Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 171:: Hoàng đế nổi nghi tâm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:37:17
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Vận Chiêu cong lưng xổm xuống, tầm mắt ngang với Thần ca nhi: “Con thông minh hiếu học, nhất định sẽ lọt mắt phụ vương con. Thần ca nhi, tương lai của mẫu phi tất cả đều trông cậy con đấy.”
Thần ca nhi kiêu ngạo gật đầu, ngay đó kể chuyện xảy ở Nghị Chính Điện hôm nay, bao gồm cả việc Bắc Lương Đế khảo hỏi, và cả lời bình của Thái phó.
Dần dần, sắc mặt Lâm Vận Chiêu chút đúng, đột nhiên giữ chặt vai Thần ca nhi: “Đạo vua?”
Thần ca nhi đau điếng nhíu mày: “Mẫu phi, con đau .”
“Là ai dạy con những lời ?” Giọng Lâm Vận Chiêu run rẩy.
“Là, là Hoàng tổ mẫu!”
Mèo con Kute
Nghe , sắc mặt Lâm Vận Chiêu trắng bệch, cam lòng hỏi: “Thế Hoàng tổ phụ còn dạy con điều gì, Triều Hi trả lời thế nào?”
“Triều Hi?” Thần ca nhi bĩu môi: “Triều Hi chỉ trèo cây chui lỗ chó, ngay cả trấn chỉ Hoàng tổ phụ tặng cho nó cũng vỡ, nó bằng con ?”
Nhìn Thần ca nhi vẻ mặt đắc ý, Lâm Vận Chiêu hận thể tát cho một cái, tay đưa lên giữa trung cuối cùng vẫn nhịn xuống: “Từ bây giờ học những thứ lung tung đó nữa, con còn nhỏ, cần vội vàng.”
“Vì ?” Thần ca nhi vui: “Hoàng tổ mẫu còn khen con gánh vác trọng trách, phụ vương ở tuổi con cũng học .”
“Con là con, phụ vương là phụ vương.”
Có lẽ ánh mắt Lâm Vận Chiêu quá sắc bén, dọa Thần ca nhi khựng , ngẩn dám tiếp.
Mà tâm trạng của Lâm Vận Chiêu nháy mắt tan thành mây khói, khi giao Thần ca nhi cho cung nữ cận, nàng thất hồn lạc phách ngã xuống đất.
“Trắc phi.” Cung nữ đỡ nàng dậy: “Đại công tử tuổi còn nhỏ, Hoàng thượng chắc sẽ ghi hận.”
Lâm Vận Chiêu lắc đầu: “Hoàng thượng đương nhiên sẽ để ý Thần ca nhi, nhưng dạy Thần ca nhi thì ?”
Nàng nghĩ một lát, cuối cùng vẫn một phong thư, sai nhân đêm tối đưa đến Từ Hòa Cung, khuất, tin tức truyền đến tai Cẩm Sơ.
Cẩm Sơ nhướn mày, bất ngờ.
Lâm Thái Hậu và Lâm Vận Chiêu đột nhiên liên lạc, tất mờ ám, quả nhiên, đều là những trò lừa gạt bề mặt.
“Tiếp tục theo dõi.”
“Vâng.”
Chẳng bao lâu , Từ Hòa Cung truyền tin Thái hậu bệnh nặng, mời mấy vị Thái y của Thái Y Viện đến, gần đến canh ba mới tỉnh .
Sáng sớm hôm , Cẩm Sơ hiếm khi thấy Cơ Thừa Đình trở về, trong vòng tay còn ôm Triều Hi và Lạc Yến. Triều Hi ghé tai Cơ Thừa Đình thì thầm vài câu, khiến ánh mắt Cơ Thừa Đình d.a.o động giữa Triều Hi và Lạc Yến, nụ mặt càng thêm dịu dàng.
“Nàng tỉnh .”
Đặt hai đứa trẻ xuống, Cơ Thừa Đình sai chuẩn bữa sáng, cùng dùng bữa với hai đứa trẻ, đợi khi ăn no nê.
Cơ Thừa Đình xoa đầu Triều Hi: “Đưa ngoài chơi .”
Triều Hi ngoan ngoãn lời, kéo Lạc Yến .
Cẩm Sơ rót một chén nắm trong lòng bàn tay, đối diện, Cơ Thừa Đình mới kể chuyện ngày hôm qua, tường tận, chút che giấu.
“Thần ca nhi đang học đế vương chi thuật?” Cẩm Sơ kinh ngạc đến nỗi khép miệng, nàng vốn cho rằng Lâm Thái Hậu chỉ chú trọng việc học của Thần ca nhi, ngờ học những thứ cấm kỵ như .
Không sự cho phép của Đế vương, ai dám dạy?
Đây chẳng là công khai lộ dã tâm của ?
Cẩm Sơ nghĩ một lát thấy đúng: “Chàng từ sớm ?”
“Ừm.” Cơ Thừa Đình cũng giấu giếm, gật đầu: “Từ đầu gặp .”
“Cũng ngăn cản?”
“Thái hậu lòng dạy, cô hà cớ gì ngăn cản?”
Cẩm Sơ nghẹn lời, nàng tin hôm qua trùng hợp như , đưa Thần ca nhi thỉnh an, nhanh chóng bại lộ, còn Triều Hi, rõ ràng là do một tay nuôi lớn, đích dạy bảo Triều Hi bản lĩnh.
Triều Hi như thể Thần ca nhi so sánh ?
“Hôm nay cô đến chính là để giải thích chuyện với nàng.”
Mấy ngày khi Lâm Vận Chiêu và Thần ca nhi từ Từ Hòa Cung , Cơ Thừa Đình cảnh giác.
Quả nhiên, lợi dụng Thần ca nhi để thu hút sự chú ý của .
Cơ Thừa Đình giả vờ thăm Lâm Vận Chiêu.
Lâm Vận Chiêu trong lời đều nhắc đến Tiên Hoàng hậu, che che giấu giấu chịu rõ, tìm cách để câu kéo Cơ Thừa Đình.
“Tiên Hoàng hậu?” Cẩm Sơ kinh ngạc, hỏi: “Là chủ ý của Thái hậu ?”
Cơ Thừa Đình gật đầu, mắt tối sầm: “Mọi đều cho rằng mẫu hậu là do sản xuất huyết quá nhiều tổn hại cơ thể, bệnh qua đời, nhưng thực .”
Ký ức phong ấn một vết sẹo xé toạc, Cơ Thừa Đình nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay, cau mày sâu sắc: “Mẫu hậu là do trúng độc mà c.h.ế.t.”
Về chuyện của Mộ Dung Hoàng hậu, Cẩm Sơ ít.
Từ khi Trấn Vương xuất hiện, Cẩm Sơ mới cái c.h.ế.t của Mộ Dung Hoàng hậu hề đơn giản.
“Mẫu hậu trúng độc giống như Liễu Quý phi năm xưa, Băng Tằm Mỹ Nhân. Liễu Quý phi là phi tần Hoàng tổ phụ yêu quý nhất, gối ngoài Trấn Vương thúc còn một con trai và một con gái. Trưởng nữ gả xa hòa bao lâu thì mất, từ đó về Liễu Quý phi bệnh dậy nổi, cả Thái Y Viện đều bó tay, trơ mắt Liễu Quý phi ngày càng tiều tụy.”
Cơ Thừa Đình chậm rãi mở lời: “Liễu Quý phi khi c.h.ế.t cầu xin Hoàng tổ phụ, ban cho Trấn Vương và Lâm Vương phong địa, biếm xuất kinh thành, chiếu chỉ về kinh.”
“Ngày Liễu Quý phi mất, tẩm cung bốc cháy dữ dội, đến cả hài cốt cũng còn. Cho đến khi mẫu hậu bệnh nặng , cô thấy mẫu hậu những triệu chứng giống hệt Liễu Quý phi năm xưa, tóc mai bạc trắng, dung nhan khô héo, da dẻ chảy xệ, dần dần đến mắt cũng thấy, ngày ngày thổ huyết ngừng, thái y giấu giếm kỹ, nhưng cô lén thấy.”
Mộ Dung Hoàng hậu năm đó vẫn còn là Thái tử phi, Cơ Thừa Đình theo bên cạnh Hoàng hậu, cũng từng gặp Liễu Quý phi một , ký ức vô cùng sâu sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-171-hoang-de-noi-nghi-tam.html.]
Sau khi Tiên Đế băng hà, Bắc Lương Đế kế vị, Mộ Dung Hoàng hậu từ Thái tử phi thành Hoàng hậu đầy trăm ngày mắc bệnh lạ, từ Thái tử phi đến Hoàng hậu mới một năm hương tiêu ngọc tổn.
Cẩm Sơ run rẩy đầu ngón tay: “Là, là Thái hậu hãm hại Liễu Quý phi, hãm hại Tiên Hoàng hậu ?”
Lâm Thái Hậu hãm hại Liễu Quý phi, nàng thể hiểu là do quan hệ cạnh tranh, gây mối đe dọa cho Lâm Thái Hậu.
Tiên Hoàng hậu là con dâu của Lâm Thái Hậu, quan hệ cạnh tranh, vì hạ sát thủ?
Cơ Thừa Đình căng thẳng mặt, trầm tư lâu: “Bởi vì đương kim Thánh thượng phụ ruột của cô, mẫu hậu phát hiện điều bất thường, nên mới g.i.ế.c diệt khẩu.”
Cẩm Sơ sững sờ, thể tin tai .
“Năm đó Thái hậu sinh một cặp song sinh, trong hoàng tộc, song sinh coi là điềm lành, Thái hậu đưa Hoàng thượng , giữ phụ hoàng.
Phụ hoàng và mẫu hậu tình cảm hòa hợp, ân ái vô cùng, như nàng đoán, phụ hoàng ám sát c.h.ế.t, tin tức ai , Hoàng thượng thế phụ hoàng lên ngai vàng hiện giờ.”
Cơ Thừa Đình từ từ thổ lộ những tâm sự chôn giấu bấy lâu.
Năm đó khi Cẩm Sơ mang thai, chẩn đoán là song thai trong bụng, kinh ngạc vô cùng, để tránh những lời đàm tiếu và che giấu tin tức, đưa Cẩm Sơ .
May mắn , đó là một cặp long phụng thai.
Cơ Thừa Đình lúc đó thở phào nhẹ nhõm.
Cẩm Sơ nhất thời chút tiêu hóa nổi, xoa xoa thái dương, cúi đầu suy nghĩ cho rõ ràng.
Trong khoảnh khắc, nàng đột nhiên hiểu vì Bắc Lương Đế kiêng kỵ Thái tử, hạ độc Thái tử, cho phép Thái tử con cái.
Đó là bởi vì Thái tử con ruột!
Vì đề bạt Cơ Sâm?
Đó nhất định là vì Cơ Sâm là con ruột, luôn nuôi dưỡng bên cạnh Vân Vương, chờ đợi thời cơ để đón về.
Cẩm Sơ nắm chặt ngón tay lạnh lẽo của Cơ Thừa Đình, hít sâu một : “Vậy bây giờ ?”
“Hắn cấp cho Triển đại tướng quân năm vạn binh, đến Đông Nguyên, phần lớn binh lực kinh thành đều trong tầm kiểm soát của cô, chỉ cần một cơ hội thích hợp.”
Cơ Thừa Đình mỉm , lật tay nắm lấy tay Cẩm Sơ: “Nàng chỉ cần chăm sóc hai đứa trẻ và bản , những chuyện khác, cô sẽ gánh vác.”
Cẩm Sơ gật đầu: “Chàng yên tâm, nhất định sẽ trông nom hai đứa trẻ thật kỹ.”
Cơ Thừa Đình nán lâu, khi còn dặn dò Triều Hi, đứa trẻ tuy nhỏ nhưng chăm chú lắng . Không hứa hẹn điều gì , Triều Hi gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, vỗ n.g.ự.c cam đoan hùng hồn.
Buổi tối, Nam Uyển trở nên yên tĩnh.
“Phía trắc phi sai mời thái y, là đại công tử hiểu vì tiêu chảy ngừng, giờ đang quấy dữ dội.” Phi Sương .
Cẩm Sơ nhướn mày: “Là vị thái y nào?”
“Là Trương thái y.”
Trương thái y, xuất từ Từ Hòa Cung, chắc chắn là mượn cớ xem bệnh để truyền tin tức.
“Còn một chuyện nữa, nô tỳ phát hiện Lâm ma ma lén lút ngoài càng ngày càng nhiều .”
Lâm ma ma?
Suýt nữa quên mất .
Cứ để ở mắt mãi cũng là cách.
“Hồng Chi ?”
Lời dứt, Hồng Chi bước : “Thái tử phi gì phân phó?”
“Lâm ma ma tuổi cao, tinh lực đủ dùng nữa , cứ để nàng ngủ mấy giấc mơ .”
Cẩm Sơ nhắc nhở đầy ý vị, Hồng Chi liền hiểu ý: “Nô tỳ sẽ pha t.h.u.ố.c ngay.”
Tối hôm đó, Lâm ma ma phái thăm Thần ca nhi, khi trở về liền tinh thần rệu rã, ngừng ngáp.
Liên tục mấy ngày ác mộng, miệng lẩm bẩm Hoàng hậu nương nương.
Đôi khi còn chạy giữa đêm khuya quỳ lạy về hướng Cảnh Nhân Cung, miệng lảm nhảm lung tung.
Khi Cẩm Sơ dẫn Lạc Yến Ngự Hoa Viên, miệng tiểu thư nhỏ ngừng ngáp, mệt mỏi rạp trong lòng Cẩm Sơ.
“Thái tử phi, tiểu tiểu thư mấy ngày nghỉ ngơi , đứa trẻ lớn thế đúng là lúc phát triển thể, ai!”
“Ai bảo Lâm ma ma là nhũ nương của Thái tử điện hạ chứ, đành nhẫn nại thêm chút nữa .”
Phi Sương Phi Yến thì thầm, một cầm ô che đầu Cẩm Sơ: “Thái tử phi, cần tìm thái y xem cho Lâm ma ma ?”
Một đoàn dần xa.
Trung Công Công và một nhóm tiểu thái giám ngang qua hậu đình Ngự Hoa Viên, thấy chuyện , suy nghĩ một lát về bẩm báo Bắc Lương Đế.
“Lão nô thấy tiểu tiểu thư mí mắt mở , rạp Thái tử phi, e là Đông Cung mấy ngày nay yên bình.”
Bắc Lương Đế nhướn mày, sai điều tra.
Chẳng mấy chốc chuyện Lâm ma ma nửa đêm gặp ác mộng quỳ lạy về hướng Cảnh Nhân Cung, liền sai Lý thái y đến khám bệnh cho Lâm ma ma.
Nửa canh giờ , Lý thái y trở về: “Bẩm Hoàng thượng, Lâm ma ma đây là do kích thích chút ít, tinh thần phân tán, chỉ cần kê vài thang t.h.u.ố.c an thần là , nhưng tật năng lung tung thì cần từ từ hồi phục.”
Ánh mắt Bắc Lương Đế ngưng , trong mắt hiện rõ sát khí.