Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 387: Tranh luận có lý lẽ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:11:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mấy nhất thời nghẹn lời, Cơ Vân Hòa nhíu mày: “Thái tử phi, khi Thịnh Khuynh Thành mất nhiều trông thấy…”

 

“Người ở trong Trấn Vương phủ của ngươi, những nhân chứng há chẳng đều do một ngươi định đoạt ?” Cẩm Sơ khẩy: “Đường của bản cung trải qua bao nhiêu gian nan mới nhận tổ quy tông, chịu đựng đủ khổ ải mà vẫn tìm đến cái c.h.ế.t, cớ dễ dàng uống t.h.u.ố.c độc? Lý do e rằng khó mà thuyết phục .”

 

Cơ Vân Hòa cứng họng.

 

Đàm lão phu nhân ngỡ ngàng, lời là nàng dùng để phản công Cẩm Sơ, giờ dùng để đối phó Cơ Vân Hòa. Đàm lão phu nhân há miệng, cũng nên gì.

 

“Cái c.h.ế.t của Khuynh Thành vốn kỳ lạ, bản cung còn tìm thấy một sợi chỉ bông trong kẽ móng tay của nàng . Sau khi Cơ Đường c.h.ế.t, Trấn Vương phủ lập linh đường riêng trong phủ để tế điện, bộ phủ đều mặc tang phục. Cơ Vân Hòa, chuyện nên giải thích thế nào?”

 

Cơ Vân Hòa hít sâu một : “Thái tử phi chỉ dựa phỏng đoán, bằng chứng vội vàng kết tội g.i.ế.c tẩu tẩu, chẳng quá võ đoán ?”

 

“Ai bằng chứng?”

 

Cẩm Sơ búng tay một cái, tỳ nữ cận của Thịnh Khuynh Thành là Thanh Hòa vội vã chạy , quỳ xuống đất: “Bẩm Thái tử phi, từ hai tháng , Trấn Vương phủ lấy đủ lý do để giam lỏng cô nương, việc ăn uống đều do chuyên trách giám sát, còn lật tung cả đồ hồi môn của cô nương lên. Cô nương tức giận, nghiêm trị Đàm di nương, kết quả Đàm di nương đầu tìm Vương gia và Đại cô nãi nãi lóc tố khổ. Chuyện , Trấn Vương phủ và Đại cô nãi nãi đều thể chứng.”

 

Nhìn thấy Thanh Hòa, Cơ Vân Hòa chuyện chẳng lành. Tất cả các tỳ nữ của Thịnh Khuynh Thành đều tìm thấy, duy chỉ thiếu Thanh Hòa.

 

Tìm kiếm hơn một tháng, ngờ Thái tử phi giấu .

 

“Thái tử phi, nhà họ Đàm thù hận cô nương cướp vị trí Thế tử phi…”

 

“Dù là , cũng thể chứng minh g.i.ế.c Thịnh Khuynh Thành. Ai cũng , Thịnh Khuynh Thành là Thế tử phi của Vương phủ, là đường của Thái tử phi, Trấn Vương phủ thể mạo hiểm g.i.ế.c nàng ? Chẳng lẽ Thái tử phi truy cứu?” Cơ Vân Hòa nhíu mày cắt ngang.

 

Thanh Hòa dập đầu về phía Cẩm Sơ, từng chữ từng câu : “Đó là bởi vì Thế tử phi vô tình phát hiện một bí mật, Dương Khanh Phượng là con riêng của Đàm đại nhân và nữ tử Đại Khánh! Cố ý phái tới mê hoặc Tiểu Vương gia. Thái tử phi, Dương Khanh Phượng cũng là nửa Đông Nguyên, nàng là gián điệp, do Cơ Đường chỉ thị, mà khi đó Thế tử phi là họ Đàm!”

 

Lời thốt , Đàm lão phu nhân còn giữ bình tĩnh: “Hồ đồ! Dương Khanh Phượng thể là con gái nhà họ Đàm?”

 

Đàm phu nhân cũng nhảy dựng lên phủ nhận: “Một lũ bậy!”

 

Thanh Hòa giơ ba ngón tay lên trời thề: “Nô tỳ sai một chữ nào. Cơ Đường căn bản nuôi nhầm, mà là đích trưởng tử của Trấn Vương, kẻ cấu kết với Đại Khánh còn Trấn Vương phủ. Cô nương chính vì phát hiện bí mật nên mới Trấn Vương phủ ngày ngày hạ độc. Cô nương thể trốn thoát, bèn nghĩ đủ cách để nô tỳ thoát ngoài. Cô nương đối với nô tỳ ân trọng như núi, nô tỳ thề c.h.ế.t cũng thành việc cô nương phó thác.”

 

Sự việc xem gây chấn động lớn.

 

Sắc mặt Cơ Vân Hòa đổi, vội vàng về phía Cẩm Sơ: “Chuyện nhất định hiểu lầm.”

 

“Có gì khó khăn , quật cốt nghiệm , sẽ lời Thanh Hòa đúng sự thật . Hơn nữa, Dương Khanh Phượng cấu kết phản quốc là sự thật, nếu chứng minh Dương Khanh Phượng đúng là con gái riêng của Đàm đại nhân, nhà họ Đàm cũng hiềm nghi thông địch.” Cẩm Sơ về phía Đại lý tự Thiếu khanh: “Việc liên quan đến thông địch phản quốc, thể xem nhẹ, lý nên giam giữ tất cả những liên quan.”

 

Đại lý tự Thiếu khanh xoa xoa chóp mũi, tỏ vẻ khó xử: “Chỉ dựa lời của một tỳ nữ mà giam giữ , e rằng thỏa đáng, huống hồ hôm nay là để điều tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của Đàm đại nhân, Thái tử phi chớ nên nhầm lẫn.”

 

Được Đại lý tự Thiếu khanh nhắc nhở, Đàm lão phu nhân gật đầu: “Phải, con trai c.h.ế.t minh bạch ở Thịnh gia, Thái tử phi lý cho một lời giải thích.”

 

Cẩm Sơ ánh mắt hề rời khỏi Đại lý tự Thiếu khanh: “Vậy bản cung hỏi ngươi, Thịnh Khuynh Thành c.h.ế.t minh bạch ở Trấn Vương phủ, thì ?”

 

“Bẩm Thái tử phi, Thịnh nhị cô nương đến c.h.ế.t vẫn là con dâu của Trấn Vương phủ, đây là chuyện nhà của Trấn Vương phủ, cũng thể lẫn lộn.” Đại lý tự Thiếu khanh .

 

Lục Hằng bên cạnh khẩy một tiếng: “Cơ Đường là đích tử của Trấn Vương phủ, cũng trừ tên khỏi gia phả, Thịnh nhị cô nương thì tính là con dâu cửa nào của Trấn Vương phủ?”

 

Đại lý tự Thiếu khanh bỗng nhiên cứng họng.

 

Lục Hằng : “Điều tra án tất nhiên đầu cuối, nhân quả. Đàm lão phu nhân chỉ dựa suy đoán một mực khẳng định Thái tử phi mưu hại Đàm đại nhân, thử hỏi, Thái tử phi vì như ?”

 

“Vậy chắc chắn là để báo thù cho Thịnh Khuynh Thành?”

 

“Họ Đàm c.h.ế.t Thịnh Khuynh Thành, Thái tử phi báo thù gì cho Thịnh Khuynh Thành?” Lục Hằng truy vấn .

 

Đại lý tự Thiếu khanh căng thẳng mặt: “Lục đại nhân đây là đang nghi ngờ bản quan án?”

 

“Là đại nhân ngài quá võ đoán. Chuyện truy tra cũng khó, quật mộ, tìm ngỗ tác kiểm nghiệm, nhất định thể tìm manh mối.” Lục Hằng .

 

Cẩm Sơ nhướng mày, Đàm lão phu nhân với vẻ bề : “Bản cung lòng quang minh chính đại, phối hợp kiểm tra, nhà họ Đàm dám ?”

 

Đàm lão phu nhân tức đến mức môi run lập cập.

 

“Bao nhiêu năm qua Thái tử phi từng chuyện thương thiên hại lý nào, là đích nữ Thịnh gia, ngược nhà họ Đàm, khi kinh vết nhơ đầy rẫy, ở Đông Nguyên điều xằng bậy.”

 

“Đàm lão phu nhân rõ ràng là chột , dám kiểm tra.”

 

“Trấn Vương phủ bên cũng lý do nào, mà Đại lý tự Thiếu khanh cứ nhất mực vin chuyện Thái tử phi g.i.ế.c Đàm đại nhân, đây chẳng là quá rõ ràng thiên vị nhà họ Đàm ?”

 

nghi ngờ Đại lý tự Thiếu khanh, khiến sắc mặt tái xanh, định quát mắng nhưng Cẩm Sơ cảnh cáo: “Dưới con mắt của , ngươi là phụ mẫu quan, còn dám giở oai phong ?”

 

“Vi, vi thần dám.” Đại lý tự Thiếu khanh hoảng sợ .

 

Cẩm Sơ Cơ Vân Hòa: “Còn một chuyện bản cung tò mò, một tháng ngươi đưa cả nhà già trẻ khỏi kinh thành?”

 

Đôi mắt Cơ Vân Hòa động, giải thích: “Người già trong nhà hợp thủy thổ, về quê xem .”

 

Cẩm Sơ cũng tiếp tục vạch trần, sang Lục Hằng : “Chuyện tra, thì tra cho rõ ràng. Truyền lệnh của , khi sự việc rõ, bất cứ ai cũng phép rời khỏi kinh thành với bất kỳ lý do gì. Nếu kẻ nào dám tự ý xuất kinh, ngăn , tống đại lao!”

 

“Vâng!”

 

Một đội cấm vệ quân hướng về bốn cửa thành mà .

 

Đàm lão phu nhân thấy liền biến sắc, há miệng gì đó, chạm ánh mắt nửa nửa của Cẩm Sơ, tim đập thình thịch.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-387-tranh-luan-co-ly-le.html.]

“Mời ngỗ tác, kiểm tra nguyên nhân cái c.h.ế.t cụ thể của Thịnh Khuynh Thành, Đàm đại nhân và họ Đàm, cần kiêng kỵ, cứ tra ngay tại đây!”

 

Cẩm Sơ lạnh lùng hạ lệnh, còn cho đào hài cốt của Dương Khanh Phượng, mang tất cả đến đây.

 

Đàm lão phu nhân lòng như lửa đốt.

 

Cơ Vân Hòa bên cạnh đột nhiên cảm thấy , nháy mắt hiệu cho tỳ nữ, nhưng Phi Sương chặn : “Ngươi định để thông báo?”

 

Tỳ nữ xoa bụng lấy cớ đau bụng, Phi Sương : “Ta cùng ngươi.”

 

Bất đắc dĩ, tỳ nữ đành uể oải bên cạnh Cơ Vân Hòa.

 

Mọi hành động của tất cả đều trong tầm mắt.

 

Rất nhanh, những ngỗ tác nổi tiếng trong kinh thành đều đến, cả thái y cũng . Đầu tiên là kiểm tra Thịnh Khuynh Thành trong quan tài, khi xem xét xong, kiểm tra Đàm đại nhân.

 

Nửa canh giờ .

 

Ngỗ tác đầu : “Bẩm Thái tử phi, từ trong thể nội Thịnh Khuynh Thành mà xem, ngũ tạng lục phủ của nàng sớm độc tố xâm nhiễm, nhưng nguyên nhân tử vong là do trúng Đoạn Trường Tán, một kích mất mạng. Còn Đàm đại nhân thì dấu hiệu từ , độc trong cơ thể là Thất Tinh Hải Đường, gây tử vong nhưng đủ để c.h.ế.t ngay lập tức. Từ thời điểm Thái tử phi báo án đêm qua mà xem, ít nhất trúng độc ba canh giờ .”

 

Lời dứt, Cẩm Sơ về phía Đàm lão phu nhân: “Đàm đại nhân từ đêm qua khởi hành đến lúc độc phát, cũng xấp xỉ ba canh giờ.”

 

Điều nghĩa là đó uống t.h.u.ố.c độc khi khởi hành, cố ý đổ tội cho Thái tử phi.

 

Đàm lão phu nhân sắc mặt trắng bệch, ấp úng nên lời.

 

Tiếp theo kiểm tra t.h.i t.h.ể của Dương Khanh Phượng, ngỗ tác định gần, Đàm lão phu nhân “phịch” một tiếng quỳ xuống: “Đều là nhất thời hồ đồ, lầm tưởng là Thái tử phi mưu hại con trai , tội.”

 

“Mẫu , lớn tuổi , đột nhiên tin phu quân qua đời, lòng như lửa đốt mà những lời đó, chắc Thái tử phi sẽ để tâm .” Đàm phu nhân đỡ Đàm lão phu nhân dậy, một chút cũng cảm thấy những gì .

Mèo con Kute

 

Cẩm Sơ Đàm phu nhân: “Đàm lão phu nhân đau buồn quá độ mà vu oan bản cung, bản cung cũng mất chí , nếu Khuynh Thành lưu tội chứng, bản cung e rằng Đàm lão phu nhân chỉ trích đến mức chỉ c.h.ế.t để chứng minh sự trong sạch.”

 

Một câu châm chọc, khiến Đàm lão phu nhân đỏ bừng mặt, run rẩy nên lời. Cẩm Sơ : “Khuynh Thành Trấn Vương phủ hãm hại mà c.h.ế.t, món nợ , bản cung thể thanh toán. Nếu chứng minh Dương Khanh Phượng quả thực là con gái của Đàm đại nhân, tiếp theo sẽ xác minh Cơ Đường đích tử của Trấn Vương .”

 

Mí mắt Cơ Vân Hòa giật mạnh.

 

Không ngờ diễn biến của chuyện thành như .

 

“Ngoài , Thịnh Khuynh Thành đột nhiên bạo bệnh qua đời, Cơ Vân Hòa hiềm nghi lớn nhất, !” Ánh mắt Cẩm Sơ lóe lên: “Bắt nàng cho bản cung!”

 

Cơ Vân Hòa sững sờ, hai thị vệ chặn đường nàng , nàng bực bội : “Thái tử phi, từng mưu hại Thịnh Khuynh Thành.”

 

“Vậy vì chỉ ngươi tìm nàng nàng liền trúng độc bỏ mạng?” Cẩm Sơ nghiêm giọng chất vấn.

 

Chuyện ngay cả Cơ Vân Hòa cũng hiểu, Thịnh Khuynh Thành sớm c.h.ế.t muộn c.h.ế.t, cứ nhằm lúc nàng qua thì đột ngột qua đời.

 

“Vừa ngỗ tác cũng , Thịnh Khuynh Thành thể nội tích tụ ít độc tố còn sót , lẽ là độc ăn tạng phủ, đau đớn chịu nổi, cho nên mới nhất thời nghĩ quẩn uống độc để giải thoát.”

 

Cơ Trường An gạt đám đông bước , y đến bên cạnh quan tài, chỉ mặt nàng: “Thuở Cầm Phương Các cháy, nửa khuôn mặt tẩu tẩu đều cháy đen, mấy vị đại phu xem qua, vết thương mặt căn bản thể chữa lành. Là tẩu tẩu từ bí phương, chỉ trong vòng một tháng khuôn mặt hồi phục như ban đầu. Thuốc nhất định sẽ tác dụng phụ, tẩu tẩu gần đây thường xuyên nửa đêm lóc, nhất định là chịu đựng hành hạ.”

 

Theo tay y khẽ chạm , khuôn mặt Thịnh Khuynh Thành lập tức lộ nguyên hình, nửa khuôn mặt lở loét. Phi Sương túm chặt cổ tay Cơ Trường An: “Mấy ngày địa lao Trấn Vương phủ cháy, Cơ công tử cũng thương ở mặt, thấy cũng gì nghiêm trọng, thể tháo mặt nạ xuống xem thử ?”

 

Sắc mặt Cơ Trường An đổi: “Chuyện liên quan đến , vì tháo mặt nạ?”

 

“Vừa khuôn mặt cô nương vẫn còn , ngươi khẽ chạm một cái hỏng , rốt cuộc ngươi dùng thủ đoạn gì, hơn nữa ngươi cô nương dùng bí dược?” Phi Sương chất vấn.

 

Cơ Trường An nhíu mày.

 

“Tháo xuống!” Cẩm Sơ lạnh giọng.

 

Mí mắt Cơ Vân Hòa giật liên hồi, nàng tiến lên một bước chắn Cơ Trường An: “Thái tử phi vì cứ ép quá đáng? Sở dĩ Trường An , là vì đây Cơ Lạc Lạc cũng từng thương ở mặt tương tự, dùng bí d.ư.ợ.c dân gian, chữa khỏi mặt, nay gặp tác dụng phụ, cho nên mới nhiều như .”

 

Phi Sương buông tay, lui về phía Cẩm Sơ.

 

Cẩm Sơ nhíu mày quan tài, cho tìm họa sĩ phục hồi dung mạo cho Thịnh Khuynh Thành, nhanh khuôn mặt hồi phục.

 

Đóng quan tài, mang .

 

Ánh mắt Cẩm Sơ vẫn luôn đặt Cơ Trường An, đối phương hề sợ hãi, mặc cho nàng đ.á.n.h giá, một lát , Cẩm Sơ thu hồi ánh mắt.

 

“Tra Dương Khanh Phượng!”

 

“Thái tử phi…”

 

“Kẻ nào dám cản trở, một luật coi là đồng đảng!” Cẩm Sơ giận dữ .

 

Không ai dám lên tiếng.

 

Sau khi tra nghiệm, Dương Khanh Phượng xác nhận là con ruột của Đàm đại nhân, Đàm phu nhân tin suýt ngất xỉu.

 

Ngoài , phủ nha cũng truyền tin, mười hai giam giữ, trong đó tám đầu độc c.h.ế.t, còn liên lụy đến vài tên ngục .

 

Lục Hằng sắc mặt đại biến: “Thái tử phi, mười hai khai nhận, ý tưởng hãm hại Tiểu Vương gia là do Cơ Ngư Nam nghĩ , khẩu cung ghi , còn kịp triệu kiến Cơ Ngư Nam, ngờ xảy chuyện.”

 

khi nhắc đến Cơ Ngư Nam, mí mắt Cơ Vân Hòa giật càng lúc càng mạnh, hận thể bóp c.h.ế.t tên khốn vì thành sự thì kém mà bại sự thì thừa.

 

 

Loading...