Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 429:: Tự vẫn tạ tội ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:27:29
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các thị vệ xách đầu Hứa đại nhân rêu rao khắp phố chợ, hô: “Hứa đại nhân lòng bất lương, dựng chuyện gây rối, kích động dân tâm, mê hoặc kẻ rõ chân tướng, tội đáng tru diệt!” Bá tánh trơ mắt thủ cấp Hứa đại nhân xách đến cửa phủ Trương Thái sư, “đùng” một tiếng ném xuống đất.
Thị vệ gác cổng đều ngây .
Không dám tin thủ cấp mặt đất là của Hứa đại nhân.
Quản gia liếc mắt một cái, sợ đến hồn xiêu phách lạc, chẳng chẳng rằng vội vàng về bẩm báo: “Đại nhân, đại nhân xảy chuyện .”
Thở hổn hển bẩm báo: “Đầu của cô gia c.h.é.m xuống, ném cổng lớn.”
“Cái gì?” Trương đại nhân bật dậy, sắc mặt đột nhiên đại biến, lách qua chiếc bàn dài nhanh chóng ngoài, giữa gió tuyết cổng lớn, quả nhiên thấy thủ cấp mặt đất.
“Kẻ nào chuyện ?” Trương đại nhân giận dữ hỏi.
Thị vệ đáp: “Là Bắc Lương Trưởng Công chúa phụng mệnh tru sát kẻ bất chính.”
Trương đại nhân , đồng tử co rút, quả thật dám tưởng tượng Lạc Yến yếu ớt mỏng manh dám g.i.ế.c , ông tức giận.
“Trương đại nhân, Trưởng Công chúa nhà mời ngài tức khắc đến phủ Trưởng Công chúa.” Thị vệ .
Nghe Trương đại nhân tức : “Một cô nương nhà lành giữ , chạy đến Nam Mục hô đ.á.n.h hô g.i.ế.c, liệu coi quy tắc của Nam Mục gì ?”
“Trương đại nhân, Hứa phu nhân vẫn còn quỳ ở phủ Trưởng Công chúa đó.”
Thị vệ truyền lời, còn việc Trương đại nhân , thì việc của nữa, xung quanh ít bá tánh đang chằm chằm đây.
Bàn tán xôn xao.
Chẳng mấy chốc, mấy vị đại nhân khác cũng vội vã chạy đến, trong đó Từ đại nhân: “Trương đại nhân, chuyện nhầm , Hoàng thượng khi để mười lăm vạn đại quân, lương thảo cũng chặn, cũng bao giờ hạ lệnh triều đình mở kho phát lương.”
Nói đến đây, sắc mặt Từ đại nhân và những khác chút khó coi, một màn , những trọng dụng.
Ngược còn gán cho tội danh tung tin đồn nhảm.
“Hoàng thượng cũng thật, giao binh quyền cho một ngoài, chúng mới là đại thần của Nam Mục.”
“Thật là hồ đồ!”
Mấy cổng vội vàng thương nghị đối sách.
Bên cổng thành truyền đến tin tức, bắt mấy kẻ tâm hoài bất quỹ, xử tử ngay tại chỗ, t.h.i t.h.ể treo ở cổng thành để thị chúng.
Không ít bá tánh kéo xem.
“Trương, Trương đại nhân, nếu cứ tiếp tục loạn như , đợi Hoàng thượng trở về, e rằng sẽ vấn tội.”
Mấy bọn họ dã tâm gì lớn, chỉ trọng dụng, chứ lớn chuyện, Trương đại nhân hít một thật sâu: “Là coi thường vị Trưởng Công chúa , chư vị, các ngươi cảm thấy Trưởng Công chúa chút lo chuyện bao đồng , tàn sát triều đình mệnh quan, chiếm giữ binh quyền Nam Mục, chừng một ngày nào đó sẽ lén lút biến Nam Mục thành Bắc Lương! Binh quyền , Trưởng Công chúa nhất định giao .”
“Cái …”
Có rối rắm do dự.
“Còn việc Hoàng thượng trở về quở trách, một gánh vác!” Trương đại nhân vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Ta như cũng là vì nghĩ cho Nam Mục.”
Dưới sự thuyết phục của Trương đại nhân, mấy d.a.o động.
Trương đại nhân : “Bắc Yến quân đội lảng vảng gần Nam Mục, dùng binh quyền để đ.á.n.h lui Bắc Yến, chính là cái gọi là, tướng ở ngoài, quân lệnh chỗ chịu!”
Mấy trong lòng kiên quyết, Từ đại nhân : “Khi chúng theo Thái thượng hoàng đây, đều là trọng thần tâm phúc, khi Hoàng thượng lên ngôi, căn bản cho chúng cơ hội cống hiến, rõ ràng là đề phòng chúng , đ.á.n.h trận cả đời, thà c.h.ế.t chiến trường, cũng thể hèn yếu như , nhẫn nhịn cầu !”
“Lời sai, cũng !”
Nam Mục tấn công Vân Yến, Cảnh Yến Đế cố chấp dùng một lão tướng nào, khiến một đám lão tướng nhàn rỗi ở nhà, bọn họ thể tức giận?
Sau khi thống nhất ý kiến, mấy thương nghị cùng đến phủ Trưởng Công chúa để đòi binh quyền.
Dọc đường chậm rãi.
Lại Trương đại nhân dẫn đầu, phía thị vệ tay nâng thủ cấp của Hứa đại nhân, : “Trương gia đời đời trấn thủ biên quan, theo Thái Tổ hoàng đế đ.á.n.h thiên hạ, trung thành tuyệt đối, từng sỉ nhục như , Hoàng thượng lệnh phớt lờ, đại quân Bắc Yến vòng đến hướng Tây Bắc Nam Mục, bất cứ lúc nào cũng thể công phá, với tư cách là quân sư, chẳng qua chỉ là tích trữ lương thảo , để đề phòng bất trắc, Bắc Lương Trưởng Công chúa khắp nơi cản trở!”
Mèo con Kute
Trương đại nhân vẻ mặt đau lòng thống thiết, lay động ít .
“Trương đại nhân kinh nghiệm tác chiến phong phú, chúng phòng ngừa hậu hoạn hề , một cô nương xuất giá thì hiểu gì về chiến tranh? Chỉ chậm trễ việc!”
“ , chúng thể yên chờ c.h.ế.t, đợi đại quân Vân Yến xông thì thứ đều muộn !”
Dưới sự kích động của mấy , bá tánh quả nhiên trở nên hoang mang lo sợ.
“Đại quân Bắc Yến cách Nam Mục đầy trăm dặm, thế nhưng binh quyền giữ trong tay Bắc Lương Trưởng Công chúa, nghi ngờ Trưởng Công chúa nội ứng ngoại hợp, cùng Bắc Lương thôn tính Nam Mục.”
Càng ngày càng nhiều theo Trương đại nhân.
Lúc , cổng phủ Trưởng Công chúa vây kín nhiều bá tánh, dẫn đầu chính là Trương đại nhân, đó, mặt căng thẳng.
“Ra đây!”
“Ra đây!”
Mọi hô lớn.
Lạc Yến thấy tiếng động khóe môi cong lên, thấy vẻ mặt kích động của Hứa phu nhân, liền sai chặn miệng Hứa phu nhân .
“Giữ chặt cho , cho phép ai chạy thoát!”
“Dạ.”
Lạc Yến khoác chặt áo choàng, chiếc túi sưởi trong tay nguội lạnh, nàng đưa cho nha , Hồng Chi đỡ nàng tiến lên.
Cạch.
Cửa mở.
Đám đông dày đặc vây kín phủ Trưởng Công chúa.
“Xin Trưởng Công chúa hãy giao binh quyền.”
“Giao binh quyền, chống ngoại địch.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-429-tu-van-ta-toi.html.]
“Giao !”
Những tiếng la hét đinh tai nhức óc. Bá tánh phẫn nộ, đều Trương đại nhân dắt mũi.
Lạc Yến hề bất ngờ.
“Trưởng Công chúa là đến để hòa , đến để hồ mị hoặc chủ, lật đổ giang sơn, xin hãy mau chóng giao binh quyền.” Giọng điệu của Trương đại nhân lạnh lẽo thể nghi ngờ: “Nếu để chậm trễ chiến sự, vạn c.h.ế.t cũng khó từ chối trách nhiệm!”
“Giao binh quyền!”
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Lạc Yến vẫn vinh nhục kinh, xử chi đạm nhiên, ánh mắt sắc bén về phía Trương đại nhân, giơ cao thánh chỉ màu vàng: “Trương Tần tiếp chỉ!”
Nhìn thấy thánh chỉ, sắc mặt Trương đại nhân đổi, do dự một lát vẫn quỳ xuống.
“Vi thần tiếp chỉ!”
Lạc Yến mở thánh chỉ: “Phụng Thiên Thừa Vận Hoàng Đế Chiếu Viết, kể từ khi Trẫm rời kinh, thành Kim Lăng giao cho Bắc Lương Lạc Yến Trưởng Công chúa quyền xử lý, nếu kẻ nào vi phạm, g.i.ế.c tha!”
Nghe rõ nội dung xong, Trương Tần cau mày: “Đó là do Hoàng thượng che mắt, căn bản thành Kim Lăng giờ đây tứ bề thọ địch, nguy hiểm cận kề.”
“Nguy hiểm cận kề từ ?” Lạc Yến trầm giọng: “Thành Kim Lăng thứ vẫn định, ngược ngươi loan truyền lời đồn nhảm, mê hoặc bá tánh, là vì lẽ gì? Chỉ là một Thái sư nho nhỏ, dám kích động bá tánh đòi binh quyền, ngươi mưu phản !”
Hai chữ “mưu phản” buộc tội, Trương Tần cũng thể chịu đựng nổi, hình ông khẽ lay động, : “Trưởng Công chúa, nếu như trì hoãn chiến sự, gây hậu quả thể lường , thì , vi thần là con dân Nam Mục, vì Nam Mục mà lo nghĩ gì sai?”
“Ngươi đương nhiên , ở chỗ nên kích động bá tánh, năng bậy bạ!” Lạc Yến từng bước ép sát Trương Tần: “Hoàng thượng khi quả thật ngự bút, Trương đại nhân, nếu còn giữ , đừng trách bổn công chúa nể mặt!”
Trương Tần cau mày, vẻ mặt vẫn bất phục, đối mặt với ánh mắt phẫn nộ mặt Lạc Yến, ông giận quá hóa : “Đánh trận chuyện đùa, địch quân ở gần Nam Mục, nhiều sinh mạng như lẽ nào trơ mắt c.h.ế.t mà cứu?”
Ông khăng khăng đòi binh quyền.
Kể từ khi Thái thượng hoàng mất, Trương Tần giao binh quyền , lúc nào hối hận, ông từng nghĩ Cảnh Yến Đế thể trọng dụng .
Đánh cược một .
Kết quả trái ý nguyện.
Trong lòng Trương Tần xảy biến hóa vi diệu, nếu cơ hội đoạt binh quyền, nhất định sẽ dễ dàng giao nữa. “Trưởng Công chúa nhiều vô ích, giao quyền .” Trương Tần dậy, xòe lòng bàn tay mặt Lạc Yến.
Lạc Yến khóe môi cong lên vẻ giễu cợt, ánh mắt quét một vòng: “Các ngươi cũng ?”
“Trưởng Công chúa, giao quyền .”
Mấy đều chung suy nghĩ.
Tiếng ồn ào đều là đòi binh quyền.
Đột nhiên một tiếng vó ngựa truyền đến.
“Hoàng thượng giá đáo!”
Một tiếng hô chói tai, xung quanh tĩnh lặng. Trương Tần chợt đầu phía , đám đông từ từ tách , lộ một khe hở, từ xa, lưng ngựa một nam tử mặc áo giáp bạc, ánh mắt sắc bén, khuôn mặt lạnh lẽo, đang phi nước đại về phía . Phía là một đoàn tướng sĩ hùng hậu.
“Hoàng, Hoàng thượng?” Từ đại nhân cũng ngây , vây khốn ở ranh giới Vân Yến và Nam Hòa, ngay cả lương thảo cũng hết .
Sao đột nhiên xuất hiện mắt?
Mấy sợ đến chân mềm nhũn.
Cảnh Yến Đế xuống ngựa, từng bước đến mặt, khí thế áp bức bao trùm, Trương Tần nuốt khan một tiếng, chắp tay: “Tham kiến Hoàng thượng.”
“Trẫm , ngươi binh quyền để ngự địch?” Giọng điệu Cảnh Yến Đế lạnh lẽo như băng.
Trương Tần cứng đầu : “Vi thần Vân Yến xâm phạm, lo lắng an nguy của bá tánh, cho nên mới nhanh chóng đoạt binh quyền để ngự địch!”
“Nghe ? Nghe từ ?” Cảnh Yến Đế tựa mà , trong chớp mắt nụ thu , nhấc chân hung hăng đá n.g.ự.c Trương Tần.
Cú đá dùng hết sức lực, trực tiếp đá bay ông xa, Trương Tần như một con diều đứt dây sấp mặt đất, mãi thể động đậy.
Mọi hoảng sợ, quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Cảnh Yến Đế lạnh mặt: “Nam Mục và Bắc Lương cùng chung chống giặc, các ngươi thì , lén lút khắp nơi loan truyền lời đồn nhảm, ly gián Nam Mục và Bắc Lương, là ý đồ gì?”
Người giận dữ cực độ: “Đánh, tám mươi trượng!”
Không cho cơ hội cầu xin, mấy hành hình ngay mặt . Tám mươi quân côn ngay tại chỗ lấy mạng Từ đại nhân, thái y chẩn đoán tắt thở, Cảnh Yến Đế phất tay: “Đưa về Từ gia.”
Những còn cũng khá hơn là bao, từng một hoặc hôn mê, hoặc thổ huyết.
Hiện trường nhất thời khát máu.
Sau khi hành hình xong c.h.ế.t thêm một , khiêng ngay mặt .
Cảnh Yến Đế quét mắt một vòng, trầm giọng : “Trưởng Công chúa một lòng vì Nam Mục, từng tư tâm, ngược mấy kẻ ý đồ bất chính ỷ Trưởng Công chúa tuổi còn nhỏ mà khi dễ, binh quyền , là Trẫm dùng để giữ yên thành Kim Lăng, bảo vệ an nguy của các ngươi.”
Có Cảnh Yến Đế biện giải cho nàng. Những hoài nghi hiểu của bá tánh đều tan biến, kẻ đầu sỏ gây họa Trương Tần trở thành mục tiêu công kích, vô thảo phạt ông lòng bất lương.
Trương Tần sấp mặt đất, giãy giụa, vẻ mặt thể biện giải, ánh mắt chạm đến Hứa phu nhân, ông c.ắ.n răng nuốt : “Vi thần hiểu thời cuộc, tội đáng vạn c.h.ế.t, vi thần xin lấy cái c.h.ế.t tạ tội!”
Nói đoạn, ông dùng hết sức lực rút d.a.o tự vẫn.
Hứa phu nhân trợn tròn mắt, trơ mắt phụ ngã xuống, nàng càng thêm sụp đổ, về phía Cảnh Yến Đế: “Phụ trung thành tuyệt đối, chẳng qua là bụng hỏng việc, Hoàng thượng thể bức c.h.ế.t như ?”
“Vô phép! Nếu Hoàng thượng kịp thời trở về, hôm nay Trương đại nhân cưỡng đoạt binh quyền, thì khác gì mưu nghịch?” Kim Lân quát lớn.
Trương Tần thấy thời cơ đúng nên c.h.ế.t, một gánh chịu tất cả, thế nhưng Hứa phu nhân vẫn ơn.
“Đem .” Cảnh Yến Đế vẫy tay.
Thi thể mặt đất nhanh chóng xử lý. Các phu nhân quan phía cũng đưa về, Hứa phu nhân cưỡng chế đưa , bá tánh thấy quân đội kéo đến, sợ chiêu rước họa, đều tản .
Chưa đầy nửa canh giờ, đường phố khôi phục yên tĩnh, Cảnh Yến Đế lo lắng Lạc Yến.
Lạc Yến thở phào nhẹ nhõm: “May mà về kịp, nếu , thật giải quyết thế nào đây.”
Nhìn vết m.á.u b.ắ.n áo choàng của nàng, Cảnh Yến Đế tràn đầy đau lòng: “Lạc Yến, chúng thành hôn .”