Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Giấc Ngủ Nghìn Năm, Vạn Sự Đổi Thay - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-07-18 15:00:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đạo diễn Đường ? Ngủ ?” Úc Tinh Hà xuống xe hỏi.

Người nọ lắc đầu, chỉ một con đường nhỏ, : “Chưa ngủ , dọc theo con đường nhỏ , cuối đường một căn nhà lát gạch men sứ là phòng nghỉ của tối nay, phòng phía một từ đường.”

Anh ngập ngừng một chút nhỏ giọng : “Trong làng một đứa trẻ mất hồn, đang mời bà đồng đến gọi hồn, đạo diễn Đường đang ở đó xem, nếu đến xem thì nhớ cẩn thận, đừng ồn ào, bà đồng sẽ hù dọa đấy.”

, nếu đường thấy mấy tấm kim nguyên bảo thì đừng động .” Người nọ chỉ một tấm kim nguyên bảo vàng mã bụi cỏ .

“Đứa bé đó khi lên trấn thì mất hồn, là đêm hôm khuya khoắt chơi net, về ngủ một giấc mất hồn, khi nhà tìm đến đứa nhỏ cùng nó hỏi thăm thì hôm đó ngoại trừ chơi net thì còn ăn bún cay thập cẩm, trấn truyền rằng quán bún cay thập cẩm cho ăn…”

Càng sắc mặt Hạ Chiêu càng trắng… Tiểu Cao cũng , xong thì đưa tay sờ cổ, nôn hết những gì ăn.

“Càng càng thái quá.” Sở Phi Niên chợt lên tiếng.

Hạ Chiêu kịp thở phào nhẹ nhõm, thì thêm một câu: “Bún cay thập cẩm quán đó ăn ngon.”

Giọng trầm bổng khiến Hạ Chiêu ôm n.g.ự.c nghĩ, chừng mấy con ma và ngài nghĩ giống đấy.

“Haiz, thật kiểu mê tín như , thôi bỏ , nữa, mang đồ đạc .” Người nọ .

Tiểu Cao kéo hành lý : “Anh cố tình chuyện để dọa chúng đúng ? Hay là phát hiện chúng ăn bún cay thập cẩm?”

“Mọi xuống xe thấy .” Người nọ càng tươi thì khiến Hạ Chiêu càng tức giận, đó khoe mẽ : “ một chuyện lừa các , thật sự một đứa trẻ mất hồn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-ngu-nghin-nam-van-su-doi-thay/chuong-101.html.]

Rất nhanh, Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà liền theo đến từ đường gần đó, quả nhiên đạo diễn Đường đang ở đó, nhưng mà bọn họ đến quá muộn, kết thúc gọi hồn.

Thậm chí Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà thấy mặt bà đồng .

Dương Tây và Đường Tư Thu cũng ở đó, khi trông thấy Sở Phi Niên thì Đường Tư Thu vô thức lùi về một chút, nhưng khi Sở Phi Niên thấy cô thì Sở Phi Niên bước đến chỗ đó hỏi: “Vậy đứa trẻ thật sự mất hồn ?”

“Mất hồn thể gọi về đúng ?” Dương Tây quan tâm đến chuyện .

Đường Tư Thu gật đầu: “Có thể, chỉ cần tìm cách gọi hồn là , là thể gọi về, nhưng mà nếu quá trình gọi hồn xảy điều sai lầm gì, thì thể , giống như vị thần …”

Đột nhiên cô im bặt, khi thấy chằm chằm thì mới lỡ lời, cô hổ , lấp l.i.ế.m : “À thì… Bình thường thích coi mấy thứ kỳ quái, thật cũng tò mò, cần để trong lòng.”

thấy cô đúng đó.” Sở Phi Niên , cô đứa bé vai nhà, bên cạnh nó cũng ít : “Vậy đứa bé chỉ sợ hãi thôi ?”

“Ừ.” Đường Tư Thu che miệng gật đầu.

Dương Tây cũng : “ lúc đầu là , đứa nhỏ trốn chơi nét đó về chẳng cả, nhưng từ hôm đó trở buổi tối lúc ngủ đến tỉnh, hỏi nó mơ thấy gì thì nó …”

Người lớn trong làng đều đứa bé sợ mất hồn, thế là tìm bà đồng đến.

“Kết quả đứa trẻ cứng đầu.” Ông cụ Đường tiếp lời Dương Tây: “Lúc đó bà đồng tra hỏi nó hơn 15 phút đồng hồ, gì nó cũng lắc đầu, kết quả hỏi đến câu cuối cùng thì nó cũng gật đầu.”

Lúc đó mặt bà đồng đổi, đứa trẻ cũng quýnh quáng lên, trực tiếp tát mặt nó, hương cầm tay rơi , gãy mất.

Loading...