Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 367: Tiểu Vương gia ra tay ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 08:57:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai chữ phụ vương như đập tim y, ngoài vị chua chát chỉ còn sự hận thù. Y vẫn để ý đến , ở một canh giờ rời . Lặp lặp mấy , Khương Nam liền c.h.ử.i bới. Mãi cho đến khi Thái tử mang theo tội thư do chính Khương Nam tự miệng nhận tội đến vấn tội. Trấn Vương thể chịu đựng nữa, liền dùng miễn tử kim bài cứu sống Khương Nam một mạng. Miếng kim bài thứ ba ghi sổ sách, Trấn Vương liền dẫn Khương Nam . Với bên ngoài, Trấn Vương tuyên bố Khương Nam là con của thất. Mẫu của Khương Nam cứu mạng Trấn Vương, Trấn Vương dùng kim bài để báo đáp, kết quả mẫu của Khương Nam nhận nhầm Trấn Vương là tiên đế. Chuyện miễn tử kim bài tạm thời kết thúc tại đây, Khương Nam từ đó đổi tên thành Cơ Ngu Nam. Ngu, là tiểu tự của Trấn Vương phi, xếp thứ sáu, trở thành Lục công tử của Trấn Vương phủ. “Phụ vương!” Cơ Ngu Nam xoa bóp đôi chân suýt nữa thì đ.á.n.h gãy, c.ắ.n chặt răng: “Ta con của thất!” Hắn rõ ràng là tiểu vương gia cao quý tao nhã nhất. Thân phận là của ! Dựa nhường cho một tên nghiệt chủng? Cơ Dĩnh Cơ Ngu Nam: “Ta mười tuổi trận, đ.á.n.h tám năm, lập chiến công hiển hách, bất kể là kinh thành biên quan, duy nhất thể đối đầu với Triều Hi, còn ngươi, giữ bình tĩnh hỏng việc, trắng tay đ.á.n.h mất một miếng kim bài quý giá nhất!” Miễn tử kim bài là vật tiên đế ban cho Trấn Vương để giữ mạng. Đáng tiếc, cứ thế mà hủy hoại. “Nếu là tiểu vương gia, chắc kém hơn ngươi!” Cơ Ngu Nam phục. Cơ Dĩnh thu hồi ánh mắt, lười biếng tranh cãi, ngoài cửa sổ. “Thôi !” Trấn Vương giả vờ tức giận: “Chuyện đến nước , đừng nữa, miếng kim bài coi như là bù đắp cho những năm tháng thiếu thốn của ngươi, bây giờ trong thành ngoài thành đều đang bàn tán xôn xao, ngươi bây giờ cứ giữ thái độ khiêm tốn, đợi một thời gian nữa tính.” Ván cờ vốn dĩ định thắng lợi Cơ Ngu Nam giữ bình tĩnh mà phá hỏng. Trong lòng Trấn Vương cũng chút tức giận. Đếm đếm mấy con trai, duy chỉ Cơ Dĩnh là khiến bớt lo lắng nhất. Ánh mắt về phía Cơ Dĩnh cũng ôn hòa hơn nhiều: “Thằng nghịch tử tin tức gì ?” “Tạm thời .” Cơ Ngu Nam : “Rất thể y giấu , phụ vương cứ lục soát Dĩnh Vương phủ là ngay.” Cơ Dĩnh mặt đổi sắc, với Trấn Vương: “Phụ vương, đại cục định, Trấn Vương phủ nên nội đấu, chúng mất mười lăm vị đại thần, bây giờ điều nên nhất là đồng lòng hợp sức.” Trấn Vương gật đầu: “Dĩnh nhi lý.” Chợt xoay đề tài, Trấn Vương hỏi: “Ngươi từng thăm Lạc Yến ?” Cơ Dĩnh mặt mày điềm nhiên lắc đầu, Trấn Vương : “Con nên cung xem thử.” “Phụ vương, lời đáng sợ.” Cơ Dĩnh lắc đầu. Trấn Vương cũng tiện ép buộc, suy nghĩ một lát hỏi: “Ta Dương Khanh Phượng biến mất, chuyện ?” “Nàng lẽ kinh sợ, chạy về Tây Quan , nhi thần phái tìm .” Nhắc đến Dương Khanh Phượng, Cơ Dĩnh lộ vài phần lo lắng. Trấn Vương cũng hỏi thêm nữa. Đích tử biến thành con của thất thấp hèn, còn mang cái tiếng sàm sỡ công chúa, Thái tử trong cơn thịnh nộ thu hồi danh hiệu Bảng nhãn của Cơ Ngu Nam, phế truất thành thứ dân. Địa vị của Cơ Dĩnh đổi. ... Quý phủ Cơ Dĩnh vẫn là tiểu vương gia, Cơ Ngu Nam biến thành thứ tử mang tiếng . Quý gia sửng sốt, Quý Trường Hành lâu nay dám tin sự thật . Liên tục phái thăm dò tin tức, vài xác nhận, buộc tin sự thật . Đùng đùng đùng! Cửa lớn Quý gia gõ, quản gia vội vàng báo: “Công, công tử, , tiểu vương gia dẫn theo một đám ở ngoài cổng, khí thế hung hăng, nô tài cảm thấy sắp chuyện .” Quý Trường Hành mí mắt giật giật, suy nghĩ hồi lâu, từng chuyện gì để khác nắm nhược điểm. Trong lòng yên tâm, dậy đón. Mở cửa, Quý Trường Hành Cơ Dĩnh trong bộ gấm vóc lụa là, vẫn cao quý tao nhã, cố gắng nặn nụ : “Xin thỉnh an tiểu vương gia.” “Rầm!” Cơ Dĩnh nhấc chân đá mạnh n.g.ự.c Quý Trường Hành. Quý Trường Hành bất ngờ, đá văng xa, đất ngẩng đầu: “Tiểu, tiểu vương gia đây là vì cớ gì?” “Bổn vương nhận tố cáo, ngươi gian lận trong khoa cử!” Cơ Dĩnh lệnh một tiếng, thị vệ lập tức đè chặt Quý Trường Hành, bịt miệng khiến thể kêu thành tiếng. Sau đó lệnh bắt Quý Chỉ Tình, kinh động đến Quý phu nhân, bà vội vàng chạy đến, Quý phu nhân sốt ruột: “Tiểu vương gia, đây là vì cớ gì?” “Quý Chỉ Tình ba bảy lượt phỉ báng thanh danh của bổn vương, tội đáng muôn c.h.ế.t, theo luật pháp, nàng nên thị chúng, phạt năm mươi cái tát miệng, ba mươi roi, để răn đe kẻ khác!” Quý Chỉ Tình ngây , nàng sức giãy giụa, hoảng loạn về phía Quý phu nhân, há miệng cầu cứu, nhưng phát hiện một chữ cũng thể . “Tiểu vương gia!” Lưu Vân Nương xông : “Nếu , trừ phi đừng , một chuyện đồn, cũng là bịa đặt lung tung, hà cớ gì so đo với một nữ nhi yếu đuối?” Lưu Vân Nương chắn mặt Quý Chỉ Tình, hai tay nắm chặt Quý Trường Hành: “Phu quân của tài hoa ngời ngời, căn bản cần gian lận, tiểu vương gia chắc chắn nhầm lẫn .” Cơ Dĩnh lạnh, lấy một chiếc áo choàng trình bày, dùng lửa hơ nóng đó lập tức lộ chữ , dày đặc. “Đây là y phục của Quý Trường Hành, ?” Cơ Dĩnh phất tay, hiệu cho thị vệ tay. Lưu Vân Nương kiên quyết chịu nhường: “Đã qua lâu như , ai mà là vu oan giá họa ?” Cơ Dĩnh ánh mắt âm lãnh chằm chằm Lưu Vân Nương: “Nói như , ngươi cũng là kẻ chuyện? Mang cùng!” Lưu Vân Nương cũng mang , liền mềm nhũn bệt xuống đất: “Ta mấy chữ, chuyện khoa cử gì chứ, vương gia đừng oan uổng !” Nàng xuống định giở trò ăn vạ, Quý Trường Hành những thấy cảm động, ngược còn cảm thấy mất mặt. “Làm loạn việc bổn vương xử án, đ.á.n.h miệng!” Một tiếng lệnh, thị vệ liền tát liên hồi. Mười mấy cái tát chắc nịch giáng xuống. Lưu Vân Nương hoảng sợ lùi về phía , dám mở miệng nữa. “Mang !” “Tiểu vương gia!” Quý phu nhân sốt ruột. Cửa lớn đóng chặt chặn Quý phu nhân , Cơ Dĩnh cưỡi ngựa, phía là một chiếc xe kéo chở hai thị chúng. Quý Chỉ Tình hổ đến mức chỉ tìm một kẽ đất để chui . Thị chúng một vòng trở về, chỉ còn một thở thoi thóp. Cơ Dĩnh Quý Chỉ Tình bằng ánh mắt khinh bỉ, chán ghét chút che giấu, như thể thêm một cái cũng thấy bẩn thỉu. Y ném ở cửa Quý phủ, mang Quý Trường Hành . Quý phu nhân sốt ruột thôi, chỉ thể phái báo tin cho Quý lão phu nhân, nhưng kết quả là Quý lão phu nhân căn bản ở kinh thành, cho đến nay vẫn trở về. Quý Trường Hành cũng truất tên khỏi khoa cử, cả đời mang tiếng gian lận, đ.á.n.h ba mươi trượng thả. Không giống như Quý Chỉ Tình đánh, tất cả đều dùng hết sức lực, từng trượng đ.á.n.h chỗ hiểm, c.h.ế.t cũng sống khó khăn. Thị vệ đ.á.n.h Quý Trường Hành ngược khống chế lực đạo, vết thương tuy nặng, nhưng đến mức chí mạng. Vết thương thể xác bằng cú sốc nhục nhã do việc thị chúng mang . Sống bằng c.h.ế.t! Lúc , bộ kinh thành đều tiểu vương gia tay trừng trị Quý gia. Kể từ khi Cơ Ngu Nam xuất hiện, tiểu vương gia thường xuyên xuất hiện đường phố để xử lý án kiện. Thỉnh thoảng theo Trấn Vương, lời cũng ít nhiều. Dương phủ cạnh công chúa phủ cũng dọn dẹp, bán cho khác. Không còn thấy hai chữ công chúa từ miệng Cơ Dĩnh nữa. Ngày đó Cơ Dĩnh theo Trấn Vương trở về phủ, gặp Cơ Ngu Nam, đối phương mặt lạnh lùng còn vẻ lạnh nhạt như , giễu cợt: “Giả bộ giả vịt.” Cơ Dĩnh mặt mày nhàn nhạt. “Phụ vương, vài tháng nữa y mười tám, cũng nên lập gia đình , nếu ngoài sẽ cho rằng phụ vương quá vô tình.” Cơ Ngu Nam nhắc nhở. Trấn Vương nhướng mày, về phía Cơ Dĩnh, đối phương biểu cảm gì mà phủ quyết. “Chuyện rõ trong lòng .” Trấn Vương phất tay, vài bước, chợt cảm thấy lồng n.g.ự.c truyền đến cảm giác tê dại đau nhói, nhíu mày, thêm vài bước cảm thấy cơn đau dần sâu hơn, tứ chi như đóng đinh, căn bản thể cử động. “Truyền thái y!” Trấn Vương . Cơ Dĩnh đỡ lấy , hướng về phía thị vệ lệnh thỉnh thái y đến. Sau một nén nhang, thái y bắt mạch, chạm mạch đổi sắc mặt ngay tại chỗ: “Vương, vương gia, ngài đây là dấu hiệu trúng độc, hơn nữa độc tố ngấm sâu ngũ tạng lục phủ .” Trấn Vương sắc mặt đại biến: “Sao thể, bổn vương ngày ngày đều thỉnh bình an mạch, nếu trúng độc, ?” Thái y hoảng sợ giải thích: “Đây giống với cương cổ, ẩn sâu quá khó phát hiện, hôm nay trùng cổ phá đất mà , chui tâm mạch......” Lời còn dứt, Trấn Vương chìm hôn mê. “Phụ vương!” Cơ Ngu Nam kinh hãi kêu lên, lay vài cái nhưng đối phương hề phản ứng. Cơ Ngu Nam lập tức về phía Cơ Dĩnh: “Nhất định là ngươi giở trò lưng, ghi hận phụ vương, mau đến đây, bắt lấy y!” Hắn gọi vài tiếng, một ai động đậy. Cơ Dĩnh thần sắc nhàn nhạt liếc Cơ Ngu Nam, khóe miệng nhếch lên một nụ châm biếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-367-tieu-vuong-gia-ra-tay.html.]

 

Mèo con Kute

 

Loading...