Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 144
Cập nhật lúc: 2024-12-10 21:24:45
Lượt xem: 13
May là đợt này tuyết rơi ở thành phố X cũng khá dày. Hôm sau tuyết đã rơi trắng xóa ở bên ngoài, dày đến 20 – 30 cm, hoàn toàn có thể đắp người tuyết được.
Cuối cùng thì Khẩu Khẩu cũng có thể đắp được người tuyết mà cậu mong ước. Vì thế cậu nhóc vô cùng vui vẻ.
Dạo gần đây nhiệt độ ở chỗ nào cũng rất thấp. Đáng ra là chiều nay ba người Kiều Vãn Tình phải trở về nhưng vì tuyết rơi dày quá nên chuyến bay bị hủy nên không về được.
Chắc ở dưới thôn Đông Dương tuyết cũng rơi dày lắm, việc làm ăn của quán Kiều Vãn Tình cũng không còn đông đúc như trước nữa. Hôm nay, cũng vì tuyết rơi dày nên bên đơn vị vận chuyển cũng không lấy được hàng của shop của Kiều Vãn Tình để đi giao, vì thế Kiều Vãn Tình cũng không quá vội trở về.
Cố Yến Khanh nói buổi tối nay có một buổi tiệc rượu, ở đó có một nhân vật lớn và quan trọng nên muốn đưa Kiều Vãn Tình đi cùng.
Kiều Vãn Tình hỏi anh là ai nhưng Cố Yến Khanh lại không nói. Anh như vậy làm Kiều Vãn Tình không khỏi tò mò hơn, không biết người kia là ai mà Cố Yến Khanh lại giấu kín như vậy.
Tuy là trời rất lạnh nhưng đến tiệc rượu vẫn phải mặc những chiếc váy xinh đẹp. Mặc chiếc váy mỏng manh đẹp đẽ trên người, Kiều Vãn Tình cảm thấy cả người mình lạnh run.
“Em có lạnh lắm không?” Ngồi lên xe, Cố Yến Khanh hỏi cô.
Tuy rằng nhiệt độ trong xe rất ấm áp, nhưng thời tiết bên ngoài vô cùng lạnh. Ở phía trên thì Kiều Vãn Tình vẫn còn bọc kín, mặc một chiếc áo lông vũ dày ở bên ngoài, nhưng bên dưới cô chỉ đi đúng đôi giày cao gót, đến tất cũng không mang.
“Vẫn còn ổn anh ạ. Nhưng hơi lạnh một chút.”
Cố Yến Khanh lấy vài miếng giữ nhiệt từ trong túi ra, hỏi cô: “Em có muốn dùng cái này không?”
Kiều Vãn Tình nhìn đống túi nhỏ xinh kia thì buồn cười: “Sao anh lại có mấy cái này thế?”
“Lúc mà đi dự mấy tiệc rượu như này phải dán vài miếng vào người mới không bị lạnh.”
Thành phố X cùng thành phố C đều không phải những thành phố có khí hậu ấm áp. Cố Yến Khanh cũng thường xuyên phải tham gia các buổi họp, bữa tiệc chính thức nên anh cũng có kinh nghiệm trong việc chuẩn bị việc giữ ấm cho cơ thể mình rồi. Dán mấy miếng giữ nhiệt này vào người thì sẽ không còn bị lạnh nữa.
Vì thế trên xe Cố Yến Khanh có rất nhiều miếng dán giữ nhiệt.
Cố Yến Khanh dán hai miếng lên chân Kiều Vãn Tình, khi nào đến nơi thì có thể gỡ xuống. Dán xong, anh hỏi cô: “Có phải anh rất thông minh không?”
“Nhưng mà chẳng có chút phong thái nào của tổng tài bá đạo cả.” Kiều Vãn Tình nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-144.html.]
“Ừ, anh là chủ tịch bá đạo.” Kiều Vãn Tình: “……”
Đến nơi, Kiều Vãn Tình khoác tay vào tay của Cố Yến Khanh. Cái lúc cô vừa mở cửa xe ra phát cô suýt lạnh cóng cả người, may là chỉ phải chịu lạnh mấy phút thôi, đi vào bên trong là ấm rồi.
Hai người đến cũng khá muộn, lúc tới thì sảnh tiệc đã ồn ào náo nhiệt rồi. Ở thành phố X, Cố Yến Khanh cũng được xem như là một người khá nổi tiếng và có tiếng nói. Anh đến đã tạo nên sự náo động không nhỏ, có rất nhiều người đi tới chỗ anh để chào hỏi. Cố Yến Khanh thong thả chào hỏi bọn họ, sau đó giới thiệu Kiều Vãn Tình với mọi người.
Kiều Vãn Tình nhìn qua những người ở quanh đây, cô phát hiện có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc —— ở đây không chỉ có những người trong giới làm ăn mà còn có cả những người nổi tiếng trẻ tuổi hoặc những nghệ sĩ vừa mới ra mắt. Bình thường Kiều Vãn Tình cũng hay lướt Weibo nên cũng biết mặt bọn họ.
Đây cứ như là một bữa tiệc của những ngôi sao lớn vậy á. “Cố tiên sinh.”
Vừa mới chào hỏi xong một đám người, Kiều Vãn Tình nghe được giọng nói trong trẻo của một người phụ nữ. Sau đó, cô thấy một cô gái dáng người uyển chuyển cầm ly rượu đi đến trước mặt mình.
!!!
Kiều Vãn Tình biết người này. Cô ấy tên là Ngô Mạn Ni, là một nữ diễn viên nổi tiếng. Mùa hè năm nay cô ấy còn diễn một bộ phim cung đấu vô cùng “hot”, làm độ nổi tiếng của cô ấy tăng lên rất nhiều.
Giờ phút này, vị nữ diễn viên nổi tiếng ấy lại mỉm cười nâng ly với Cố Yến Khanh: “Đã lâu không gặp.”
“Mạn Ni, đã lâu không gặp.” Cố Yến Khanh cụng ly với cô nàng, sau đó giới thiệu, “Đây là vợ sắp cưới của tôi, Kiều Vãn Tình.”
Ngô Mạn Ni không hề khách sáo liếc mắt nhìn Kiều Vãn Tình, nhìn đến nỗi Kiều Vãn Tình cảm thấy không thoải mái. Sau đó Kiều Vãn Tình nghe được cô nàng khẽ cười: “Cậu muốn gặp Hoàng tổng là định để tương lai cho Cố phu nhân của mình tham gia showbiz hả? Thế thì tớ nói cho cậu biết, nếu mà như vậy thì tớ sẽ không giúp cậu đâu. Tớ có rảnh đâu mà tự kiếm thêm đối thử cạnh tranh cho mình chứ?”
Hả?
Ý của Ngô Mạn Ni chính là sợ cô vào giới giải trí sẽ nổi tiếng sau đó tranh tài nguyên của cô nàng sao?
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Yến Khanh nói: “Lâu không gặp cậu vẫn vui tính như vậy.” “Lâu không gặp cậu cũng đã thay đổi.”
Kiều Vãn Tình: “……”
Sao cô lại ngửi ra mùi gian tình giữa hai người này nhỉ?
Vậy người mà Cố Yến Khanh muốn giới thiệu với cô chính là cô gái này, cũng chính là tình địch của cô?
Cố tổng lâu không được quỳ bàn phím nên thèm rồi à?