Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 158

Cập nhật lúc: 2024-12-10 21:28:22
Lượt xem: 13

Kiều Vãn Tình cũng không có nhiều thời gian để chú ý tới cơ thể của mình. Bởi vì shop online của cô đã đón sóng gió đầu tiên từ khi thành lập: Bị tạm dừng vài ngày vì hành vi tự mua hàng của mình để tăng doanh thu.

Đợt này, bên quản lý nghiêm khắc cấm hành vi tự mua hàng của mình để tăng doanh thu. Nếu mà bị bắt thì không chỉ bị tịch thu hàng hóa dùng để tăng doanh thu mà còn bị kỷ luật và xử phạt nữa.

Sau khi bị bắt thì người buồn nhất chính là Đường Nguyệt Nguyệt. Cô nàng một lòng muốn phát triển shop “Giòn Trong Miệng”, định vén tay áo đi làm lớn một lần. Kết quả còn chưa làm được gì thì đã xảy ra chuyện rồi. Chuyện này mà làm trót lọt, tuy rằng tốn một chút tiền mua hàng của mình nhưng ít nhất nó còn đem lại hiệu quả rõ rệt.

Nhưng hiện tại thì cô nàng rơi vào tình cảnh “tiền mất tật mang”, không chỉ lãng phí hết công sức trong suốt thời gian qua mà trong tháng này cô nàng còn lỗ tới tận 6 vạn.

Lúc Kiều Vãn Tình tới văn phòng thì cũng đã giữa trưa. Cô vừa mới từ thôn Đông Dương chạy lên đây. Tuy rằng văn phòng của shop “Giòn Trong Miệng” chỉ có hai người nhưng Kiều Vãn Tình cũng cảm nhận được “áp suất thấp” trong văn phòng.

“Em chào chị Vãn Tình.” Người được Kiều Vãn Tình thuê đến để trả lời tin nhắn của khách hàng thấy cô tới thì đứng dậy chào cô.

“Nguyệt Nguyệt ở trong à em?” Kiều Vãn Tình chỉ chỉ vào cửa phòng đang đóng chặt hỏi.

“Đúng ạ. Chị Nguyệt Nguyệt bảo tâm trạng chị ấy không tốt nên chị ấy ở trong đó. Mà chị ấy ở đó cũng hơn 3 tiếng rồi. Chị Vãn Tình mau vào xem chị ấy đi.”

“Ừ chị biết rồi, em cứ tiếp tục làm việc của mình đi.”

Kiều Vãn Tình để túi lên bàn sau đó gõ gõ cửa phòng. Bên trong truyền ra tiếng của Đường Nguyệt Nguyệt: “Đã bảo là chị không sao rồi, không có việc em đừng có gõ cửa nữa.”

“Nguyệt Nguyệt, là tớ, Vãn Tình.”

Bên trong yên lặng một lúc. Sau đó cửa phòng được mở ra, Đường Nguyệt Nguyệt ló gương mặt tiều tụy của mình ra ngoài. Cô nàng khá bất ngờ hỏi: “Tình Tình, sao cậu lại ở đây?”

“Tớ mà không đến đây có phải cậu định tự nhốt mình trong phòng cả ngày rồi tự trách bản thân rồi không? Đã thế còn không ăn không uống thể hiện sự hối hận của mình nữa chứ?” Kiều Vãn Tình chọc chọc trán cô nàng, “Đã bảo không phải lỗi của cậu rồi còn gì, sao vẫn còn buồn bã như vậy cơ chứ?”

Tự mua hàng để tăng doanh thu cho mình lúc nào cũng là việc vô cùng nguy hiểm. Nếu mà thành công thì rất tốt, nhưng nếu xui xẻo bị phát hiện thì chỉ có thể đổ tại số mà thôi.

Vì nếu không tự mua hàng của mình như vậy thì gần như không thể xây dựng được thương hiệu. Chỉ khi shop online được một người nổi tiếng hay nghệ sĩ nào đó đứng tên đầu tư hoặc tuyên truyền thì mới có thể nổi tiếng được thôi, chứ nếu không, muốn nổi tiếng thì cũng không thể không làm như vậy được.

“Tớ cảm thấy mình rất kém cỏi,” Đường Nguyệt Nguyệt dẫn Kiều Vãn Tình vào trong, sau đó vò đầu, “Tại sao người khác làm không bị bắt mà tớ lại bị bắt cơ chứ huhuhu.”

Không ai có thể trả lời được câu hỏi của cô nàng.

Kiều Vãn Tình vỗ vỗ bả vai cô nàng nói: “Được rồi, tớ hiểu mà. Cái này cũng giống như mình học đại học thôi, không bị điểm kém thì không phải là đã học đại học. Làm shop online cũng vậy, không bị bắt, bị phạt một hai lần thì cũng không vui đúng không?”

Đường Nguyệt Nguyệt thở dài: “Nhưng mà tớ đau lòng cho tiền của tớ quá, mẹ nó, chỗ kia là 6 vạn luôn đó! Ném trong nước nó còn kêu được một chút, nhưng ném như này đến rắm nó còn chưa thả được.”

Tuy rằng trước kia, tiền lương của Đường Nguyệt Nguyệt không phải là thấp, nhưng một năm cô nàng cũng chỉ kiếm được khoảng mười mấy vạn. Ngoài tiền

tiêu linh tinh thì một năm cô nàng cũng chỉ tiết kiệm được vài vạn.

Tuy rằng nhà cô nàng cũng thuộc diện khá giả, nhưng sau khi học xong đại học, ngoài việc ba mẹ cho tiền để mua xe ra thì Đường Nguyệt Nguyệt hoàn toàn độc lập về kinh tế, kiếm được bao nhiêu thì tiêu bấy nhiêu. Bây giờ đùng một cái bay hết số tiền tiết kiệm một năm của cô nàng, không đau lòng mới là lạ đó.

Kiều Vãn Tình ấn cô nàng ngồi xuống ghế, nói: “Cậu yên tâm đi, kiểu gì tiền cũng sẽ quay lại ví của cậu. Hơn nữa tớ còn tới thông báo cho cậu một tin tốt. Shop online của chúng ta hoạt động là được sự giúp đỡ của chính phủ, vì thế chúng ta có thể đi vay 50 vạn để xây dựng và duy trì hoạt động của shop. Có chỗ tiền ấy rồi, chúng ta có thể làm lớn hơn nữa, kiếm được nhiều lãi hơn nữa cơ!”

Hai mắt Đường Nguyệt Nguyệt sáng lên: “Cậu nói thật á?”

“Lừa cậu làm gì?” Kiều Vãn Tình cười nói, “Có phải rất vui không?” Đường Nguyệt Nguyệt gật đầu.

“Thế bây giờ chúng ta đi ăn trưa đi,” Kiều Vãn Tình nhìn qua đồng hồ nói, “Đi thôi, hôm nay tớ mời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-158.html.]

Kiều Vãn Tình đưa Đường Nguyệt Nguyệt đến một nhà hàng làm bò bít tết rất nổi tiếng ở gần đó. Nhưng Đường Nguyệt Nguyệt sống c.h.ế.t không chịu vào ăn. Bởi lẽ mỗi món ở cửa hàng này không dưới 500, hai người đi ăn khẳng định phải hết hơn 2000.

Bây giờ shop online của hai người còn đang trong cảnh “nghèo khó”, vì thế phải tiết kiệm tiền.

“Không sao đâu,” Kiều Vãn Tình kéo cô nàng, “Ra khỏi văn phòng thì tớ chính là Cố phu nhân, cậu là Kỳ phu nhân tương lai, vì thế chúng ta không cần phải bạc đãi dạ dày của mình đâu ha?”

Đường Nguyệt Nguyệt: “……”

Không hiểu sao cô lại cảm thấy Kiều Vãn Tình nói có lý.

Sau khi hai người thu dọn đồ đạc xong thì gọi thêm cả Đinh Nhân – người mà Kiều Vãn Tình thuê để trả lời tin nhắn khách hàng đi cùng.

Nhà hàng bò bít tết này nằm ở tầng 1 của một khách sạn 5 sao. Không gian ở đây được trang trí rất ấm áp, làm không khí vô cùng thoải mái và thư giãn.

Đây là lần đầu tiên Đinh Nhân tới đây. Tuy rằng biết đồ ăn ở nơi này rất đắt, nhưng lúc cô nàng mở menu ra thì cũng bị dọa sợ.

May là bà chủ mời khách, chứ nếu không cô cũng không dám chi nhiều tiền như này để đi ăn trưa đâu.

Đinh Nhân cũng không biết nên gọi món gì. Kiều Vãn Tình hiểu suy nghĩ của cô ấy nên giúp Đinh Nhân gọi món.

“Đắt quá chị ạ.” Sau khi gọi món xong, chờ người phục vụ ra ngoài, Đinh Nhân không nhịn được thè lưỡi nói.

“Nếu là hai năm trước thì bọn chị cũng không dám ăn như này đâu.” Đường Nguyệt Nguyệt nói thêm.

Hai năm trước, Kiều Vãn Tình còn chưa xuyên đến đây. Hẳn là Đường Nguyệt Nguyệt đang nói nguyên chủ. Trong sách viết nguyên chủ làm một công việc bình thường, lương khoảng 6000 một tháng. Tuy vậy, đó cũng được xem là một con số vô cùng lớn. Nói thế nào thì tiền lương của cô ấy cũng cao hơn các bạn cùng lớp rất nhiều.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ở phương diện tiêu tiền, tuy rằng nguyên chủ không nương tay chút nào, nhưng mà với cùng một số tiền, nếu có thể mua được một bộ mỹ phẩm sịn sò thì chắc chắn cô ấy sẽ không dùng để đi ăn bò bít tết.

“Dạ?” Đinh Nhân không biết chuyện quá khứ của hai người, hỏi, “Chỉ có hai năm thôi mà các chị thay đổi nhiều vậy luôn ạ?”

“Người thay đổi không phải là chị, mà là bà chủ Kiều của em đó. Chị ấy dựa vào việc trồng rau mà làm giàu, sau đó bán rau, mở quán ăn, rồi mới bắt đầu làm shop online. Cả quá trình chị em đều chẳng nhờ ai giúp cả, toàn dựa vào thực lực của chính mình. Thế nên bây giờ bà chủ Kiều của em mới giàu có như vậy đó!”

“Oa, tuyệt quá chị ơi!”

Ánh mắt Đinh Nhân lấp lánh nhìn Kiều Vãn Tình. Cô nàng chỉ biết Kiều Vãn Tình ở nông thôn, nhưng cô lại không biết Kiều Vãn Tình làm giàu từ việc trồng rau. Quá giỏi luôn!

“Vì thế em phải có mục tiêu mà phấn đấu. Như mấy kẻ nhiều tiền thường nói, muốn làm giàu, đầu tiên phải kiếm được 100 triệu cái đã!”

Đinh Nhân: “……”

Nếu mà cô kiếm được 100 triệu rồi thì cô không cần phải làm giàu nữa đâu! Giàu vậy là quá đủ rồi!

Kiều Vãn Tình cười cười nhìn Đường Nguyệt Nguyệt đang c.h.é.m gió phần phật. Thật ra có được thành công như ngày hôm nay, nghĩ lại thì cô vẫn cảm thấy khá là bất ngờ. Đến giờ cô vẫn chưa thể tin được mình có thể thành công rực rỡ đến vậy.

Chuyện này phần nhiều cũng nhờ may mắn. Có thể nói là vận may của cô cũng khá tốt.

Các món được lên rất nhanh. Kiều Vãn Tình gọi bò bít tết, gan ngỗng cùng vài món tráng miệng khác.

Thịt bò bít tết của nhà hàng này rất ngon, mềm lại còn thơm, khi nhai trong miệng cảm thấy dai dai giòn giòn. Hơn nữa, nó mềm nhưng nó không bị nát, lại

còn hơi ngọt ngọt.

Loading...