Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-12-09 22:36:55
Lượt xem: 28

Trong sân của Lục gia trồng không ít hoa. Khẩu Khẩu vô cùng hứng thú với mấy bông hoa trong sân nhà bọn họ nên nhìn chằm chằm mấy đóa hoa. Nhưng cậu cũng không dùng tay hái với nghịch hoa.

Vì trước kia lúc ở trong nhà, Khẩu Khẩu thường nghịch hỏng hoa cỏ nên Kiều Vãn Tình đã từng trách cậu vài lần, nói với cậu bông hoa vô cùng đẹp, chỉ dùng để nhìn chứ không được phá hủy. Nếu phá đi thì không thể xem được hoa đẹp nữa rồi.

Bây giờ Khẩu Khẩu đã hiểu nên sẽ không tùy tiện nghịch hoa nữa.

Nhưng Kiều Vãn Tình cũng không bắt Khẩu Khẩu muốn nghịch cái gì phải hỏi mẹ. Bởi vì nếu làm vậy thì cô quản quá rộng rồi, hơn nữa còn dễ dàng bóp c.h.ế.t sự tò mò của con trẻ. Vì thế cô để mặc cho cậu nhóc tự mình khám phá thế giới bên ngoài. Nếu cậu nhóc động đến cái gì không thể nghịch thì cô sẽ nhắc nhở cậu.

Về việc Khẩu Khẩu ra sờ Ca Cao thì Kiều Vãn Tình cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Thằng nhóc này bình thường vô cùng thẹn thùng, chưa bao giờ chủ động đi tiếp cận người xa lạ nên cô cũng không đoán trước được nó sẽ sờ Ca Cao.

Nhưng thằng bé sờ Ca Cao xong Kiều Vãn Tình cũng không trách móc cậu bé. Vì Kiều Vãn Tình biết là Khẩu Khẩu quý Ca Cao nên mới đi sờ con bé. Nếu vì yêu quý muốn đến gần thôi mà cũng mắng nó thì về sau thằng nhóc này sẽ chẳng dám sờ gì nữa.

Nhưng qua chuyện này, cô cũng biết Khẩu Khẩu vô cùng yêu quý mấy bạn nhỏ sơ sinh. Về sau mà gặp người nào đang bế trẻ con thì nhất định sẽ dặn Khẩu Khẩu không được sờ loạn, nếu muốn sờ phải hỏi mẹ. Bây giờ mà dặn nó thì chẳng những đả kích tâm hồn yếu ớt của thằng bé mà thằng bé cũng chẳng nhớ được.

Cô biết hôm nay đúng là Khẩu Khẩu cũng có chỗ sai, nhưng bị mấy người kia nói như vậy, chỉ thiếu nước chỉ thẳng vào mặt bảo cô không biết dạy con thì cô vô cùng tức giận.

Nhưng cô cùng đối phương cũng chẳng có quan hệ gì với nhau. Hơn nữa mấy người kia lấy lý do là “tốt cho Khẩu Khẩu”. Nếu cô mà tỏ thái độ thì khẳng định đối phương lại bảo cô không biết tốt xấu, sai nhưng không dám nhận, là người đàn bà đanh đá hay lại gì gì đó.

Cô thì chẳng quan tâm đến miệng lưỡi người đời, nhưng dù sao bây giờ cô cũng là bạn gái của Cố Yến Khanh, là con dâu tương lai của Cố gia. Mặt mũi của cô cũng chính là mặt mũi của Cố gia. Vì thế cô không thể vì chút chuyện nhỏ này

mà trở mặt với bọn họ. Nếu cô làm vậy thật thì từ giờ Cố gia cùng nhà mấy người kia sẽ chẳng bao giờ lui tới với nhau nữa.

“Kiều tiểu thư.” Đang lúc Kiều Vãn Tình miên man suy nghĩ thì đột nhiên nghe được có người đứng sau gọi mình, làm cô giật nảy mình. Sau đó Kiều Vãn Tình quay đầu lại xem thì mới biết đó là người ngoại quốc tên Lort kia gọi mình.

“Xin lỗi, dọa đến cô rồi.” Lort mỉm cười nói, “Cô nghĩ gì mà tập trung như vậy, tôi đứng đây một lúc rồi cô cũng không biết.”

Hôm nay Lort mặc một cái áo T-shirt ngắn tay, cổ áo mở rộng. Kiều Vãn Tình nhìn cảm thấy người này vô cùng trắng, như phát sáng lên, lúc cười rộ lên lại càng lóa mắt hơn.

“À không có chuyện gì. Tôi chỉ chơi với con tôi ngoài này thôi.” “Bên ngoài nóng như này, sao cô không vào trong ngồi?”

“Bên trong nhiều người nên tôi ra ngoài hít thở không khí một chút. Lort tiên sinh mau vào bên trong đi, không cần quan tâm tôi.” Kiều Vãn Tình giục anh vào.

Tuy rằng Kiều Vãn Tình cũng không quá để ý, nhưng trai đơn gái chiếc đứng ở chỗ này nói chuyện, nếu mà bị đám người kia thấy được nhất định lại nói ra nói vào linh tinh cái gì đó.

Mấy cái tai tiếng kia, tránh được bao nhiêu thì tận lực tránh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-68.html.]

Hiển nhiên Lort không hiểu ý cô, xua tay nói: “Không sao đâu. Tôi thấy cô trông đứa nhỏ này một mình quá nhàm chán nên đứng đây nói chuyện cho cô đỡ buồn.”

“…… Không cần đâu, tôi chuẩn bị đi tìm bạn trai mình đây. Cảm ơn ý tốt của Lort tiên sinh nhé!”

Địch không động ta không động, Kiều Vãn Tình đi qua bế Khẩu Khẩu chuẩn bị trốn đi thì Lort lại nói: “Tôi biết anh ấy ở nơi nào, tôi vừa ở đó qua đây. Đi thôi, tôi dẫn cô đi nhé!”

Kiều Vãn Tình: “……”

Anh bạn, mắt anh có vấn đề hay tai anh có vấn đề vậy?

Kiều Vãn Tình bế Khẩu Khẩu lên, Khẩu Khẩu còn có chút không vui. Cậu nhóc chỉ vào một chậu hoa nhài đang nở hoa nói: “Hoa, hoa, Khẩu Khẩu muốn ~”

“Hả?” Trong lúc nhất thời Lort chưa nghe rõ Khẩu Khẩu nói gì, sau đó thấy thằng bé nhìn chăm chú hoa nhài mới biết nó đang nói hoa nhài, lẩm bẩm một mình, “Tuy rằng tự ý hái hoa nhà người ta không tốt, nhưng cháu đáng yêu như vậy, người ta sẽ thông cảm thôi.”

“Không cần đâu, đừng hái!”

Kiều Vãn Tình còn chưa kịp nói xong thì đối phương đã ngắt xong hoa rồi. Lort cầm cành hoa, nói: “Đây, cho cháu nè, bạn nhỏ đáng yêu.”

Kiều Vãn Tình: “……”

Khẩu Khẩu nhìn cành hoa nhỏ trong tay Lort, vô cùng thích. Nhưng vì chưa quen Lort nên cậu nhóc không dám duỗi tay nhận. Kiều Vãn Tình ngã một lần sợ cả đời, nhìn vậy sợ hãi. Nhỡ đâu có ai nhìn thấy Khẩu Khẩu cầm cành hoa lại nói là Khẩu Khẩu không được dạy dỗ hẳn hoi đi hái loạn hoa nhà người ta.

Đang lúc cô định từ chối Lort thì âm thanh của Cố Yến Khanh truyền từ cửa đến: “Vãn Tình.”

Nghe được âm thanh của anh, Kiều Vãn Tình thở phào nhẹ nhõm. Cô ôm Khẩu Khẩu đi qua, oán trách hỏi: “Anh chạy đi đâu thế?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Khẩu Khẩu nhìn thấy Cố Yến Khanh cũng quên luôn hoa, nghiêng người ra chỗ Cố Yến Khanh, mềm mại gọi: “Ba ba.”

“Ừ, bảo bối, qua ba ba ôm nào.” Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu qua, lại nói với Kiều Vãn Tình, “Đang bàn chuyện công việc với bạn. Sao em lại chạy ra bên ngoài rồi?”

“Ra đây hít thở không khí.” Còn người ngoài đứng đằng kia, Kiều Vãn Tình không nói thêm cái gì.

“Tôi đang định mang Kiều tiểu thư đi tìm anh đó, Cố tiên sinh,” Lort đi tới, trong giọng nói còn có chút tiếc nuối, “Không nghĩ tới anh lại đến nhanh như vậy.”

“Thế à? Đã làm phiền Lort tiên sinh quan tâm rồi.”

Loading...