Ta  mới giúp ,  liền hoài nghi .
 
Tính Mục Uyên vốn đa nghi, với hạng  ,  sớm  lường .
 
Ta liền thu liễm thần sắc, bịa đặt lung tung:
 
“Vương gia  , tổ tiên Tô gia  nhờ công theo rồng mà  phong hầu. Tiên tổ từng âm thầm nắm giữ Linh Lung Các, nơi hội tụ cơ mật thiên hạ, kỳ thực bí mật truyền thừa cho tới nay.”
 
“Để tiếp quản công việc ,  thuở nhỏ   cao nhân chỉ điểm, thông tỏ huyền hoàng chi thuật. Sự việc thường tình trong mắt  khác, rơi  mắt  liền tựa như chuỗi tinh tú, liên hệ nối liền.”
 
“Nếu     đoản mệnh,  vốn sẽ ở  hầu phủ, trở thành các chủ đời kế tiếp.  nay  là Cảnh vương phi, tự nhiên   lập trường của .”
 
Nói xong,  ý vị thâm trường  về phía Mục Uyên.
 
Hắn chau mày trầm tư:
 
“ việc Linh Lung Các,    từng  phụ hoàng nhắc tới?”
 
Ta nhấp một ngụm , giọng huyền bí:
 
“Tự nhiên là bởi với địa vị hiện giờ của vương gia, còn  đủ tư cách  đến cơ mật .”
 
Mục Uyên cũng rõ bản  trong lòng hoàng đế vốn chẳng  coi trọng.
 
Lời   hư hư thực thực,  chẳng thể  tin.
 
Mục Uyên bán tín bán nghi:
 
“Chẳng lẽ cả việc đưa   tra thủy tai Thanh Châu cũng  trong tính toán của vương phi, cũng là một mắt xích trong chuỗi tinh tú ?”
 
Ha,  nghĩ nhiều quá .
 
Thái tử sớm muộn cũng  ngã, ai  điều tra thì kết quả cũng thế thôi.
 
Ta chỉ đơn giản   cút cho xa một chút.
 
Thấy   đáp, sắc mặt Mục Uyên càng thêm nặng nề, chẳng   tự tưởng tượng đến  .
 
Đối phó kẻ đa nghi vốn đơn giản.
 
Ngươi càng bịa đặt hoang đường,   càng tự động não bổ sung chỗ phi lý.
 
  một điểm  đoán đúng.
 
Ta đến Cảnh vương phủ  chỉ vì cái danh vương phi.
 
Ta sẽ  tới độ cao mà đời  Tô Dĩ Nhu  từng đạt tới.
 
“Vương gia, chúng  đánh cược một phen.”
 
“Trong nửa năm,  sẽ đưa ngài lên cao vị.  đến lúc , vương gia cũng  thỏa mãn một yêu cầu của .”
 
Mục Uyên   chăm chú, ánh mắt sâu thẳm:
 
“Ngươi  gì?”
 
“Suỵt.”
 
Ta đưa ngón tay đặt lên môi,  huyền bí:
 
“Nói  thì chẳng còn linh nghiệm nữa.”
 
Nào ngờ  quá tự tin, vả mặt  đến nhanh đến thế.
 
Một tháng , Thái tử bức cung xưng đế.
 
Hôm   cùng Mục Uyên đang dâng hương ở Vân Ẩn tự,    truy sát đến tận vách núi.
 
Dưới vách núi nước chảy xiết.
 
Địch đông  ít, chỉ nhảy xuống mới còn một tia sinh cơ.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sat-thu-xuyen-thanh-nu-chinh-nhu-nhuoc/10.html.]
Ta lập tức lao  xuống,   Mục Uyên kéo .
 
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y áo , mặt đầy hoảng sợ:
 
“Ta…    bơi!”
 
Khốn kiếp, cái đồ phế vật !
 
Mắt thấy đối diện  giương cung lắp tên.
 
Ta mặc kệ   bơi  , đừng  cản đường  chạy!
 
Ta tung chân đá Mục Uyên xuống vực,   nhảy theo.
 
15
 
Mục Uyên tỉnh ,  đang nhóm lửa trong hang sưởi ấm.
 
Hắn   ướt sũng, tự   nhặt  một cái mạng, mở miệng  :
 
“Ta vốn tưởng… ngươi sẽ  cứu .”
 
Thấy  thoáng nghi hoặc,  giải thích:
 
“Ta từng thấy nữ nhân chân tình là thế nào. Vương phi với , chẳng  chút tình ý nào.”
 
Người  cũng  hẳn ngu.
 
Ta  sảng khoái:
 
“Ta một lòng vì vương gia mưu tính, nay còn liều  cứu ngài. Nếu đem so với mấy chuyện nhi nữ tình trường, chẳng  hạ thấp mối quan hệ của chúng  ?”
 
Mục Uyên trầm ngâm chốc lát,   sảng khoái:
 
“Là bản vương nông cạn !”
 
Cười một hồi,  chợt dùng tay áo lau khóe miệng, nghi hoặc hỏi:
 
“  bản vương  sùi bọt mép?”
 
Ta ho khan, né tránh ánh mắt :
 
“Vương gia nên lo Thái tử, đừng để tâm mấy tiểu tiết .”
 
Đương nhiên  nào  ý cứu !
 
Chẳng qua   giỏi sinh tồn chốn hoang dã, cần để  một kẻ nếm thử trăm thảo. 
 
Vừa nãy nhân lúc  hôn mê,   thử  vài loại dược thảo trị thương cho  .
 
“Vương phi   .”
 
Mục Uyên  xuống cạnh , cùng hơ lửa:
 
“Đám  truy sát quả đúng là của Thái tử. Vương phi vẫn bình thản, xem  việc Thái tử bức cung cũng  trong dự liệu của ngươi.”
 
“Tất nhiên.”
 
Trong dự liệu cái rắm!
 
Tên Thái tử  giấu quá kín, ngay cả tình báo của Sở Việt cũng  lộ  manh mối nào.
 
   đường cùng tất  liều, bức cung cũng chẳng  chuyện lạ.
 
Đời , vụ thủy tai Thanh Châu  tra kỹ. 
 
Thái tử là  đó mới từng bước  hoàng đế gạt  quyền lực trung tâm, còn chừa  cho    ít đường lui.
 
Lần  Mục Uyên nắm danh sách,  theo dấu mà nhổ cả ổ.
 
Hoàng đế giận dữ, lập tức phế Thái tử, ép phe cánh   chó cùng rứt giậu.