong sơn động một cái quan tài, một tên nhóc ghét, lấy t.h.i t.h.ể khắp nơi về đó, vì nuôi dưỡng thi bùn trong quan tài, một ngày đến chân núi, gặp , suýt nữa thì đem về cho thi bùn ăn.”

Úc Tinh Hà theo tay cô chỉ nhưng chỉ thấy một mảnh đen kịt, ngoài chẳng còn gì nữa.

khi mấy câu cô , họng như nghẹn , nên lời, kinh ngạc Sở Phi Niên.

Sở Phi Niên thu hồi tầm mắt, cô , rộ lên: “Hình như quên kể cho , thật c.h.ế.t , cách đây hơn 1000 năm.”

Đêm đó, Úc Tinh Hà thể mượn bật lửa để đốt nhang muỗi, ở ban công mặc cho muỗi đốt, khi Hạ Chiêu phát hiện thì đầu nóng bừng, sương rơi xuống ướt sũng.

“Cậu ? Chẳng lẽ ở đây một đêm?” Hạ Chiêu kéo , thấy mắt đỏ ngầu thì giật .

Úc Tinh Hà đáp một tiếng, đây mượn bật lửa đốt nhang muỗi, nhưng khi cúi xuống thì thấy nhang muỗi bóp nát từ lúc nào.

Loading...