Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 85
Cập nhật lúc: 2024-12-09 22:38:15
Lượt xem: 23
Hôm nay bà nội Kiều chờ mãi không thấy Kiều Vãn Tình dậy nên nấu tạm bữa sáng, sau đó ra ngoài vườn hái rau đem đi bán. Kiều Vãn Tình dậy chỉ cần bật lại nồi cơm với nấu thêm thức ăn là ăn được.
Nhưng khoảng hơn 8 giờ, lúc bà trở về thì bà ngửi thấy mùi khét truyền ra từ trong phòng bếp. Bà nội Kiều hoảng sợ, chạy ngay vào. Biết được chuyện gì đã xảy ra thì bà dở khóc dở cười.
Cố Yến Khanh – một con người chưa từng động việc bếp núc đang làm bữa sáng trong bếp. Có lẽ là không biết nhóm lửa nên Cố Yến Khanh mới rán trứng bằng bếp từ. Nhưng cái ở trong chảo có lẽ không nên gọi là trứng rán mà nên gọi là than rán.
Đã cháy thì thôi, miếng trứng này lại còn nửa cháy nửa sống nữa chứ! Lúc bà nội Kiều vội vã chạy vào thì thấy anh đang vụng về dùng cái xẻng để lật quả trứng lên.
Trong bếp không chỉ có mỗi Cố Yến Khanh đang rán trứng mà còn có Khẩu Khẩu đứng bên cạnh xem anh làm nữa. Lúc Kiều Vãn Tình nấu cơm làm thức ăn, Khẩu Khẩu đều đứng xem cô nấu nướng. Vì vậy Kiều Vãn Tình mới đặt một cái ghế nhựa trong bếp cho cậu nhóc đứng lên đó nhìn cô nấu cho rõ.
Lúc này, Khẩu Khẩu đẩy cái ghế từ trong góc bếp ra bên cạnh bếp từ, sau đó cầm bát, thìa leo lên ghế đứng. Cậu nhóc chăm chú nhìn ba ba rán trứng, vô cùng mong chờ gõ gõ bát nhỏ, nước miếng chảy ướt cả áo.
Cố Yến Khanh tắt bếp từ đi, vô cùng ảo não nhìn món “trứng rán hắc ám” mình mới làm. Thấy bà nội Kiều đi vào, anh nói: “Bà ơi, sao cháu rán trứng bên trên thì nó không chín, bên dưới thì nó cháy hết, đã thế lúc cháu lật nó còn vỡ nữa chứ!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố tổng không nghĩ tới mình là một người tung hoành ngang dọc trên thương trường lại bị công việc rán trứng nho nhỏ này làm khó.
Cái trứng này để nó chín đã khó, lại còn phải rán sao cho nó thành một miếng không bị vỡ lại càng khó hơn!
Do hôm qua tiêu hao quá nhiều thể lực nên hôm nay cả người Kiều Vãn Tình nhức mỏi, không có sức mà đi nấu cơm. Vì thế Cố tổng liền xung phong nhận
việc. Kết quả có mỗi quả trứng anh cũng không rán xong!
Khẩu Khẩu thấy ba ba rán trứng xong thì vội duỗi bát nhỏ của mình qua. Kết quả ba ba lại mang chảo trứng ra chỗ khác. Miệng nhỏ của Khẩu Khẩu mím chặt: “Ba ba, Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu đói ~”
Bà nội Kiều rửa tay rồi nói: “Thôi để bà làm cho. Cháu lấy cháo cho Khẩu Khẩu ăn trước cho thằng bé đỡ đói đi!”
Tuy rằng Cố tổng cũng muốn thể hiện bản thân mình một chút, thể hiện tài năng nấu nướng của mình nhưng vì hiện thực vả mặt quá đau nên anh đành ngoan ngoãn cầm bát đi lấy cháo cho Khẩu Khẩu.
Làm xong thức ăn sáng thì Kiều Vãn Tình mới ra khỏi phòng. Bây giờ Khẩu Khẩu lớn rồi, hiểu được nhiều thứ hơn, cũng có thêm một kỹ năng mới: mách lẻo. Cậu nhóc thấy Kiều Vãn Tình đi ra thì kéo kéo tay cô, lắp bắp nói: “Trứng trứng, ba ba, ba ba hỏng rồi!”
Cố tổng đang thổi nguội cháo mà bà nội Kiều nấu cho Khẩu Khẩu: “……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-85.html.]
Tuy rằng anh hiểu Khẩu Khẩu định mách Kiều Vãn Tình việc gì, nhưng sao nghe lời này cứ kỳ kỳ như nào ý!
Một người nghiêm túc như Cố Yến Khanh thấy lời này kỳ thì đương nhiên một người có thâm niên trong làng đọc truyện người lớn như Kiều Vãn Tình cũng thấy có chỗ kỳ lạ. Cô nhịn cười hỏi Khẩu Khẩu: “Sao trứng trứng của ba ba lại hỏng rồi?”
Khẩu Khẩu nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sắp xếp lại từ ngữ. Sau đó mắt cậu sáng lên, nói: “Nấu nấu.”
“Ăn nào.” Cố Yến Khanh xúc cháo lên, cho vào miệng Khẩu Khẩu, gõ nhẹ mũi cậu, “Còn nhỏ như này đã biết đi mách lẻo rồi, đúng là thằng nhóc thúi.”
“Ba ba, ba ba là thúi thúi!” Khẩu Khẩu không chịu thua nói. “……”
Thật ra Kiều Vãn Tình cũng chẳng trông mong vào việc Cố Yến Khanh nấu ra đồ ăn được. Nhưng ngoài dự đoán của cô là đối phương cũng biết dùng bếp từ, xem ra cũng không tới nỗi chưa vào phòng bếp bao giờ.
“Cố tổng à, anh làm trứng đáng sợ đến mức nào mà con của anh không nhịn nổi đi mách em thế này?”
“Chỉ là trứng không thành một miếng mà thôi.” Cố tổng sợ hủy hoại hình tượng của mình nói lập lờ nước đôi. Nhưng nhìn vẻ mặt của Kiều Vãn Tình không chút tin tưởng thì anh lại nói thêm, “Với cả hơi cháy một xíu.”
Tổng kết lại chính là, trứng không chỉ không thành một miếng mà còn bị cháy?
Nếu dùng bếp củi để nấu thì Kiều Vãn Tình còn có thể biện hộ giúp Cố Yến Khanh rằng anh không biết chỉnh lửa to nhỏ như nào, nhưng mà dùng bếp từ để
nấu thì…… Bếp nhà cô rất sịn nha, muốn rán cháy cũng phải có tài năng đó!
Nhưng dù sao cũng là người mới mà, phải cổ vũ chứ! Vì thế Kiều Vãn Tình nói: “Không sao đâu, anh rất lợi hại mà! Ít nhất thì bếp vẫn chưa cháy.”
“……” Lời này nghe không giống lời khích lệ một chút nào.
Buổi chiều đó hai người Lục Vân Phỉ về X thị. Kiều Vãn Tình cũng không có quà gì lạ để đưa Lục Vân Phỉ mang về nhà. Vì vậy cô đành vào chợ trong thôn mua một ít mật ong tự nhiên về tặng cho Lục Vân Phỉ. Cô cũng mặc kệ Cố tổng đứng cạnh đang đen mặt, mua thêm cho Lort một phần nữa.
Từng ngày từng ngày trôi qua. Chủ của miếng đất trước nhà Kiều Vãn Tình cuối cùng cũng phản hồi lại lời đề nghị của cô. Nhưng giá bọn họ hét quá cao, vì vậy hai bên lại đàm phán một hồi, cuối cùng Kiều Vãn Tình cũng mua đất thành công!
Mua đất xong thì lại phải tính đến việc dựng nhà kính trồng rau. Muốn dựng nhà kính thì cũng phải tốn không ít tiền, diện tích đất ở đây cũng khá lớn. Vì thế Kiều Vãn Tình cứ tạm gác việc này ở đó, chờ khi nào trời bắt đầu trở lạnh thì lại tính tiếp.
……