Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 191: Cầu Hoàng thượng ban chết Thái hậu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:37:38
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn võ bá quan ào ào tránh sang một bên quỳ lạy Thiên tử, tất cả đều nín thở dõi Bắc Lương Đế dập đầu tạ tội, từng cái một, đủ trăm cái mới chịu dừng. Bắc Lương Đế mặt xụ xuống, chăm chú Cơ Thừa Đình: “Như lòng ngươi ?”
Trong điện chỉ rõ tiếng hít thở. Mọi sự chú ý đều đổ dồn lên Cơ Thừa Đình, bỗng một vị trưởng bối hoàng gia lớn tuổi run rẩy : “Thái tử, Thiên tử hạ chiếu tự hân, thật dễ dàng gì. Nơi nào thể tha thứ thì nên tha thứ, tiên giải quyết khó khăn hiện tại, bàn bạc về cũng muộn .”
Vị lão Vương gia thở dài một : “Hoàng thượng bất luận là quân vương phụ , rốt cuộc cũng sinh thành dưỡng d.ụ.c ngươi, khác thể chỉ trích, nhưng Thái tử nên vì bảo vệ thể diện cho Thái tử phi mà con mắt khó Hoàng thượng.”
Thừa tướng liếc lão Vương gia, nhạo: “Vậy lúc Hoàng thượng dập đầu thấy lão Vương gia ngăn cản, giờ lời xong, đầu cũng dập xong, mới nhớ lời châm chọc …”
“Ngươi!” Lão Vương gia đối đáp đến mức mặt đỏ bừng, lẩm bẩm vài câu im lặng ngậm miệng . Bắc Lương Đế để ý lời lão Vương gia, ánh mắt vẫn chăm chú Cơ Thừa Đình, hai cha con bốn mắt , ai chịu nhường ai.
Một lúc lâu , thị vệ đến truyền lời: “Hoàng thượng, An Quận Vương đích thừa nhận t.h.u.ố.c giải là do Thái hậu ban cho, Trấn Vương hạ lệnh gặp Thái hậu.”
Lời thốt dọa Lâm Thái hậu mềm nhũn cả : “Hỗn… hỗn xược, bậy bạ!” Thuốc giải căn bản ban, Cơ Sâm là cố ý dối!
“Phụ hoàng, vương tử phạm pháp cùng thứ dân đồng tội, Thái hậu dùng Băng Tằm Mỹ Nhân Độc mưu hại Liễu Quý phi, thì trả giá!” Cơ Thừa Đình thuận thế mở miệng.
Lâm Thái hậu còn yên nữa, nàng c.ắ.n chặt răng ép bình tĩnh , ngữ khí thể kiểm soát mà run rẩy: “Thái, Thái tử gì?”
Cơ Thừa Đình khẽ nhếch môi mỏng, thốt bốn chữ: “Lấy mạng đền mạng!”
Mèo con Kute
46. Đồng tử Lâm Thái hậu đột nhiên co rút , lồng n.g.ự.c phập phồng. Không cho Lâm Thái hậu cơ hội biện giải, Cơ Thừa Đình tiếp tục về phía Bắc Lương Đế: “Trấn Vương hôm nay lấy danh nghĩa bình phản cho Liễu Quý phi mà đến kinh thành, nếu như chuyện giải quyết, Trấn Vương còn lý do gì lui binh? Nếu còn tiếp tục cố chấp tỉnh ngộ, trong lịch sử đều sẽ mang tội danh loạn thần tặc tử. Nhi thần cho rằng, Trấn Vương cực kỳ yêu quý danh tiếng, tuyệt đối sẽ như .”
Lý do của Thái tử vô cùng đầy đủ. Cơ Thừa Đình quỳ một gối, nâng cao giọng : “Cầu Phụ hoàng, ban c.h.ế.t Thái hậu!”
Hai chữ “ban c.h.ế.t” thốt , đại điện im lặng trong chốc lát, dư âm vẫn còn vang vọng, Lâm Thái hậu sắc mặt trắng bệch, chăm chú về phía Bắc Lương Đế: “Hoàng nhi.”
“Cầu Hoàng thượng ban c.h.ế.t Thái hậu!”
“Cầu Hoàng thượng ban c.h.ế.t Thái hậu!”
Bá quan ào ào quỳ xuống. Tiếng hô vang trời, dọa Lâm Thái hậu đầy mặt kinh hoàng, cạch một tiếng, đầu ngón tay siết chặt trong lòng bàn tay gãy mất một đốt móng tay, m.á.u tươi tuôn như suối.
Đau đớn kịch liệt ập đến, Lâm Thái hậu cúi đầu một cái, đập mắt là một mảng đỏ tươi, nhỏ giọt lên hình phượng hoàng phượng bào, giống hệt như phượng hoàng sa cơ lỡ vận, vô lực giãy giụa đến đường cùng. Lâm Vận Chiêu một bên sắc mặt cũng trắng bệch, nàng kéo Thần ca nhi đến bên Cơ Thừa Đình: “Điện hạ, cầu xin hãy nể tình vì sinh hạ cốt nhục mà tha cho Thái hậu .” Thần ca nhi cũng ôm mặt , là do sợ hãi nỡ. Tiếng của hài tử ngừng vang vọng trong đại điện rộng lớn.
“Hoàng thượng!” Lâm Thái hậu đột nhiên mở miệng, nàng kiên quyết về phía Bắc Lương Đế: “Sự việc đến nước , tội năm xưa ai gia phạm, ai gia thừa nhận , nhưng còn một việc, ai gia cũng giấu diếm nữa.”
Cơ Thừa Đình khẽ nhướng mày, trong mắt thêm vài phần thú vị.
“Chư vị đại thần, Hoàng thượng quên sơ tâm, mà dây dưa với Quân Quý nhân, thực sự là nguyên do!” Lâm Thái hậu hôm nay quyết tâm cùng Cơ Thừa Đình đồng quy vu tận, nàng chỉ tay Cơ Thừa Đình: “Năm đó Mộ Dung Tiêm Vân từ khi còn là Thái tử phi bất trung, khi cấu kết với thị vệ mang thai, Hoàng thượng những trách cứ Mộ Dung Tiêm Vân, ngược còn coi đứa bé như con ruột, bao nhiêu năm nay ai gia cũng nhắm mắt ngơ.”
Xôn xao! Bốn phía nữa im lặng như tờ. Bá quan đều kinh ngạc đến rớt cằm.
“Ngay từ năm Thái tử chín tuổi, ai gia từng lén lút nhỏ m.á.u nhận , Thái tử căn bản huyết mạch hoàng gia!” Lâm Thái hậu như trút giận, gào thét khản cả giọng: “Thái tử là do Mộ Dung Tiêm Vân cam chịu cô tịch, tư thông mà sinh , Mộ Dung Tiêm Vân lẫn lộn huyết mạch hoàng thất, ai gia vì che giấu sỉ nhục hoàng thất, đích ban Băng Tằm Mỹ Nhân Độc, nhưng ngờ Liễu Quý phi ăn nhầm, cuối cùng gây đại họa, là ai gia nợ Liễu Quý phi một mạng, nhưng Cơ Thừa Đình một kẻ nghiệt chủng, tư cách Thái tử Bắc Lương!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-191-cau-hoang-thuong-ban-chet-thai-hau.html.]
Lâm Thái hậu xong những lời , một cảm giác sảng khoái tột độ, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh: “Thái tử nếu tin, thể nhỏ m.á.u nhận , xem lời ai gia là thật giả!”
Những chuyện hổ của hoàng gia từng chuyện một vạch trần, bá quan hận thể bịt tai , lão Vương gia ôm miệng ho khan, chỉ tay Cơ Thừa Đình. Cơ Thừa Đình một ánh mắt, dọa lão Vương gia rụt về. “Người !” Lâm Thái hậu lên tiếng, sai chuẩn đồ vật.
Rất nhanh tiểu thái giám chuẩn đồ vật đầy đủ mang đến. Một bát nước trong và một thanh chủy thủ, bày ngay mặt Cơ Thừa Đình.
“Hoàng thượng đích giáo dưỡng ngươi, ngươi vì quyền thế, vì Thái tử phi, bức bách sinh thành dưỡng d.ụ.c đến nước , ngươi uổng !” Lâm Thái hậu nghĩ thông suốt , lòng Cơ Thừa Đình lạnh như đá, thể ấm , hạ cầu xin cũng vô dụng. Thay vì , Lâm Thái hậu quyết định liều một phen, tự tìm đường sống, tệ nhất cũng là lưỡng bại câu thương. Bất luận kết quả thế nào, nàng cũng chấp nhận.
Cơ Thừa Đình mặt đổi sắc về phía Bắc Lương Đế. Bắc Lương Đế khẽ thở dài một , mặt đầy bất lực sang một bên, hiển nhiên là ngầm đồng ý chuyện . Cơ Thừa Đình mỉm nhặt thanh chủy thủ bàn, nhẹ nhàng rạch ngón tay, nhỏ một giọt máu.
Tí tách một tiếng trong trẻo dễ .
Bắc Lương Đế thấy dậy, từ long ỷ bước xuống, xuống bậc thềm, bên tai truyền đến tiếng của Thần ca nhi. Chỉ thấy Cơ Thừa Đình ôm Thần ca nhi lên, nhẹ nhàng rạch đầu ngón tay, nhỏ bát một giọt máu. Dưới sự chứng kiến của tất cả , hai giọt m.á.u hòa .
“Cái thể nào!” Lâm Vận Chiêu kết quả đại kinh thất sắc, lắc đầu: “Thiếp thể dùng tính mạng tất cả nhà họ Lâm để thề, tuyệt đối hề phản bội Điện hạ.” Thần ca nhi là do nàng cửu tử nhất sinh mới sinh , đời của nàng chỉ một Thái tử, từng nghĩ đến nam nhân nào khác. Đối với kết quả , Lâm Vận Chiêu vẫn giữ sự nghi ngờ, đối với Lý thái y trong đám đông mà gọi một tiếng: “Nhất định là nước vấn đề, cầu thái y kiểm tra.”
Lý thái y ngẩn , bước tới kiểm tra, cúi đầu khẽ ngửi lắc đầu: “Nước bất kỳ vấn đề gì.” Lâm Vận Chiêu điên cuồng lắc đầu: “Không thể nào! Thần ca nhi là hài tử của Điện hạ, thể hòa với Điện hạ, rốt cuộc là chuyện gì ?” Nàng tin, ép thái giám lấy nước khác đến.
Rất nhanh nước đến, khi kiểm tra kỹ lưỡng, hai nữa cắt máu, kết quả vẫn như cũ. Lâm Vận Chiêu thất hồn lạc phách ngã xuống đất, ôm Thần ca nhi lòng, trăm mối thể giải thích, trong miệng lẩm bẩm thể nào.
“Thái tử, ngươi đang giở trò gì ?” Đầu óc Lâm Thái hậu xoay chuyển nhanh, nàng còn ngơ ngác hơn Lâm Vận Chiêu, m.á.u của Thần ca nhi hòa với m.á.u của Cơ Thừa Đình?
Cơ Thừa Đình cúi , ánh mắt ngang tầm Lâm Vận Chiêu: “Không thương yêu Thần ca nhi, chỉ là Thần ca nhi cốt nhục của …”
“Điện hạ, phản bội !” Lâm Vận Chiêu lóc kêu lên.
Cơ Thừa Đình gật đầu: “Ta , bởi vì hài tử Thái hậu đ.á.n.h tráo, c.h.ế.t trong tay Thái hậu, trách ngươi.”
Lâm Vận Chiêu đột nhiên ngẩng đầu, đầy mặt thể tin nổi Cơ Thừa Đình: “Điện, Điện hạ gì?” Chàng dậy giải thích thêm nữa, lời bá quan đều thấy , bọn họ chút thể hiểu nổi, Lâm Thái hậu g.i.ế.c hài tử của Lâm trắc phi ?
“Thái tử, ngươi bớt ở đây bịa đặt , Thần ca nhi sinh do ai gia tự tay nuôi lớn, ai gia từng hại Thần ca nhi.” Lâm Thái hậu nổi giận: “Rõ ràng ngươi mới là kẻ nghiệt chủng.”
“Người , chuẩn nước!” Cơ Thừa Đình lên tiếng. Rất nhanh bưng đến hai bát nước. Cơ Thừa Đình về phía Bắc Lương Đế: “Để đề phòng vu oan giá họa, còn xin Phụ hoàng từ các vị hoàng tử chọn một vị để kiểm chứng, đảm bảo nước vấn đề gì.”
Lòng Bắc Lương Đế thịch một tiếng, chùng xuống. Mấy vị hoàng tử, ngoài An Quận Vương , một ai là con ruột của y, Cơ Thừa Đình đây là trùng hợp, là cố ý ?
“Phụ hoàng?” Cơ Thừa Đình nhắc nhở: “Thân thế nhi thần nghi ngờ, nếu kịp thời giải tỏa nghi hoặc, đại quân ngoài thành cũng sẽ lệnh nhi thần, quân tâm bất , nhi thần lấy gì để chống Trấn Vương?”
Cơ Thừa Đình vẫy tay về phía mấy vị hoàng tử vẫn luôn im lặng ở xa, lượt là Tam Hoàng tử, Tứ Hoàng tử, Ngũ Hoàng tử và Lục Hoàng tử, Lục Hoàng tử nhỏ nhất năm nay cũng mười bảy tuổi . Mấy ngoan ngoãn tiến lên, Cơ Thừa Đình thỉnh thoảng về phía Bắc Lương Đế, mặt lộ vẻ khó xử, rơi bế tắc.
Bắc Lương Đế tức đến run rẩy , một sự khó xử tiến thoái lưỡng nan.
“Thái tử vì kéo theo vô tội?” Ngữ khí Lâm Thái hậu cũng còn kiên định như , trong lòng nàng rõ hơn ai hết, mấy vị hoàng tử và Cơ Thừa Đình đều cùng một huyết mạch, bất luận là ai cùng Bắc Lương Đế thử máu, kết quả đều giống .