Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 53
Cập nhật lúc: 2024-12-09 22:36:33
Lượt xem: 35
Một dòng nhiệt hướng lên trên làm cả người cô lâng lâng, ép cô chỉ có thể hôn mãnh liệt lên môi người đàn ông của mình mới không bị ngã xuống.
Một dòng nhiệt khác thì hướng xuống dưới kích thích làm bụng nhỏ của cô nóng lên, hai chân nhũn ra. Một nơi nào đó không thể miêu tả cứ như bị vạn con kiến gặm cắn, có chút tê dại lại hơi ngưa ngứa.
Cô không nhịn được căng thẳng hơn, răng môi vô ý phát ra những tiếng kêu nho nhỏ, kích thích người đối diện hung hăng hôn cô.
Cho đến lúc hai người buông ra, Kiều Vãn Tình có chút động tình, khuôn mặt đỏ bừng dựa vào trong lòng n.g.ự.c đối phương hít thở không khí. Cảm giác vừa rồi quá xa lạ, không hiểu sao cô cảm thấy xấu hổ. Cô chưa bao giờ biết được hóa ra hôn môi lại có thể kích thích đến như vậy.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cầm thú.” Kiều Vãn Tình lẩm bẩm nói.
Hô hấp của Cố Yến Khanh cũng có chút dồn dập. Anh hôn lên vành tai cô: “Chỉ cầm thú với em thôi……”
Hai người lẳng lặng ôm nhau hồi lâu, sau khi hồi phục lại thần chí, định trở về thì chợt nhớ ra: Khẩu Khẩu đâu?!
Hai người đều khiếp sợ, vội bảo nhau tìm cậu nhóc. Rốt cuộc cũng tìm được Khẩu Khẩu ở nhà đang nghịch đất dưới chân tường. Thằng nhóc này không biết chạy về nhà từ lúc nào, thấy không ai quản thì vui sướng nghịch đất.
Kiều Vãn Tình sợ hãi ôm cậu vào trong ngực, hù c.h.ế.t cô rồi. Khẩu Khẩu còn cầm đất trong tay đưa cho cô: “Ma ma, cho.”
“Cái này bẩn lắm, không chơi được. Ngoan nào.” Trên khuôn mặt nhỏ của Khẩu Khẩu dính đầy bùn đất, như một chú mèo mướp.
Kiều Vãn Tình bắt lấy tay nhỏ của cậu, phủi đất trong đó đi: “Con có ăn cái này không? Há miệng ra cho mẹ xem nào.”
Khẩu Khẩu còn nhỏ, chưa biết phân biệt cái nào ăn được cái nào không ăn được. Chỉ cần nó cảm thấy hứng thú với cái gì thì nó đều nhét vào trong miệng để nếm thử, nếu không ngon thì nhổ ra.
Lần trước có con gà chạy vào trong sân ỉa bậy, thằng nhóc này còn muốn nhặt lên ăn. Thấy vậy Kiều Vãn Tình vô cùng tức giận, mỗi ngày đều phải quét sân như bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế. Cô vô cùng sợ lúc mình không để ý, thằng nhóc này chơi trong sân rồi nhặt loạn mấy cái đó lên ăn.
Khẩu Khẩu lúc này vô cùng ngoan ngoãn hé miệng ra: “A ~”
Chắc chắn nó không ăn cái gì bẩn thỉu, Kiều Vãn Tình mới yên tâm. Cố Yến Khanh duỗi tay chọc chọc má nó, nói: “Quỷ sứ bẩn!”
Quỷ sứ bẩn cũng học theo anh chọc chọc mặt mình: “Quỷ, quỷ sứ ~ bẩn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-53.html.]
Động tác này của cậu nhóc chọc cười hai người. Kiều Vãn Tình bế Khẩu Khẩu đi rửa mặt rửa tay.
Vốn dĩ bảo Cố Yến Khanh rửa bát cũng chỉ là trêu anh thôi, nào ngờ buổi chiều anh lại bảo Trần Phong mua một cái máy rửa bát mang tới đây. Có lẽ sợ Kiều Vãn Tình bắt mình quét nhà nên anh cũng mua luôn một cái máy lau nhà đến.
Kiều Vãn Tình bị hành động của anh chọc cười rồi, đây là sợ làm việc nhà hả?
Nhưng cô cũng chẳng yêu cầu Cố Yến Khanh phải làm việc nhà. Người như anh trời sinh đã đứng trên vạn người rồi, bản thân không nhất thiết phải tự động tay động chân làm mấy việc này. Cô cũng không có mấy suy nghĩ ngốc nghếch kiểu bắt anh làm mấy việc đó để thử tấm chân tình.
Đến buổi tối, Kiều Vãn Tình ru Khẩu Khẩu ngủ, sau đó thì thả mình nằm lên giường. Trong đầu cô không khống chế được mà nhớ tới nụ hôn buổi sáng kia, không nhịn được cười ngọt ngào sau đó nhắm mắt ngủ.
Trong lúc mơ mơ màng màng, Kiều Vãn Tình cảm giác có người nào đó bò lên giường mình làm cô bị dọa dậy. Vừa định nói chuyện thì miệng bị chặn lại bởi nụ hôn quen thuộc.
Là Cố Yến Khanh!
Anh vào bằng cách nào?
Nhưng rất nhanh Kiều Vãn Tình không có khả năng tiếp tục tự hỏi anh vào đây bằng cách nào nữa. Đối phương đè lên người cô hôn cô mãnh liệt. Hình như anh hôn như vậy còn chưa thỏa mãn nên đôi tay không chút quy củ chạy tán loạn trên người cô, hô hấp cực nóng phả vào vành tai cô, thanh âm thanh lãnh ngày thường chứa đậm hương vị tình dục.
“Vãn Tình, anh muốn……”
Anh muốn cái gì, không cần nói cũng biết.
Kiều Vãn Tình rất muốn nói với anh là cô không muốn, cô còn chưa chuẩn bị tốt. Nhưng cổ họng cô như bị bóp chặt, không nói ra lời, chỉ có thể tùy ý để đối phương chậm rãi cởi quần áo mình……
Dần dần về sau Kiều Vãn Tình bắt đầu trở nên mơ mơ màng màng, đầu óc cứ như bị chập điện không hoạt động nổi nữa. Cô chỉ biết mỗi tế bào trong cơ thể đều đang sục sôi, kêu gào. Mỗi một lần anh lướt qua cơ thể cô thì đều khơi dậy lên phản ứng bản năng của cô, đều như vô ý lướt qua những điểm mẫn cảm của cô. Cô cảm giác như cơ thể này không còn là của chính mình nữa, cứ bay bay bổng bổng. Cảm giác mơ màng này làm cô như đắm chìm vào trong cảnh đẹp.
Đối phương không đi vào nhưng lại đưa cô đến cực hạn của sung sướng, làm cả người cô run rẩy.
“A.”
Một tiếng than nhẹ vang lên, bỗng nhiên Kiều Vãn Tình mở mắt ra. Chỉ nhìn thấy nóc nhà tối đen, chiếc đèn bàn tỏa ra ánh sáng yếu ớt, cô bỗng mờ mịt.