Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 443:: Xuất giá ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:27:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hãy xem, đời thật ngu xuẩn bao. Chỉ qua vài ba câu vội vã bộc lộ tâm tư. Kẻ nào cũng , Thất công chúa gả tuyệt nhiên lợi gì cho Nam Mục. Thấy Lạc Yến mãi chịu lên tiếng, Thẩm Vân Dương tiếp lời: “Phải chăng Hoàng hậu nương nương vì Nam Hòa đang giao chiến với Bắc Lương, vì tư tình, mà tác thành cho ?”

 

“Vô lễ!” Hồng Chi thể nhịn nữa, sắc mặt chùng xuống: “Ngươi chuyện với Hoàng hậu nương nương như thế đó ? Từ đầu đến cuối, Hoàng hậu nương nương từng can dự chuyện hòa , nếu Nam Hòa cầu , Hoàng hậu nương nương cũng sẽ giúp ngươi tìm một mối hôn sự .”

 

Thẩm Vân Dương thể run rẩy: “Nếu Hoàng hậu nương nương tư tâm, nguyện ý thiện đãi công chúa tiền triều, xin Hoàng hậu nương nương hãy tác thành cho Vân Dương, Vân Dương vô cùng cảm kích.”

 

Nói Thẩm Vân Dương liền hướng về Lạc Yến mà dập đầu lia lịa, nhanh trán nàng in hằn một vệt bầm tím. Trên gương mặt tiểu cô nương lướt qua một tia oán hận, Lạc Yến khéo léo bắt , nàng hề bất ngờ, xoa xoa mi tâm khẽ thở dài, phất tay áo: “Để bổn cung suy nghĩ thêm .”

 

“Hoàng hậu nương nương cứ mãi chối từ Nam Hòa, nhỡ ép Nam Hòa quá mức, chịu cầu hôn nữa thì ?” Thẩm Vân Dương chịu rời : “Thành ý của Nam Hòa đủ .”

 

Thấy Lạc Yến chịu nhượng bộ, Thẩm Vân Dương giơ tay đảm bảo: “Sính lễ Nam Hòa đưa tới, thể dùng để hồi đáp Nam Mục, tuyệt oán giận. Ngoài , chỉ cần mang theo bộ của hồi môn mà mẫu phi để , là đủ .”

 

Lạc Yến khẽ thở dài: “Sao ngươi cố chấp đến ?”

 

“Mỗi một sở cầu, Hoàng hậu nương nương quản ngàn dặm xa xôi đến hòa , cũng cam tâm tình nguyện, tuyệt oán thán.” Thẩm Vân Dương nghển cổ, vẻ mặt kiên quyết, cây trâm trong tay nữa kề cổ: “Nếu thể hòa , thà c.h.ế.t!”

 

“Thất công chúa!” Cung nhân hoảng loạn.

 

Lạc Yến ánh mắt rực lửa chằm chằm Thẩm Vân Dương, bốn mắt giao , ai chịu nhường ai, nàng hít sâu một : “Được! Nếu Thất công chúa như , bổn cung cũng thể ngăn cản, ngươi hãy trở về chuẩn .”

 

Thẩm Vân Dương thở phào nhẹ nhõm, dập đầu tạ ơn Lạc Yến: “Đa tạ Hoàng hậu nương nương tác thành.”

 

Sau đó liền đầu mà rời . Người , các vị phu nhân cách một tấm bình phong thấy đều khỏi xuýt xoa, ai thể ngờ Thất công chúa tuổi còn nhỏ cốt cách mạnh mẽ đến . Vì mối hôn sự tiếc lấy cái c.h.ế.t uy hiếp.

 

“Chư vị, bổn cung cưỡng ép, Thất công chúa cố chấp gả, bổn cung đành tác thành cho nàng.” Ánh mắt Lạc Yến rơi Thẩm phu nhân: “Bổn cung kinh nghiệm tiễn giá, nay thể bất tiện, nên lao lực quá độ, đành phiền Thẩm phu nhân, một vị trưởng bối, giúp đỡ chuẩn hôn sự .”

 

Khóe miệng Thẩm phu nhân co giật, mặt vẫn giả vờ vô cùng hoảng sợ và vẻ giận dữ vì tranh giành: “Thần phụ tuân chỉ.”

 

Chuyện hòa cứ thế định đoạt. Nam Hòa bên ngoài tuyên bố là giữ lời hứa, thể phụ lòng Đại Khánh Đế ủy thác cô nhi, Nam Mục bên ngoài Nam Hòa ban cho lợi ích cực lớn, và bộ sính lễ đều sung quốc khố. Hai bên hề đàm phán hòa giải, những sự hy sinh nhất định, giữ thể diện lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-443-xuat-gia.html.]

 

Người nhà họ Thẩm tiễn giá. So với mười dặm hồng trang của đích nữ Quốc công phủ, đoàn tiễn giá của Thẩm Vân Dương phần túng thiếu, nàng tuổi còn nhỏ mặc hỉ phục đỏ, ngay cả lễ bái biệt cũng , trực tiếp kiệu hoa rời khỏi hoàng cung. Lạc Yến tin cũng giận: “Nếu nàng như , bổn cung còn đành lòng tay .”

 

Nàng thể buông thả một kẻ lòng đầy oán hận đến nước khác? Giả sử cho nàng thời gian, ắt sẽ gây họa lớn.

 

Ngày tiễn giá, Thẩm phu nhân miễn cưỡng theo suốt chặng đường, cùng Thẩm Vân Dương chung một cỗ xe ngựa, xe rời khỏi Kim Lăng thành. Thẩm Vân Dương vén khăn che đầu đỏ lên, gương mặt non nớt điểm trang tinh xảo, đầu đội phượng quan, mặt nở nụ : “Thẩm phu nhân, từ biệt hôm nay, kiếp cũng chẳng còn cơ hội gặp .”

 

Thẩm phu nhân nhíu mày, màng đến sự khiêu khích của Thẩm Vân Dương. “Bổn cung hiếu kỳ, rốt cuộc Hoàng hậu Lạc Yến gì với ngươi, mà ngươi dám trở mặt chịu nuôi dưỡng bổn cung, khiến bổn cung giam lỏng nửa năm!”

 

Mèo con Kute

Món nợ , Thẩm Vân Dương vẫn luôn khắc ghi trong lòng, trong mắt tràn ngập hận ý: “Ngươi đại khái cũng ngờ, bổn cung còn thể lật Quý phi đúng ?”

 

Nàng sờ sờ má, từ nhỏ nàng dung mạo giống hệt Tiên Quý phi, khuynh quốc khuynh thành, nay chín tuổi bắt đầu lộ rõ nét. Sau lớn lên, nhất định sẽ thua kém Hoàng hậu Lạc Yến hiện giờ. Đến Nam Hòa hậu cung, tiên là Quý phi, đợi sinh hạ tiểu hoàng tử, từng bước leo lên ngôi vị Hoàng hậu. Rồi sẽ một ngày, nàng nhất định khiến Nam Mục nhả những gì nuốt, lật đổ Nam Mục, chấn hưng Đại Khánh!

 

Thẩm phu nhân sự căm hờn lộ rõ trong đôi mắt cô bé tuổi còn nhỏ, trong lòng bỗng nhiên chút cảm kích Hoàng hậu, vì khi ngăn cản cho Thẩm gia nuôi dưỡng hai vị công chúa. Một con rắn độc như ở bên cạnh, sớm muộn gì cũng là họa đoan! Nàng hít sâu một : “Công chúa…”

 

Chát!

 

Thẩm Vân Dương chút khách khí tát một bạt tai mặt Thẩm phu nhân: “Bổn cung nay còn là công chúa vong quốc của Đại Khánh nữa, giờ bổn cung là Thục Quý phi của Nam Hòa!”

 

Vẻ hung hãn tràn ngập gương mặt, khiến Thẩm Vân Dương trông vẻ chua ngoa, khắc nghiệt. Lực tát hề nhẹ, khiến mặt Thẩm phu nhân lệch sang một bên, búi tóc cũng rối tung, gương mặt trắng nõn hằn rõ dấu tay. Thẩm Vân Dương hai mắt tóe lửa, đáy mắt còn vài phần khoái trá, gắt gao chằm chằm Thẩm phu nhân: “Bổn cung cuối cùng sẽ một ngày trở , phụ hoàng khi còn sống trọng dụng Thẩm gia đến , nay phụ hoàng còn nữa, Thẩm gia ăn cây táo rào cây sung, vội vàng lấy lòng tân hoàng, vứt bỏ đoái hoài, món nợ , bổn cung khắc cốt ghi tâm, từng giờ từng khắc dám quên!”

 

Thẩm phu nhân cố nén cơn giận xuống, cũng nên Thất công chúa thông minh ngu xuẩn, nàng xoa xoa mặt, ngữ khí bất mãn: “Thất công chúa đây mới chỉ rời khỏi Kim Lăng thành, còn tới Nam Hòa , chuyến còn nhiều trắc trở, đường xá gập ghềnh, Thất công chúa hà tất vội vã trút giận?”

 

Nếu Lạc Yến dặn dò, Thẩm phu nhân hận thể lập tức bóp c.h.ế.t kẻ mắt. “Ngươi dám uy h.i.ế.p bổn cung?” Thẩm Vân Dương lạnh, để lời của Thẩm phu nhân mắt: “Nếu bổn cung xảy chuyện, ngươi cũng khó thoát tội, tân Hoàng hậu là kẻ nhỏ mọn, vốn kiêng dè cựu thần tiền triều, ngươi dám phá hỏng chuyện của ?”

 

Nếu là khác, lẽ Thẩm Vân Dương còn thu liễm hơn. chính là Thẩm phu nhân, Thẩm Vân Dương mới trút hết cơn giận lên nàng, một , còn cơ hội gặp . Nàng nào sợ hãi. Giơ tay lên định đ.á.n.h thêm một cái nữa thì Thẩm phu nhân kịp thời nắm chặt lấy, nghiêm giọng : “Ta thể gì ngươi, nhưng ngươi thiếu tay thiếu chân, mất dung mạo, thì vẫn đơn giản, những chuyện bất ngờ đường đủ để rũ bỏ hiềm nghi, Thất công chúa, thử ?”

 

Thẩm phu nhân tức giận đến cực điểm mới lời . Quả nhiên, khi uy hiếp, Thẩm Vân Dương thu liễm nhiều.

 

 

Loading...