Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 161
Cập nhật lúc: 2024-12-10 21:28:28
Lượt xem: 17
Bây giờ Khẩu Khẩu xem TV cũng hiểu trên đó người ta nói gì với nhau rồi. Thỉnh thoảng Khẩu Khẩu xem hoạt hình trên TV còn học được một số câu người ta nói trong đó cơ, vì thế hiện tại Khẩu Khẩu không dễ lừa chút nào, hơn nữa tài ba hoa chích chòe của cậu nhóc càng cao siêu hơn trước.
Cố Yến Khanh đang ngồi yên một bên xem kịch vui thì xoa xoa đầu cậu, không chút khách sáo vạch trần Khẩu Khẩu: “Lần sau không cho con ăn đồ ăn vặt vào chập tối nữa.”
“Khẩu Khẩu không ăn!” Khẩu Khẩu cố gắng biện minh cho mình. “Thế chỗ vỏ kẹo kia là ai ăn?”
“Ông quản gia!” Khẩu Khẩu không chớp mắt bán đứng đồng đội của mình. Quản gia: “……”
Trong lòng quản gia khóc chít chít chít, nhưng ông không dám nói gì.
Sau khi cơm nước xong thì Kiều Vãn Tình lại mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ. Bình thường mọi hôm, ăn cơm xong thì cả nhà sẽ đi xuống dưới chung cư để đi bộ. Nhưng hôm nay Kiều Vãn Tình mệt lả, gọi thế nào cũng không dậy, nằm bẹp trên ghế sô pha.
Cố Yến Khanh nghĩ Kiều Vãn Tình đang cảm thấy mệt mỏi trong người nên một mình dẫn Khẩu Khẩu ra ngoài đi dạo.
Vì hôm sau phải đưa Kiều Vãn Tình đi bệnh viện nên Cố Yến Khanh xin nghỉ phép luôn. Anh cố gắng túm Kiều Vãn Tình đang ôm chặt giường đi bệnh viện kiểm tra.
Hai người đến bệnh viện tư nhân, vì thế có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian chờ khám, gần như đến cái là có thể khám luôn. Khám xong thì hai người ra ngoài ghế sô pha ngồi chờ, phải chờ một lúc mới có kết quả kiểm tra.
Có lẽ là do không khí ở bệnh viện ảnh hưởng đến tâm trạng nên Kiều Vãn Tình cảm thấy hơi sợ hãi. Cô cứ nghĩ linh tinh sau đó tự dọa mình. Cuối cùng cô không nhịn được nói với Cố Yến Khanh: “Nếu em mắc bệnh nan y thì phải làm sao bây giờ?”
“Không cho em nói linh tinh!” Cố Yến Khanh nghiêm mặt nói. Kiều Vãn Tình thè lưỡi. Người đâu mà dữ ghê vậy trời!
Cố Yến Khanh duỗi tay nắm lấy tay cô, an ủi cô: “Em đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Khẩu Khẩu đang ngồi một bên chơi thấy vậy thì cũng đi tới nắm tay Kiều Vãn Tình: “Ma ma đừng sợ.”
Kiều Vãn Tình bế cậu nhóc lên: “Cảm ơn Khẩu Khẩu, mẹ không sợ nha!”
Lúc này, bác sĩ khám cho Kiều Vãn Tình đi tới. Mặt anh ấy cười tươi nói với bọn họ: “Chúc mừng Cố tiên sinh, Cố phu nhân đã có thai rồi!”
!!!
Tin này như sấm đánh giữa trời quang. Cả hai người nghe xong đều ngây ngốc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến cả Kiều Vãn Tình cũng ngốc luôn, cô cũng từng mang thai rồi, nhưng cô chưa nghi ngờ mình mang thai lần nữa một lần nào. Bởi vì phản ứng lần này của cô hoàn toàn khác so với lúc nguyên chủ mang thai Khẩu Khẩu. Lúc nguyên chủ mang thai Khẩu Khẩu thì lúc nào cô ấy cũng ăn không ngon, ăn được vài miếng là lại muốn nôn. Nói chung là ốm nghén rất nặng.
Nhưng lần này, đúng là cô chỉ hơi kén ăn một chút thôi chứ cô không buồn nôn chút nào. Ngược lại cô còn ngủ được hơn cả bình thường, vì thế Kiều Vãn Tình mới không nghĩ là mình mang thai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-161.html.]
Kiều Vãn Tình không biết, Cố Yến Khanh không có kinh nghiệm lại càng không biết.
Hơn nữa bình thường hai người cũng làm công tác phòng tránh vô cùng đầy đủ mà.
“Thế, đã được bao lâu rồi bác sĩ?” Một lúc sau Kiều Vãn Tình mới lấy lại tinh thần. Đúng là không thể ngờ được.
Bác sĩ nhìn bộ dáng của hai người không giống như đang vui vẻ, lập tức thu nụ cười của mình lại, cứng nhắc nói: “Nhìn kết quả kiểm tra thì thai nhi đã được khoảng 6 – 7 tuần rồi. Số liệu chính xác thì còn phải dựa vào kỳ kinh nguyệt của cô tháng trước nữa.”
Kiều Vãn Tình đỡ trán. Kỳ kinh nguyệt của cô rất ổn định, cứ khoảng 40 ngày là tới một lần, vì thế cô cũng chẳng nhớ kỳ của mình tới vào ngày nào. Tháng này chưa thấy kinh nguyệt tới cô cũng không để ý lắm, chỉ nghĩ là chưa đủ 40 ngày thôi.
Nói như vậy thì cô đã mang thai được…… 45 ngày rồi sao?
Đúng là khoảng hơn một tháng trước cô cùng Cố Yến Khanh có một lần không dùng đồ bảo hộ. Nhưng lúc đó là kỳ an toàn của Kiều Vãn Tình, hơn nữa làm xong cái thì cô cũng rửa ngay…… Thế cũng có thể trúng thưởng được hả?
Xác xuất này cũng…… Quá nhỏ rồi đấy!
Em bé đến quá bất ngờ, Kiều Vãn Tình vẫn còn ngây ngốc. Lúc ra khỏi bệnh viện cô vẫn còn như đang mơ.
Cố Yến Khanh đặt Khẩu Khẩu ngồi lên ghế của mình, sau đó mở cửa xe cho Kiều Vãn Tình ngồi vào. Thấy vẻ mặt cô vẫn còn hoảng hốt thì anh biết cô vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để chào đón cục cưng thứ hai của mình.
Nói thế nào thì hai người cũng đã tính toán và thống nhất rồi. Nhanh nhất là chờ Khẩu Khẩu đi nhà trẻ mới sinh thêm đứa nữa.
Anh cúi người ôm Kiều Vãn Tình, nói: “Tin này ngoài anh cùng em thì không có người thứ ba biết. Nếu em sợ ảnh hưởng thì em có thể nói với anh, anh sẽ tôn trọng quyết định của em.”
Khẩu Khẩu không hiểu “mang thai” là gì. Vì thế hiện tại cậu cứ ngốc ngốc, không biết trong bụng mẹ mình đã có một cậu em trai hoặc một cô em gái của mình rồi.
Kiều Vãn Tình rũ mắt xuống: “Để, để em nghĩ lại.”
Thật ra cô cũng rất thích mấy bạn nhỏ. Chỉ là bạn nhỏ trong bụng cô tới quá sớm thôi, cô còn chưa kịp tiếp nhận sự thật này.
Lý trí nói cho cô rằng cô nên chờ Khẩu Khẩu lớn hơn một chút rồi mới sinh cho cậu một em trai hoặc một em gái, hiện tại vẫn còn quá sớm, sự nghiệp của cô cũng mới bắt đầu. Cô cũng mới hợp tác với Đường Nguyệt Nguyệt, không nên bỏ mặc để cô nàng làm một mình.
Nhưng cô cũng không nỡ bỏ đứa bé này đi.
Dù sao thì bé cũng là con của cô. Có lẽ về sau lớn lên sẽ đáng yêu như Khẩu Khẩu vậy. Nghĩ đến đây, Kiều Vãn Tình không nhịn được mà cảm thấy ngọt ngào.
Nếu phá đi thì quá tàn nhẫn rồi. Thôi thì…… Có rồi thì cứ sinh thôi!