Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 360:: Bảng Nhãn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:19:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọ thời qua, Lý gia cho gửi thiệp mời đến phủ công chúa, mời nàng ghé thăm, cùng mời cả mẫu và nữ nhi Phương gia. Nhạc Yến nhướng mày, đặt kim chỉ tay xuống, xoa xoa cổ tay dậy.
Phương Trà sớm đợi nàng ở cửa. “Mẫu Lý gia , đến đợi tỷ cùng , Lý gia mời một vị tú nương lợi hại, chúng cùng mở mang tầm mắt.”
Nhạc Yến gật đầu.
Mèo con Kute
Đến Lý gia, Lý phu nhân thấy Nhạc Yến tiến lên hành lễ, Nhạc Yến ngăn : “Không cần đa lễ.”
Lý phu nhân lập tức hắng giọng, giải thích: “Có mấy tú nương thêu thùa khéo léo, để ít mẫu thêu, mời công chúa xem qua.”
“Được thôi.” Nhạc Yến lập tức ứng lời.
Ngay đó, Lý phu nhân mời Nhạc Yến ở vị trí thượng thủ, Phương phu nhân và Lý phu nhân bạn, Phương Trà cạnh Nhạc Yến, Lý Nhược Lang cũng mặt.
Không lâu , hơn mười tú nương mang đến những chiếc ghế thêu nhỏ, đó tay thoăn thoắt kim chỉ, biến một bức họa nhảy vọt lên tác phẩm thêu.
Luồn kim, thêu hai mặt, Tô tú, khiến xem hoa cả mắt.
Lý phu nhân : “Để thêu như thế , ít nhất cũng mười mấy năm công phu, mỗi ngày năm sáu canh giờ ròng rã. Ta quen một tú nương, chừng bốn mươi tuổi, thêu một bức tranh sơn thủy ròng rã suốt một năm trời, khi thêu xong đôi mắt cũng mù lòa, còn thể chạm kim chỉ nữa.”
Phương phu nhân lập tức về phía Lý Nhược Lang: “Vậy nàng cớ còn dám nhốt con bé trong phòng học thêu thùa?”
Ý định ban đầu của Lý phu nhân là Lý Nhược Lang học thêu nhiều hơn, để tĩnh tâm trở thành một hiền phụ đoan trang tề gia. Lý Nhược Lang từ nhỏ Lý lão phu nhân nuôi lớn, năm mười hai tuổi Lý lão phu nhân qua đời, Lý phu nhân mới tiếp quản việc nuôi dạy con gái.
tính cách con gái hình thành, bà tiện đổi, chỉ nhân cơ hội để con luyện tập nhiều hơn, để Lý Nhược Lang thu tâm tính.
Lý Nhược Lang cũng từng phản kháng và gây sự, nhưng đều Lý phu nhân từ chối, bà nhẫn tâm nhốt con gái trong viện, dùng lời lẽ khuyên nhủ khổ sở.
Bà cũng cảm thấy sai, mãi cho đến hai canh giờ , Ôn phu nhân đến khách, mượn cớ thăm Lý Nhược Lang, ghé qua sân viện, thấy khắp phòng đều là tác phẩm thêu, kinh ngạc liền vội vàng khuyên bà: “Nhược Lang gả qua, cần tự động tay, Ôn gia mấy tú nương sẵn, học những thứ , chi bằng học thêm cách xem sổ sách quản lý gia đình, đây chẳng là lãng phí tài năng ?”
“Vậy quần áo mặc sát của phu quân cũng thể để tú nương ?” Lý phu nhân hỏi ngược .
15_Ôn phu nhân đáp: “Phủ thượng nuôi tú nương chẳng là để họ việc đó , Nhược Lang kiều quý, cần những việc .”
Dưới sự khuyên nhủ đủ đường của Ôn phu nhân, Lý phu nhân đành nhượng bộ. Trước khi rời , Ôn phu nhân vô tình hữu ý nhắc nhở: “Ta công chúa ngày đó rời Lý gia, cả ngày đối diện với đồ thêu, đôi tay đều đ.â.m thương.”
Lời đến nước , Lý phu nhân lập tức hiểu ý, nào còn dám để Lý Nhược Lang tiếp tục thêu, tìm một lý do để công chúa đến.
Lý phu nhân ngượng ngùng giải thích: “Nhược Lang, mẫu sẽ ép con học thêu nữa, đừng tuổi còn trẻ mà hỏng mắt, đáng .”
Sự giải thoát đột ngột khiến Lý Nhược Lang mừng rỡ khôn xiết, liên tục gật đầu: “Đa tạ mẫu !”
“Thế mới chứ, Trà tỷ nhi chắc chắn cần động tay.” Phương phu nhân vốn tán thành, đây từng khuyên Lý phu nhân mấy , nhưng đều Lý phu nhân bác bỏ.
Ngồi một canh giờ, hơn mười tú nương mới miễn cưỡng thêu một phần nhỏ, Nhạc Yến từ sự kinh ngạc ban đầu, đến giờ thấy vô vị, khẽ ngáp một cái.
Lý phu nhân thấy vội vàng liếc mắt hiệu cho Lý Nhược Lang, Lý Nhược Lang lúc mới về phía Nhạc Yến, khẽ thì thầm vài câu.
Nhạc Yến gật đầu.
Ba cô nương dậy rời .
Người , lưng Lý phu nhân ướt đẫm mồ hôi, bà kéo Phương phu nhân chuyện riêng.
Nhìn khắp phòng đầy những tác phẩm thêu dọn , Lý Nhược Lang ngớt miệng: “Cuối cùng thì cũng cần cầm kim nữa.”
Bảo nàng tĩnh tâm thêu khăn che mặt là cực hạn, thỉnh thoảng còn thêu giày cho trượng phu, còn thêu cho công phụ, bà bà, cô tẩu, chẳng khác nào g.i.ế.c nàng.
Phương Trà nhướng mày: “Lý bá mẫu đột nhiên khai sáng thế?”
Trước đây Lý phu nhân thái độ kiên quyết, căn bản chỗ cho thương lượng, đột nhiên khai sáng, ngược khiến Phương Trà chút quen.
“Chẳng sáng nay Ôn phu nhân đến một chuyến, cũng khuyên gì mà mẫu nhượng bộ.” Lý Nhược Lang giải thích.
Phương Trà cảm thấy đơn giản như , Ôn phu nhân tự dưng đến Lý gia chuyên để chuyện ? Vậy Ôn phu nhân từ ?
Nàng theo bản năng về phía Nhạc Yến.
Nhạc Yến cong môi , tránh né sự dò xét của Phương Trà. Phương Trà chợt nhớ sáng sớm hôm nay trưởng của tiểu điện hạ gọi .
Chẳng lẽ tiểu điện hạ dàn xếp?
Lý Nhược Lang vỗ n.g.ự.c : “Ta hơn hai tháng ngoài , hôm nay chúng ngoại ô dạo chơi ?”
“Cũng , cũng lâu gặp đại tướng quân của .” Nhạc Yến hứng thú, lập tức cho chuẩn .
Có Nhạc Yến ở đây, Lý phu nhân đương nhiên là bằng lòng thả , Phương phu nhân thì càng cần .
Ra cửa liền thẳng tiến trường đua ngựa.
Nhạc Yến cưỡi hãn huyết bảo mã phi nước đại trong trường đua, vượt qua hàng rào, cả phóng khoáng, tự do, mặt nở nụ tươi tắn động lòng .
Hai còn cũng kém cạnh.
Ba tiếng ngớt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-360-bang-nhan.html.]
Cho đến khi gần tối ba mồ hôi đầm đìa, Nhạc Yến cong môi : “Đã lâu sảng khoái đến .”
“ thế, sắp nghẹt thở , đa tạ công chúa hôm nay thành .” Lý Nhược Lang lời cảm ơn.
Xuống ngựa, Nhạc Yến đưa dây cương cho thị vệ phía , phất tay: “Là tỷ trong nhà, khách khí gì, đợi kinh thành định, gì cũng tiện hơn nhiều.”
Đời nàng chỉ từng đến hai nơi, Tây Quan khi còn nhỏ, ký ức mơ hồ, và đó là hoàng cung, kinh thành.
Nàng ngoài xem , sơn xuyên đại hà của Bắc Lương.
Phụ vương ưng thuận cho nàng, đợi khi đại cục định, sẽ cho nàng ngoài xem.
Mấy về đến kinh thành gần tối, ai nấy về phủ. Khi Nhạc Yến về phủ, thị vệ đến báo, rằng tiểu điện hạ cũng đang ở đây.
“Huynh trưởng đến khi nào?”
“Chừng cũng hai canh giờ .”
Nhạc Yến liền nhấc chân chạy nhanh, quả nhiên thấy Triều Hi đang ghế quý phi, tay cầm một cuốn sách, bắt chéo chân nhẹ nhàng đung đưa.
Đôi giày chân chút quen mắt, kỹ , chẳng là đôi giày nàng tự tay ?
“Sao mặc ?” Nhạc Yến ngạc nhiên.
Triều Hi nàng , rời mắt khỏi cuốn sách, lắc lắc chân: “Ngoài việc cộm chân, kích cỡ thì vặn.”
Nhạc Yến lập tức xụ mặt, Triều Hi đột nhiên dậy: “Đây là do nàng tự tay , tự mang về thờ phụng, ngày ngày ngắm .”
“Ghét!” Nhạc Yến bật khúc khích, giơ tay đ.ấ.m vai , Triều Hi đưa tay nắm lấy cổ tay nàng, bẻ xem đầu ngón tay.
Nàng vốn làn da trắng nõn, lúc ngón tay chi chít những vết chai sần, khiến Triều Hi vô cùng xót xa: “Chỉ thôi, thêu thùa nữa, tâm ý nhận.”
“Ta nào yếu đuối đến thế.”
“Mắt mù thì ?”
“Chẳng những tú nương cũng ?”
“Họ là lựa chọn, nàng là công chúa, tranh đấu hết chẳng vì nàng cuộc sống giàu sang ? Nàng chịu khổ, há chẳng uổng phí bao tâm huyết của và phụ vương ?”
Nhạc Yến , bĩu môi hứa sẽ động đến kim chỉ nữa. Thực bản nàng cũng thích, chỉ là nhất thời bốc đồng tiện giữ thể diện.
Hai đối mặt qua bàn, Hồng Chi thấy liền hỏi: “Tiểu điện hạ ở dùng bữa tối ?”
Triều Hi gật đầu.
Hồng Chi liền sắp xếp.
“Sao đột nhiên đến đây?” Nhạc Yến hỏi, nàng tin đối phương là cố ý đến thăm . Triều Hi nhắc nhở: “Giải nguyên Khương Nam cầu hôn nàng.”
Lời dứt, Nhạc Yến sững sờ, dở dở : “Lại hươu vượn gì thế, căn bản quen Khương Nam, Khương Bắc gì cả, tự dưng cầu hôn gì?”
Nói , vẻ tức giận mặt nàng thể che giấu.
Triều Hi : “Tổ tiên từng cứu tiên đế, nắm giữ kim bài miễn tử, nay điểm danh dùng kim bài đó để đổi lấy nàng, là ngày yết bảng, đối với nàng nhất kiến chung tình, nàng thì cưới.”
Chuyện cũng mới xảy buổi chiều. Sau yến tiệc ở Trích Tinh lâu, Khương Nam trực tiếp tìm rõ, khiến Triều Hi trở tay kịp.
“Hắn cứu tiên đế thì liên quan gì đến ?” Nhạc Yến tức giận đến cực điểm, ai nấy đều tự ý chủ, từng hỏi ý kiến ?
Thật sự coi là đồ thơm ngon dễ xơi ?
Thấy nàng nổi giận đùng đùng, Triều Hi cũng ngoại lệ, chỉ thể an ủi: “Ta còn thật sự để nàng gả ?”
Đợi khi cảm xúc của Nhạc Yến dần bình phục, Triều Hi mới về Khương Nam: “Ta phái đến Hồ Châu, hiện tại , lẽ là Khương Nam thật.”
Nhạc Yến sắc mặt dần âm trầm, tim đập nhanh như điên: “Ý là, Khương Nam khác mạo danh , ẩn lâu, mang kim bài miễn tử để cưới , tất cả đều là âm mưu ?”
“Ừm.”
Trong lòng Triều Hi mơ hồ suy đoán, chỉ là còn dám xác nhận: “Nói cho nàng chuyện , là hy vọng nàng đừng đ.á.n.h rắn động cỏ. Khương Nam nhẫn nhịn, tựa như khác dày công bồi dưỡng mà lớn lên.”
Sáng nay Cơ Dĩnh nhắc nhở , vì thế Triều Hi còn đặc biệt xem qua bài thi mà Khương Nam từng đây, càng xem càng thấy giống với những gì mà thường .
Hơn nữa, dung mạo của Khương Nam cũng chút quen mắt.
“Tiên đế cứu cũng từng tra manh mối, nhưng kim bài miễn tử quả thật là thật.” Triều Hi cũng tài nào nghĩ .
Theo những gì , kim bài miễn tử tổng cộng chỉ ba miếng, hai miếng đều ở trong hoàng cung, miếng cuối cùng căn bản nên trong tay một học tử.
Hơn nữa ẩn giấu sâu đến thế, lâu đến thế mới lộ diện.
Đằng Khương Nam nhất định đang thao túng!