Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 194: Thái tử giết người tru tâm là giỏi nhất ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:37:41
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn võ bá quan chẳng ai ngờ một cuộc phản loạn diễn biến theo hướng . Bát huyết bày mắt, nhắc nhở họ cảnh tượng là thật.
“Hoàng thượng... Hoàng thượng từng là Nhị Hoàng tử ?”
“Chẳng trách vẫn luôn cảm thấy Hoàng thượng khi bệnh nặng cả đều đổi khác, thì Hoàng thượng sớm còn là Hoàng thượng của năm xưa .”
“Hoàng thượng!”
Mấy vị đại thần từng giao tình với Tiên Đế, mắt đỏ hoe, nét mặt đầy luyến tiếc. Cơ Thừa Đình liếc , mím môi, chẳng gì, vờ như thấy, sải bước dài ngoài. Hữu Tướng nhanh chóng phản ứng, tiến một bước chặn Cơ Thừa Đình : “Điện hạ, tính toán gì ?”
Mèo con Kute
Lời là đang ngấm ngầm nhắc nhở Cơ Thừa Đình, bất kể Bắc Lương Đế Trấn Vương đều đáng tin, ngai vàng chỉ một. Việc tiên là vững ngai vàng mới là tối quan trọng. Cơ Thừa Đình ngữ khí nhàn nhạt: “Cô chừng mực riêng!”
“ mà...”
“Thôi .” Cơ Thừa Đình phất tay ngắt lời Hữu Tướng, nhấc chân tiếp tục về phía . Đột nhiên một bóng chặn đường Cơ Thừa Đình, Mộ Dung Tri Quân mặc y phục, nàng thở dốc, thất hồn lạc phách chằm chằm . Cơ Thừa Đình dừng bước, mày dài nhướng lên.
“Thái tử, giữa chúng chắc chắn hiểu lầm, nếu thể hả giận, tính mạng của cho cũng , An Quận Vương vô tội mà, giữa các ngươi chính là ruột thịt! Người thể mượn tay Trấn Vương g.i.ế.c .”
Vừa nãy Mộ Dung Tri Quân ở ngay phòng bên cạnh, chuyện xảy trong điện nàng đều cả. Bên ngoài điện nghìn quân vạn mã khí thế hung hăng, nàng hôm nay khó thoát khỏi cái c.h.ế.t. Mộ Dung Tri Quân c.ắ.n chặt răng, dịu giọng : “Là nên si tâm vọng tưởng thế vị trí của tỷ tỷ, nguyện gánh chịu tất cả.”
“Ngươi ư?” Cơ Thừa Đình khẩy.
Bị khinh bỉ, Mộ Dung Tri Quân mặt đỏ bừng, tiếp tục : “Nếu cố chấp nhập cung Hậu, cũng sẽ ép đến bước đường , tội đáng muôn c.h.ế.t!” Bốn chữ “tội đáng muôn c.h.ế.t” nàng chặt chẽ.
Là nàng quá nóng vội , đáng lẽ nên đợi khi Bắc Lương Đế nắm giữ binh quyền, nàng mới lên vị, thì còn mấy dám nửa lời ? bao nhiêu năm qua, Thái tử từng bước củng cố địa vị, lôi kéo quyền thần, ngay cả con cái cũng , nàng thật sự thể yên nữa.
47. “Điện hạ, Quý nhân Quân cũng nên đến Cục Thận Hình mới .” Trường Uy nhắc nhở.
Mộ Dung Tri Quân sắc mặt khẽ đổi, hoảng sợ lùi . Cơ Thừa Đình tiếp thu ý kiến , mà sai mang Cơ Sâm đến. Hai chữ “Cơ Sâm” kích thích khiến Mộ Dung Tri Quân mềm nhũn chân quỳ sụp xuống mặt đối phương: “Thái tử! Cầu xin giơ cao đ.á.n.h khẽ, tha cho An Quận Vương .”
Tiếng quanh quẩn bên ngoài đại điện. Không ai dám tiến lên đỡ nàng. Nửa canh giờ , Cơ Sâm thị vệ dẫn đến, hai tay xích sắt trói chặt, hai vai xích sắt dữ tợn xuyên qua, nửa m.á.u thấm ướt, mặt tái mét, lảo đảo tới mắt, cả chao đảo, như thể sắp đổ gục bất cứ lúc nào. Cơ Sâm ngẩng đầu, ánh mắt rơi Cơ Thừa Đình, khóe miệng nhếch lên vẻ châm biếm: “Ngươi tưởng là ngươi thắng , rằng chẳng qua ngươi chỉ chiếm tiên cơ mà thôi... Nếu, nếu phụ hoàng của là Đại Hoàng tử, thì hôm nay phần của ngươi?”
Cơ Sâm mặt đầy bất cam lòng.
Bốp! Trường Uy thẳng tiến lên tát mạnh một cái má Cơ Sâm, bên khóe miệng năm vết ngón tay rõ rệt, m.á.u chảy ròng ròng, Cơ Sâm vẫn còn khẩy. Cơ Thừa Đình khóe miệng nhếch lên, ghé tai Cơ Sâm thì thầm vài câu, Cơ Sâm trợn trừng mắt, mặt đầy vẻ thể tin .
“Không, thể nào!”
Phụt! Bị tình yêu kích thích, Cơ Sâm mạnh mẽ phun một ngụm máu, khóe miệng chảy ròng ròng, đột nhiên ngẩng đầu chằm chằm Cơ Thừa Đình: “Ngươi, ngươi lừa !” Cơ Thừa Đình khẽ mỉm , sở trường của chính là g.i.ế.c diệt tâm, kẻ địch khi c.h.ế.t chịu đựng sự dày vò tinh thần, c.h.ế.t nhắm mắt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-194-thai-tu-giet-nguoi-tru-tam-la-gioi-nhat.html.]
Xích sắt rung động, Cơ Sâm màng đau đớn vai, về phía Cơ Thừa Đình, đôi mắt đỏ ngầu đầy nghi hoặc. Không cho cơ hội mở miệng, Trường Uy dùng một mảnh vải nhét miệng Cơ Sâm.
48. “Đưa An Quận Vương Cục Thận Hình, để Vân Vương Thế tử đích thẩm vấn!”
“Vâng.”
Bốn chữ “Vân Vương Thế tử” lọt tai, Cơ Sâm trợn trừng mắt, ứ ừ gì đó, nhưng thị vệ kéo . Cơ Thừa Đình đầu liếc Mộ Dung Tri Quân: “Đưa về Mộ Dung phủ.”
Trường Uy còn tưởng lầm, kinh ngạc điện hạ nhà một nữa, xác định nhầm, chắp tay, sai hai thị vệ lôi Mộ Dung Tri Quân ngoài.
“Cơ Thừa Đình, ngươi thà cho một cái c.h.ế.t nhanh chóng !” Mộ Dung Tri Quân la lớn, nàng tuyệt đối tin Cơ Thừa Đình lòng mà tha cho . Nhất định là âm mưu!
“Nói cho nàng , nếu dám tự sát, cô sẽ đích băm vằm Cơ Sâm cho ch.ó ăn!” Cơ Thừa Đình xong một câu, đầu về phía Đông Cung. Không khí xung quanh tràn ngập một bầu khí quỷ dị và tĩnh mịch. Không ai rốt cuộc Cơ Thừa Đình định gì. Lại thể sảng khoái đến mà tha cho Mộ Dung Tri Quân!
Lúc tại Mộ Dung phủ, hơn chục gia quyến đầy vẻ chật vật trong đại sảnh, họ nơm nớp lo sợ, vươn cổ bên ngoài.
“Đại ca, bên ngoài động tĩnh gì ?” Nhị phòng phu nhân nhịn hỏi.
Mộ Dung Lão Thái gia nghiêng tựa ghế, hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, ông tận mắt Trấn Vương công phá cửa thành, một đường xông kinh thành. điều kỳ lạ là, Trấn Vương động đến Mộ Dung gia của họ. Ngoại trừ việc b.ắ.n c.h.ế.t Mộ Dung Tần Phi, còn thương vong nào khác.
“Có động tĩnh gì chứ? Trấn Vương dẫn binh thành, Thái tử căn bản đối thủ, kết cục cuối cùng ngoài cái c.h.ế.t, chính là sách phong một vương gia hữu danh vô thực, giam cầm , vài năm c.h.ế.t tiếng động.”
Người là Mộ Dung Chu thị, y phục nàng mặc chỉnh tề, nhưng tóc vẫn còn rối, ghế mặt đầy hận ý. Nhị phòng phu nhân liếc Mộ Dung Chu thị, mặt đầy oán trách. Mộ Dung Chu thị Mộ Dung Lão Thái gia: “Lão Thái gia, Chu gia tuy danh môn kinh thành, nhưng ở Chương Châu vẫn thực lực cực kỳ lớn, đợi việc , chúng đến Chương Châu, rời xa kinh thành thì cùng lắm là từ đầu.”
Nếu nể mặt Chu thị gia tộc, Mộ Dung Lão Thái gia tuyệt đối sẽ để Mộ Dung Chu thị sống sót. Ông nhắm chặt hai mắt, ép quên việc Mộ Dung Chu thị phản bội ông, đầu ngón tay siết đến trắng bệch mới bộc lộ sự tức giận ngoài, cuối cùng từ cổ họng phát một tiếng “ừm”. Những khác cũng suy nghĩ tương tự, trong thành đang loạn, càn khôn định, nên ai dám buông lời châm chọc Mộ Dung Chu thị. Cứ coi như chuyện gì xảy .
Cộp! Bên ngoài cửa truyền đến động tĩnh. Lòng tất cả đều thót , căng thẳng bất an bên ngoài. Chỉ thấy hai thị vệ áp giải Mộ Dung Tri Quân tới, thậm chí còn nới lỏng tay, trả tự do cho nàng.
“Tri Quân?” Mộ Dung Chu thị sững sờ, tiến vài bước ôm lòng: “Sao con về? Là Trấn Vương tha cho con ?”
Ánh mắt mấy vị trưởng bối Mộ Dung gia đều đổ dồn lên Mộ Dung Tri Quân.
“Thái tử ? Có Trấn Vương g.i.ế.c ?” Mộ Dung Chu thị vội vàng hỏi.
Mộ Dung Tri Quân nhíu mày, cổ họng như nghẹn . Trường Uy phía thấy liền bật : “Nực ! Cả thành đều là quân đội của Điện hạ, Trấn Vương gặp Điện hạ còn cúi hành lễ, thể g.i.ế.c?”
“Cái gì?” Mộ Dung Chu thị dám tin, Trấn Vương hành lễ với Thái tử ? Trường Uy ngẩng mắt Mộ Dung Lão Thái gia với vẻ mặt âm u khó coi, cùng với sự thất vọng kịp tiêu tán, tức khắc hiểu ý Điện hạ, lớn tiếng : “Điện hạ bình định Trấn Vương, Bắc Lương phù hộ, lòng dân, còn cái nghiệt chủng An Quận Vương ... chậc chậc...”
Nói nửa câu, Trường Uy phất tay xoay rời . Mộ Dung Lão Thái gia thể yên, dậy Mộ Dung Tri Quân: “Rốt cuộc chuyện là thế nào?”