Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-11-04 09:26:44
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Đào An khẽ thở dài, “Tỷ tỷ ngốc nghếch, nếu hẹn , sẽ đợi , đợi đến khi nào thể hẹn . Chứ một đầy mặt mong đợi xuất hiện ở đây.”
Lục Đào Tĩnh nghĩ đến việc đợi là , lòng nàng tức thì đau nhói.
“Muội , là chúng về , lẽ chỉ thuận tiện mua kim trâm, đợi bạn bè đến cùng ngắm cảnh thôi. Không như nghĩ .”
Nàng dám , nàng sợ, sợ rằng tiếp theo sẽ xảy chuyện khiến nàng khó lòng chấp nhận.
Lục Đào An nhị tỷ trốn tránh, nhưng những chuyện cuối cùng vẫn tự đối mặt, ngoài nhiều cũng vô ích.
“Nhị tỷ, nếu tin chắc như , chúng xem thử cũng chẳng .”
Hai đang chuyện, liền thấy một bóng hồng xuất hiện ở phía đối diện cầu đá, phía còn một nha theo.
Cô gái đó mắt hạnh má tròn, hình yêu kiều.
Nhìn trang phục và cách ăn mặc, gia cảnh phần khá giả hơn bình thường.
Dư Hàng thấy cô gái bước tới, lập tức chỉnh đốn , còn sửa sang vạt áo.
Ánh mắt về phía cô gái đó, nhưng sợ đường đột nàng , tỏ vẻ tự nhiên mà .
Lục Đào Tĩnh mà trái tim như rơi xuống đáy vực.
Dáng vẻ Dư Hàng lúc , tựa như một thiếu niên mới chớm tình.
Ngay cả nàng cũng từng thấy bộ dạng như thế .
Nhìn cô gái , đầu cài trâm cài ngọc trai mà nàng bao giờ đeo, tay đeo hai cặp vòng bạc ngọc, bước chuông ngọc khua vang.
Cổ tay nàng mảnh khảnh, da thịt như ngưng tụ mỡ trắng ngọc.
Trên mặt điểm chút phấn son, rõ ràng là một tiểu thư khuê các xinh .
So sánh như , nàng chỉ cảm thấy tự ti mặc cảm.
Công việc đồng áng hàng ngày khiến da nàng trắng nõn như , đôi tay cũng thô ráp hơn một chút.
Từ xa thấy, chờ hai gần, Dư Hàng gì đó, nữ tử biểu cảm bình thản, mặt lộ vẻ vui mừng.
Lâu , Dư Hàng than thở đủ nỗi khổ tương tư, thấy nàng nữ tử càng thêm sốt ruột, bấy giờ mới lấy cây trâm vàng mua trong lòng đưa cho nàng.
Trên mặt nàng nữ tử bấy giờ mới chút ý .
Dư Hàng đích cài chiếc trâm vàng búi tóc mai của nàng nữ tử, động tác nhẹ nhàng, hệt như sợ chạm vật gì dễ vỡ.
Cho đến lúc , Lục Đào Tĩnh còn hiểu.
Dư Hàng thật sự yêu thích chính là nữ tử mắt .
Người nữ tử xinh như , nam nhân nào mà thích, Dư Hàng thích một nữ tử như , nàng cũng thể lý giải.
Tuy nghĩ như , nhưng trong lòng đau xót tột cùng.
Nơi , nàng thể ở nữa.
“Muội , chúng vẫn nên thôi.”
Ai ngờ, Lục Đào An một tay kéo tay nàng lên,
“Nhị tỷ, chúng bắt gian thì bắt , dĩ nhiên thể bỏ qua cho bọn họ.
Cây trâm vàng đó vốn là dùng tiền do nhị tỷ đổi từ áo cưới mà mua, chúng thể cứ thế bỏ qua.”
Khi Lục Đào Tĩnh vẫn còn đang kháng cự, Lục Đào An kéo thẳng một đường đến mặt hai .
Dư Hàng đang chìm đắm trong lúc tình nồng ý đậm, đột nhiên khác quấy rầy, lông mày cau vì khó chịu.
Chỉ thấy đến một tay tháo mặt nạ xuống, Dư Hàng thấy hai khuôn mặt quen thuộc, lập tức sợ đến hồn vía lên mây.
“Đào, Đào Tĩnh, nàng đến đây?”
Lục Đào Tĩnh lời nào, chỉ dùng ánh mắt đau buồn .
Lục Đào An lạnh, “Nếu đến nữa, e là hai ‘gạo nấu thành cơm’ .”
Người nữ tử mở miệng, nha đầu nhỏ phía nàng ngược kêu gào lên.
“Ngươi năng lung tung gì ? Tiểu thư nhà là một thanh thanh bạch bạch. Ngươi nếu còn dám bậy, cẩn thận chúng báo quan cáo ngươi ô danh tiểu thư nhà !”
“Ta là sự thật, bản lĩnh thì các ngươi báo quan , chúng cùng đối chất mặt !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-69.html.]
Nghe thấy lời lẽ khiêu khích của Lục Đào An, nàng nữ tử cau mày khó chịu.
“Vị cô nương đây, lời từ mà , trong chuyện hiểu lầm gì ?”
Lục Đào An lạnh: “Hiểu lầm? Dư Hàng cùng ngươi là cùng thôn trang, sớm đính ước với nhị tỷ , ngươi ?
Mà ngươi rõ ràng hai bọn họ đính hôn, chọn ngày sẽ thành hôn, vẫn tư tình với nam tử, lén lút nhận tư vật của nam tử, chẳng lẽ ngươi của , là ngoại thất?”
Người nữ tử vốn còn thản nhiên, giờ đây đến mức mặt đỏ tía tai.
Ánh mắt đau lòng về phía Dư Hàng: “Lời nàng thật ? Ngươi sớm… sớm đính hôn?”
Dư Hàng hỏi đến ấp a ấp úng, nên lời.
Rất hiển nhiên, dáng vẻ của là ngầm thừa nhận .
Nha đầu nhỏ bên cạnh tức giận : “Tiểu thư nhà vẫn luôn ở trong khuê các, cho dù ở cùng một thôn trang, tiểu thư cũng thể cái gì cũng !”
Lục Đào An tiếp tục : “Tiểu thư nhà ngươi sẽ ? Nương của Dư công tử mang mai mối đến nhà cầu hôn, chuyện cả thôn trang đều .
Ngươi một nha đầu nhỏ, sẽ thường xuyên tiểu thư nhà ngươi chạy việc vặt, , dĩ nhiên sẽ chuyện trong thôn. Ngươi nếu thể cho tiểu thư nhà ngươi?
Ta thấy là kẻ cố tình giả ngu thôi.”
“Ngươi… ngươi! Thật là vô lý hết sức!” Nha đầu nhỏ đến thốt nên lời.
Lục Đào An thẳng mắt Cố Dao Dao, “Cố tiểu thư, thế nào, tư tình với tình lang của khác, cảm thấy kích thích ?”
Cố Dao Dao đến mức còn mặt mũi nào mà ở , “Chuyện căn bản ! Nếu Dư công tử đính hôn, là !”
Dư Hàng thấy Cố Dao Dao , lập tức sốt ruột.
Hắn cầu xin nàng nửa tháng, nàng khó khăn lắm mới đồng ý với .
“Cố tiểu thư!”
“Chát!”
Ngay lúc , Dư Hàng đột nhiên Lục Đào Tĩnh đang yên lặng một bên tát thật mạnh một bạt tai.
Dư Hàng ôm lấy khuôn mặt đ.á.n.h lệch , chút dám tin Lục Đào Tĩnh vốn ôn nhu ngoan ngoãn dám tay đ.á.n.h .
Lục Đào Tĩnh ngấn lệ trong mắt, đầy vẻ đau lòng .
Khi thấy ngay mặt nàng níu kéo nữ tử khác, cảm xúc kìm nén bấy lâu bùng nổ:
“Ngươi gạt !
Ngươi là nương ngươi yêu cầu nhà đưa hai mươi lạng bạc, đồng ý, đưa chiếc áo cưới tự tay may cho ngươi đem đến tiệm cầm đồ cầm cố, đổi thành bạc đưa cho nương ngươi.
kết quả thì ? Ngươi đem chiếc áo cưới ngày đêm vội vàng may cầm cố, dùng tiền đổi mua một cây trâm vàng!
Chính là để dỗ dành vị tiểu thư vui vẻ!
Vậy Lục Đào Tĩnh trong mắt ngươi là gì?
Là một trò ?”
Dư Hàng Lục Đào Tĩnh đau khổ phát điên chút luống cuống tay chân.
Hắn thật ngờ, nàng xuất hiện ở đây.
Cũng hiểu nổi, chuyện hôm nay diễn biến thành thế ?
“Đào Tĩnh, nàng đừng tức giận, trong lòng nàng.
Ta tổn thương nàng, lời với nàng là thật lòng.
Nàng yên tâm, sẽ cưới nàng!”
Lục Đào Tĩnh những lời đáng tin như , tức đến ,
“Ngươi một mặt cẩn thận dỗ dành nữ nhân khác, một mặt thật lòng cưới ?
Dư Hàng, ngươi tự thấy lời ngươi mâu thuẫn ?”
Cố Dao Dao thấy hai tranh cãi ngừng, lén lút kéo nha chuồn .
Lục Đào An gọi nàng , “Cố tiểu thư, lời nhị tỷ chắc ngươi thấy ,
Cây trâm vàng hình hoa mai ngươi đang đeo đầu, là dùng áo cưới của nhị tỷ đổi lấy, nên trả chủ cũ ?”