Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 180:: Đại Điển Sách Phong Hoàng Hậu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:37:26
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần lão phu nhân sợ rằng trong phủ nào đó sẽ đến Mộ Dung phủ, liền đặc biệt dặn dò mặt Tần thị, điểm danh đích xác Tần thị ở . Tần thị trong lòng chút rối bời, nhưng nàng từ đến nay từng dám trái lời Tần lão phu nhân. Đành c.ắ.n răng cùng đ.á.n.h cờ suốt cả ngày, trong lúc đó khi Triển Vạn Lăng và Tần Phương Du đến thỉnh an, nha ngăn : “Phu nhân đang bồi tiếp lão phu nhân, hai vị hãy ngày khác trở thỉnh an .” Tần Phương Du ghé đầu trong một cái, quả nhiên thấy mẫu , liền xoay kéo Triển Vạn Lăng rời .
Không chỉ Tần gia. Triển gia cũng đóng chặt cửa, khi Mộ Dung gia đến đưa bái , Triển phu nhân ngoài, thiệp mời đưa đến mắt Triển phu nhân. Triển phu nhân mí mắt khẽ nhướng lên, hề ý định tiếp nhận, khóe miệng cong lên mỉa mai: “Không rảnh!” Nói xong, liền đuổi ngoài, xoay mang theo nha lên xe ngựa rời , để tiểu tư của Mộ Dung gia đến đưa thiệp, vẻ mặt lộ rõ sự ngượng ngùng.
Ngoài mấy gia đình , phàm là tiểu tư đến đưa thiệp mời, chủ nhà còn cho thưởng, đuổi giữa phố chỉ Triển gia.
Lúc yến tiệc của Mộ Dung gia vẫn tan, khách khứa tấp nập dứt. Mộ Dung Tri Quân vây quanh.
Không là ai nhắc một câu: “Thái tử phi rốt cuộc cũng còn trẻ tuổi, những năm đầu còn thu liễm, nay ỷ việc sinh hạ hai đứa con, ngày càng phách lối kiêu căng. Lâm trắc phi năm xưa đang mang thai, cứ thế đuổi từ Tây Quan trở về, Đại công tử là do động thai khí mới sinh non, đến lượt Thái tử phi đây, trở thành cố ý , ai mà Thái tử phi đây là mượn cớ gây sự, tức giận Lâm trắc phi chiếm đoạt vị trí đích trưởng tử của Nhị công tử.”
“Đuôi cáo cuối cùng cũng lộ .”
“Ngay cả Thái hậu cũng để mắt, mấy ba lượt cãi .”
“Thái tử từ là khiêm nhường ôn hòa bao, nay… ôi, nhắc đến nữa thì hơn.”
“Mộ Dung gia dù cũng là nhà đẻ của Tiên Hoàng hậu, Thái tử nhẫn tâm đến thế?”
Mấy vị phu nhân lén lút trò chuyện, cuối cùng biến thành kiêng nể gì, khi chuyện còn thỉnh thoảng liếc Mộ Dung Tri Quân, ý tứ nịnh nọt lấy lòng cần cũng rõ.
“Hoàng hậu nương nương khi nhập chủ Đông cung, chính là đích mẫu của Thái tử phi , thể để Thái tử phi cung kính hiếu thuận.” Mộ Dung Tri Quân bưng một chén lên, giọng điệu chút bất đắc dĩ : “Thái tử phi là độc nữ của Thịnh gia, Thịnh gia là công thần của Bắc Lương, kiêu căng nuông chiều cũng là lẽ thường, với tư cách trưởng bối, sẽ so đo với nàng , một nhà chút hiểu lầm giải khai sẽ cả.” Mộ Dung Tri Quân giả vờ rộng lượng mở lời, lập tức nhận nhiều lời tán dương.
Mọi nhao nhao sang Mộ Dung Tri Quân khen ngợi: “Hoàng hậu nương nương mẫu nghi thiên hạ, tấm lòng rộng lớn, chúng vô cùng bội phục.”
Chẳng gì, trời dần tối đen. Yến tiệc cũng đến hồi kết, vẫn còn lưu luyến, lượt rời khỏi Mộ Dung phủ.
Sau khi sự ồn ào ban ngày tan biến, Mộ Dung phủ dần trở nên yên tĩnh, Mộ Dung Tri Quân hành lang, lưng thẳng tắp. Mộ Dung Chu thị bên cạnh tiến lên, mặt treo nụ : “Tri Quân, Hoàng thượng trong lòng quả nhiên nàng, bất chấp tất cả cố chấp lập nàng hậu, hôm nay trông thấy, đám phu nhân điều, vẫn hướng về nàng, đợi nàng vững ngôi hậu, nhất định đừng dễ dàng bỏ qua Thịnh Cẩm Sơ.”
Mộ Dung Tri Quân khóe miệng cong lên: “Mẫu cứ yên tâm.” Làm Hoàng hậu , nhiều chuyện sẽ còn do Cẩm Sơ nữa, nàng ngẩng đầu vầng trăng, giọng điệu kiên định: “Có vài chuyện rõ cũng , mẫu cũng cần dựa danh nghĩa Tiên Hoàng hậu mà đạt gì nữa, dựa nữ nhi cũng .”
“Đó là đương nhiên, Mộ Dung Tiêm Vân cái đồ ngu xuẩn đó bồi dưỡng nhiều năm như , trong lòng vẫn luôn nhớ đến ruột, ngay cả một cáo mệnh cũng chịu ban cho , thôi , cũng thèm quý, con ưu tú, nhẫn nhịn nhiều năm, tương lai nhất định sẽ đạt ước nguyện, nữ tử cao quý nhất Bắc Lương!”
Trên mặt Mộ Dung Tri Quân ý càng sâu. Lúc tiểu nha đến bên cạnh nàng thì thầm vài câu, Mộ Dung Tri Quân nhướng mày thanh tú, sang với Mộ Dung Chu thị: “Hoàng thượng đến , nữ nhi cùng Hoàng thượng .” Mộ Dung Chu thị lập tức gật đầu, thúc giục nàng nhanh lên.
Dưới hành lang trong sân đập mắt là đèn lồng đỏ, đó còn dán chữ hỷ, từ xa hân hoan rực rỡ, mang một vẻ riêng biệt. Một bóng cẩm bào trắng hành lang, Mộ Dung Tri Quân đến, khi rõ dung mạo đối phương, e thẹn : “Hoàng thượng đến đây?” Bắc Lương Đế kích động nắm lấy tay Mộ Dung Tri Quân: “Trẫm gặp nàng.”
“Ngày mai chính là đại hôn của chúng …”
Mèo con Kute
“Phải, bấy nhiêu năm qua, trẫm cuối cùng cũng sẽ cho nàng một danh phận.” Bắc Lương Đế ôm chặt nàng lòng, như nghiền tận xương cốt: “Trẫm cho thiên hạ , việc trẫm , ai thể ngăn cản!”
Mộ Dung Tri Quân hai tay ôm lấy vòng eo rộng hẹp của Bắc Lương Đế, nghẹn ngào: “Một nhà ba chúng cuối cùng cũng thể đoàn tụ .” Hai bước trong phòng.
Ngoài phòng mấy tên nô bộc canh giữ. Trong đó Trung Công Công, ông những âm thanh thể miêu tả vọng từ trong phòng, đôi mắt tối sầm , ghét bỏ bịt tai. Dường như thêm một tiếng đều cảm thấy ghê tởm.
Cuối cùng, âm thanh dừng . Có gọi nước. Nha hầu hạ rửa ráy, trong phòng thắp đèn, lâu nha đuổi ngoài, cửa một nữa đóng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-180-dai-dien-sach-phong-hoang-hau.html.]
Trung Công Công định , qua khe cửa thấy Mộ Dung Tri Quân y phục chỉnh tề trong lòng Bắc Lương Đế, mái tóc đen buông xõa, khóe miệng sưng đỏ, sắc mặt đỏ bừng nũng nịu ôm lấy cổ Bắc Lương Đế thì thầm vài câu, khiến Bắc Lương Đế hung hăng véo một cái eo Mộ Dung Tri Quân. Phụt, y phục xé rách. Mộ Dung Tri Quân kinh hô, hai tay run rẩy ôm lấy vị trí trái tim. Chỉ một cái , Trung Công Công vội vàng lùi .
Đêm đó Mộ Dung Tri Quân nhiều sủng hạnh, tiếng nức nở kìm cứ đứt quãng vọng , Bắc Lương Đế cũng ý định buông tha nàng. Trung Công Công sắc trời, thôi, nhắc nhở. bên trong hứng thú đang lúc nồng nhiệt, ông đành nhẫn nại. Nha bên cạnh sớm vành tai đỏ bừng, Trung Công Công cứ như thấy, dịch xa mấy bước, tính toán thời gian mới gõ cửa.
“Hoàng thượng, hôm nay đại hôn, thể chậm trễ giờ lành.” Bắc Lương Đế lúc mới sực tỉnh. Mộ Dung Tri Quân nhẹ nhàng đẩy Bắc Lương Đế , đôi môi đỏ mọng giày vò đến mức nỡ , nàng thẹn giận: “Hoàng thượng!”
Bắc Lương Đế lưu luyến rời lui ngoài, sự che chắn của cung nhân rời khỏi Mộ Dung phủ. Sau khi , Mộ Dung Tri Quân bầm tím loang lổ, khắp phòng đầy dấu vết hoan ái. Nha vội vàng dọn dẹp căn phòng sạch sẽ, nha đỡ Mộ Dung Tri Quân tắm rửa, môi bôi t.h.u.ố.c tiêu sưng, trong phòng đốt hương.
Chỉ một khắc , trong phòng còn bộ dạng hoang đường của nửa canh giờ . “Hoàng hậu nương nương, hôm nay chính là đại hôn , hà tất mạo hiểm?” Nha Ngân Xuyến nhịn hỏi.
Mộ Dung Tri Quân cố gắng chống đỡ đôi chân mềm nhũn gương đồng, một tay sờ sờ bụng : “Sư phụ hai ngày nay sủng hạnh dễ một là sinh con trai, bổn cung nhập cung gối nếu thêm một hoàng tử, địa vị sẽ càng thêm vững chắc.”
Cơ Sâm nuôi lớn bên cạnh , Mộ Dung Tri Quân vẫn luôn cảm thấy một điều tiếc nuối, hai tuy là mẫu tử, khi cận vẫn còn cách. Nàng thêm một đứa con, như phần thắng sẽ lớn hơn. Mấy ngày sư phụ đưa cho nàng một viên thuốc, trong ba ngày sủng hạnh, dễ mang thai, cho nên nàng cũng còn bận tâm nhiều nữa, sai cung gửi thư cho Bắc Lương Đế, tìm cớ hẹn đến, trong phòng đốt hương tình. Dưới sự tàn phá của d.ư.ợ.c vật, cộng thêm nàng cố ý quyến rũ, Bắc Lương Đế nhanh kìm lòng , hết đến khác đè nàng chịu buông tha.
Mộ Dung Tri Quân sờ bụng , thầm nghĩ dày vò như , chắc chắn là đủ . Rất nhanh nàng sắc trời, với Ngân Xuyến: “Mau trang điểm cho bổn cung, tất cả dấu vết , cùng những dấu vết thể thấy đều bôi lên lớp phấn son dày cộm.”
“Dạ.”
Nửa canh giờ , những dấu vết cần che giấu che giấu. Chỉ là đôi môi đỏ vẫn còn sưng, Mộ Dung Tri Quân chau mày, chỉ thể cố gắng hết sức bôi thêm lớp son môi đỏ rực rỡ hơn, mới miễn cưỡng .
Ngoài cửa chiêng trống vang trời. Mộ Dung Chu thị sớm sai đến hỏi liệu thể trang điểm, khi nhận hồi đáp, mới dám dẫn theo phúc ma ma đến hầu hạ. Thợ trang điểm thấy lớp trang điểm thành, chút kinh ngạc, nhưng dám hó hé.
Mộ Dung Tri Quân dậy, chân mềm nhũn suýt chút nữa vững, Ngân Xuyến mắt nhanh tay lẹ đỡ một cái, đích hầu hạ nàng phượng quan hà bái do Nội vụ phủ đưa đến. Cửu trâm phượng quan vô cùng tinh xảo, mỗi con phượng đều ngậm một viên trân châu to lớn, qua vẻ quý phái phi phàm.
…
Hoàng cung. Đập mắt là một màu đỏ rực, các cung nhân đều mặc y phục màu sắc hỉ khí. Sáng sớm tinh mơ hai đứa trẻ đ.á.n.h thức, Cẩm Sơ bồi hai đứa trẻ dùng qua bữa sáng, Hồng Chi bước đến gần, Cẩm Sơ liền bảo Phi Sương đưa hai đứa trẻ sang phòng bên cạnh.
“Có chuyện gì?” Hồng Chi ghé sát tai Cẩm Sơ thì thầm, Cẩm Sơ chau mày, đêm qua Bắc Lương Đế tìm Mộ Dung Tri Quân, còn sủng hạnh nàng , mùi hương xông kỳ lạ Trung Công Công phát hiện điều đúng, nhưng Trung Công Công hề cho Bắc Lương Đế, ngược còn sai gửi thư cho Đông cung.
Cẩm Sơ chỉ cảm thấy ghê tởm. Đặc biệt là Mộ Dung Tri Quân, tuổi lớn còn dùng thủ đoạn dơ bẩn .
“Nô tỳ còn Thái hậu nương nương hôm nay cũng sẽ xuất hiện tại đại điện phong hậu, Tần Phi nương nương lấy cớ bệnh .” Hồng Chi . Cẩm Sơ gật đầu.
Đang nghĩ ngợi thì bên ngoài truyền đến tin tức Lâm Thái Hậu triệu Lâm trắc phi. Ý của Thái hậu, nàng tiện ngăn cản, Lâm Vận Chiêu khi ghé qua Nam Uyển một chuyến, với Cẩm Sơ: “Thái tử phi, Hoàng hậu nương nương nhập chủ Đông cung thành định cục, chúng đừng đắc tội Hoàng hậu nương nương.”
Cẩm Sơ cau mày: “Xem Lâm trắc phi giam cầm bấy nhiêu ngày, vẫn phản tỉnh đủ.” “Ngươi!” Lâm Vận Chiêu nghẹn lời, giận dỗi khuyên nữa, khẽ cúi xoay rời .
Người lâu, bên ngoài truyền tin Trường Khánh đến thỉnh an, thấy Trường Khánh, Cẩm Sơ vô cùng bất ngờ: “Ngươi trở về ?” Trường Khánh trở về toát một vẻ kiên nghị, càng thêm thành thục, hạ giọng: “Bẩm Thái tử phi, chuyện ở Cái huyện xử lý xong, Điện hạ đặc biệt cho thuộc hạ đến bảo vệ an nguy Nam Uyển, đặc biệt là hôm nay.”
Ám chỉ rõ ràng như , Cẩm Sơ hiểu, đầu với Hồng Chi: “Hôm nay bất kỳ ai cũng phép đưa trẻ con , chỉ thể ở điện phụ.”
“Nô tỳ hiểu!”