Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 466: Vu Hiến ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:30:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không khí trong Phượng Nghi Cung tĩnh mịch, các phi tần nãy còn chút hoạt bát giờ đều im lặng, thỉnh thoảng ngẩng đầu Phương Đồ đang ở thượng tọa.

 

Duẫn Phi uống mấy chén , chịu nổi nữa, dậy với Phương Đồ: “Hoàng hậu nương nương, thần đề nghị chúng chi bằng cùng thăm Thục Phi. Dù chỉ ở ngoài điện, phiền, cũng sớm nàng rốt cuộc thế nào.”

 

Duẫn Phi mở lời, Lệ Quý nhân lập tức phụ họa: “Thần phụ nghị.”

 

Những còn , đang do dự nên mở lời thì Phù Nguyệt vội vã chạy tới, quỳ gối Phương Đồ: “Nương nương, Thái y chẩn đoán Thục Phi nương nương quả thật sẩy thai.”

 

Chúng phi tần kinh ngạc.

 

Phương Đồ nhíu chặt mày, ngờ Thục Phi to gan như , còn trộn huyết mạch. Sắc mặt nàng căng thẳng, với : “Chư vị đều hãy về . Chuyện ngày hôm nay, bổn cung mong các tỷ giữ kín như bưng.”

 

Các phi tần nhao nhao dậy, cung kính .

 

Mọi rời , Duẫn Phi : “Nương nương…”

 

Phương Đồ dậy, ánh mắt lướt qua Duẫn Phi về phía Phù Nguyệt: “Đã sai thông báo Hoàng thượng ?”

 

“Bẩm nương nương, thông truyền .”

 

Phương Đồ lúc mới bước xuống bậc, liếc Duẫn Phi: “Duẫn Phi lo lắng cho Thục Phi như , thì cùng xem .”

 

Hành động đúng ý Thục Phi, nàng gật đầu bám sát phía Phương Đồ.

 

Bên ngoài điện, gió lạnh cắt da, thổi mặt như d.a.o cứa, lạnh buốt. Phù Nguyệt đỡ Phương Đồ tới, một nén nhang đến Chung Tụy Cung. Tiểu thái giám gác cổng thấy nàng đến, vội vàng hành lễ: “Nô tài bái kiến Hoàng hậu nương nương, bái kiến Duẫn Phi nương nương.”

 

Phương Đồ bước nhanh, vội vàng tiến nội điện.

 

Mèo con Kute

Cách tấm bình phong thể thấy tiếng mắng c.h.ử.i và than đan xen .

 

“Thục Phi ngươi dám phản bội Hoàng thượng, cam lòng cô tịch mà tằng tịu ngoại tình, thật là vô sỉ!” Kì Tần ồn ào mắng chửi.

 

Nghe thấy bên ngoài Hoàng hậu nương nương đến, nàng mới ngừng , từ phía bình phong bước , gương mặt lộ vẻ đắc ý tới gần Phương Đồ: “Nương nương, thần phụ sự ủy thác, bắt quả tang Thục Phi. Bằng chứng rành rành, nương nương quả nhiên minh!”

 

Nghe , Phương Đồ nhướng mày, ánh mắt đầy ẩn ý Kì Tần.

 

“Hoàng hậu nương nương, thần kính trọng vô vàn, hà tất để Kì Tần sỉ nhục thần như ? Thần cũng là hòa công chúa!”

 

Thục Phi loạng choạng bước từ bên trong, tóc tai bù xù, chân trần dẫm đất, mặt còn dấu bàn tay rõ ràng, đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm Phương Đồ.

 

“Nương nương chuyện từ sớm?” Đáy mắt Duẫn Phi lóe lên chút kinh ngạc, mím môi quanh, thái giám, cung nữ và thái y vây kín mấy chục , mặt đất hỗn độn, bàn ghế đổ xiêu vẹo, giống như trải qua một kiếp nạn.

 

Phương Đồ hề tức giận, ngược còn bình tĩnh Kì Tần.

 

“Nương nương chưởng quản hậu cung, tự nhiên chuyện gì thể qua mắt tuệ nhãn của . Thục Phi tiện nhân chuyện hạ đẳng như , nương nương lẽ nào còn thể yên quản?” Kì Tần kiêu ngạo ngẩng cằm, quên trừng mắt dữ tợn Thục Phi, “Uổng cho Hoàng thượng đối đãi với ngươi khác biệt, riêng ban cho ngươi vị trí một trong Tứ Phi, tiện nhân!”

 

Kì Tần mắng c.h.ử.i hả hê, nếu còn ở đây, e rằng nàng tay đ.á.n.h đấm. Thục Phi tức đến đỏ bừng mặt.

 

“Nương nương, tiện nhân ô uế danh tiếng hoàng gia Bắc Lương, theo lý, đ.á.n.h lãnh cung!” Kì Tần nịnh nọt Phương Đồ, vẻ mặt như đang đưa một lời đề nghị bụng.

 

Thục Phi lạnh: “Muốn thêm tội, sợ gì lời lẽ?”

 

“Mạch tượng ngươi yếu ớt chính là điềm sẩy thai, cũng lời của riêng , Thái y đều chẩn đoán , còn dám ngụy biện!” Kì Tần khinh bỉ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-466-vu-hien.html.]

Hai ngươi một lời một lời, ai chịu nhường ai.

 

Phương Đồ mím môi Duẫn Phi đang vẻ xem trò vui ở một bên, đột nhiên hỏi: “Duẫn Phi thấy, là Kì Tần vu oan giá họa, là Thục Phi bằng chứng rành rành?”

 

Bị điểm tên, Duẫn Phi mí mắt giật giật, lúng túng : “Vừa nãy Kì Tần chẳng , chuyện Hoàng hậu nương nương tra bằng chứng từ sớm , hà tất đến khảo nghiệm thần ? Xin thứ thần ngu dốt.”

 

Duẫn Phi trả lời khéo léo, đắc tội ai.

 

Phương Đồ chợt hiểu , nhấc chân xuống ghế bên cạnh, hiệu một cái, thị nữ của Kì Tần và thị nữ của Thục Phi đều áp giải .

 

Thấy thị nữ của đưa , Kì Tần còn giữ bình tĩnh: “Hoàng hậu nương nương đây là ý gì?”

 

“Bổn cung thể chỉ lời ngươi một phía mà đoạn định Thục Phi tội.” Phương Đồ giọng điệu thản nhiên, nhưng khiến mơ hồ hiểu.

 

Thục Phi khẩy: “Hoàng hậu nương nương chỉ thị Kì Tần tính kế thần , hà tất giả vờ ngu dốt?”

 

“Ngươi sủng ái, con, nhan sắc nhất hậu cung, căn bản tạo thành uy h.i.ế.p gì cho bổn cung, bổn cung hà cớ gì đơn độc tính kế ngươi?” Phương Đồ vẻ mặt bất đắc dĩ.

 

Lời dứt, sắc mặt Kì Tần chợt biến đổi.

 

Thục Phi cau mày, nghi hoặc Phương Đồ.

 

“Nương nương, Thái y chẩn mạch bằng chứng xác thực .” Kì Tần giải thích.

 

“Nếu uống t.h.u.ố.c gì đó, đổi mạch tượng cũng thể. Chỉ dựa mạch tượng mà đoạn định Thục Phi chung thủy, chẳng là đang đ.á.n.h mặt Vân Quốc ?” Phương Đồ vẫn ung dung phản bác Kì Tần, thần sắc ôn hòa Thục Phi: “Thục Phi, bổn cung thể cho ngươi một cơ hội tự chứng minh, ngươi rốt cuộc mất trong trắng , để bà mụ nghiệm qua là ngay.”

 

Kì Tần hiểu, sắp sửa hạ bệ Thục Phi , chỉ cần giam lãnh cung là , vì Hoàng hậu còn cứu Thục Phi!

 

Hơn nữa, hành động còn là đang tát thẳng mặt nàng !

 

Thục Phi cứng cổ : “Thần nguyện ý kiểm tra, để chứng minh trong sạch.”

 

“Thục Phi, để bà mụ kiểm tra trong sạch đối với ngươi mà là sỉ nhục, ngươi đừng hồ đồ.” Duẫn Phi cúi định đỡ Thục Phi dậy.

 

Phương Đồ : “Thục Phi, kiểm tra trong sạch mới là sự tôn trọng lớn nhất đối với ngươi. Nếu kiểm tra, dù ngươi oan, cũng ai tin ngươi. Huống hồ, Hoàng thượng nghi ngờ ngươi, mà là Kì Tần đích tố cáo ngươi, chắc là sỉ nhục. Làm thế nào ngươi suy nghĩ kỹ!”

 

Lời chỉ cho Kì Tần , mà còn cho Duẫn Phi .

 

Rõ ràng chỉ cần kiểm tra trong sạch, việc sẽ lập tức sáng tỏ.

 

“Hoàng hậu nương nương nghĩ qua, nếu kiểm tra thể, ngoài sẽ nghĩ Hoàng thượng cố ý lạnh nhạt với chúng , Vân Quốc bên đó cũng lời giải thích. Nhập cung hơn hai năm, vẫn còn là trinh nữ, kẻ còn tưởng Hoàng thượng ẩn tật gì đó.”

 

Duẫn Phi chút ngượng ngùng đỏ mặt, Phương Đồ cho là đúng: “Hoàng thượng công chúa, đủ để chứng minh Hoàng thượng thể con cháu. Mấy tháng nay Hoàng thượng sủng ái Kiều Phi, Vân Quý nhân cũng sủng hạnh, ai dám Hoàng thượng nửa lời ?”

 

Sự thiếu kiên nhẫn mặt Phương Đồ dần lộ rõ: “Thục Phi, rốt cuộc là mang tiếng lạnh nhạt hơn, là mang tiếng công chúa Vân Quốc gia giáo nghiêm, chung thủy, ngươi tự chọn .”

 

Liên tiếp Phương Đồ đáp trả, Duẫn Phi ngượng nghịu im lặng.

 

Nói đến mức , lý trí của Thục Phi dần hồi phục. Nàng ngẩng đầu lướt Duẫn Phi đầy ẩn ý, Kì Tần, ưỡn n.g.ự.c : “Thần nguyện ý chấp nhận kiểm tra, cầu Hoàng hậu nương nương thành !”

 

Phương Đồ gật đầu, với Phù Nguyệt: “Cho Lệ bà tử, Chung bà tử, Vu bà tử ba tới đây. Duẫn Phi, ngươi đích đó giám sát.”

 

Duẫn Phi sững sờ.

 

 

Loading...