Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 61
Cập nhật lúc: 2025-11-04 09:26:35
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói đến, thế của Chiến Vương còn t.h.ả.m thương hơn nàng nhiều.
Vốn là thế tử, bày mưu đ.á.n.h tráo ngay từ khi mới sinh, từ nhỏ lớn lên trong quân doanh.
Sau ngay cả chiến công mà dùng mạng đổi lấy cũng khác cướp công.
Không chỉ trọng thương trúng cổ độc, mắt cũng mù, nữ chính trong sách cứu giúp.
Tuy nhiên nữ chính khi đưa về, cũng để tâm, cũng mời danh y nhất đến chữa mắt cho , mà giao cho hạ nhân tùy tiện mời một lang trung.
Bởi vì mắt kịp thời chữa trị , vẫn luôn là một mù, nhưng thủ bất phàm, phi thường, thính lực luyện còn nhạy bén hơn thường. Sau dựa bản nhiều chinh chiến cuối cùng đoạt phong hiệu Chiến Vương.
Bởi vì ảnh hưởng của cổ độc, khi trúng độc đối với nữ chính là đầu tiên tiếp xúc nảy sinh hảo cảm.
nữ chính chê mù lòa cuối cùng cũng chọn Chiến Vương, mà chọn nam chính trong sách.
Không lâu Chiến Vương hình như nhận sự bất thường của , tìm giải độc cổ trùng, đối với nữ chính còn tình yêu nam nữ nữa, cũng từng cưới vợ.
Bởi vì ân cứu mạng của nữ chính, nên Chiến Vương trở thành một chỗ dựa lớn của nữ chính.
Để kiểm chứng suy đoán trong lòng, Lục Đào An quỳ xuống, vén mái tóc dài mặt .
Lộ sườn mặt góc cạnh rõ ràng, lông mày như mực đậm, sống mũi thẳng tắp, lúc môi mỏng mím chặt, khiến cả y toát lên vẻ thanh lãnh cương nghị, như một đóa hoa đỉnh núi cao.
Trên má còn ít vết máu, bởi vì sự chạm của nàng, lông mày y khẽ nhíu , hàng mi dài như cánh ve khẽ run, vầng trán nhẵn nhụi lấm tấm những giọt mồ hôi li ti như những điểm lấp lánh khuôn mặt .
Không thể phủ nhận, quả thật vô cùng tuấn mỹ.
Nếu vì chiến trường thủ đoạn tàn nhẫn, nàng thật đưa y về nhà, giấu , đó… hì hì.
Lục Đào An vươn tay mắt y đang nhắm nghiền quơ mấy cái, liền phát hiện đối với ánh sáng phản ứng.
Tám phần chính là Chiến Vương vang danh thiên hạ.
Không ngờ nàng thể tìm thấy y nữ chính.
Y thương, nàng nghĩ cách đưa y về, chữa trị thật , nàng chính là ân nhân cứu mạng của y, thì nàng sẽ một chỗ dựa vững chắc .
Chỉ là hình cao lớn, cơ thể nhỏ bé của nàng thể khiêng nổi a.
Ngay khi Lục Đào An đang nghĩ cách, đột nhiên một xông đến, chớp mắt chắn giữa nàng và Chiến Vương.
“Ngươi hại !” Nguyên Bảo vội vàng .
Chàng vốn tìm nước và thức ăn trở về, nào ngờ thấy một nữ nhân tay cầm lưỡi hái đang múa may gì đó.
Lục Đào An phát hiện vật đang cầm là lưỡi hái, vội vàng thu .
Nàng mỉm : “Ngươi cứ yên tâm, sẽ hại . Ta là dân làng gần đây đến đốn củi, tình cờ gặp , phát hiện thương .”
Nguyên Bảo cũng nhận nữ tử ác ý, vội vàng tạ : “Thứ , quá lo lắng.”
Lục Đào An lắc đầu tỏ ý , “Tuy nhiên thương nặng, chúng mau đỡ xuống núi chữa trị .”
Vừa lời , Nguyên Bảo vội vàng lắc đầu nguầy nguậy: “Không thể xuống núi! Có kẻ đang truy sát, công tử hiện đang thương, căn bản bảo vệ , nên chỉ thể đưa trốn lên núi .”
Lục Đào An suy nghĩ kỹ ký ức của nguyên chủ, phát hiện ngay gần đây một hang động.
“Ta một nơi kín đáo an , sẽ đưa các ngươi đến đó!”
Nguyên Bảo gật đầu, cảnh giác quanh, mới cõng đất lên.
Lục Đào An lau sạch dấu vết đất mới cất bước.
Không lâu khi Lục Đào An rời , núi xuất hiện một nhóm , kẻ cầm đầu là một nữ tử áo trắng. Trực giác mách bảo nàng núi nhất định thứ gì đó đang chờ , nhưng tìm kiếm lâu như mà phát hiện điều gì, nàng đành cam chịu dẫn theo tùy tùng rời .
Chẳng mấy chốc, ba tìm thấy hang động, Nguyên Bảo kiếm cỏ khô lót xuống đất, mới đặt Tiêu Vân Mặc lên .
Lục Đào An kiểm tra vết thương cho , phát hiện đều là vết thương ngoài da, thương chí mạng.
Chuyện đơn giản, nàng chỉ cần sạch vết thương cho , đó thoa linh lộ gian của nàng băng bó là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-61.html.]
“Nguyên Bảo, bình nước ngươi tìm ?”
Vừa nãy đường nàng hỏi tên của hai .
Chiến Vương rõ ràng tên là Tạ Nhàn, tại bây giờ là Tiêu Vân Mặc?
Có lẽ là họ sợ khác phát hiện nên đổi tên.
Nguyên Bảo vội vàng đưa bình nước cho nàng.
Lục Đào An nhận lấy bình nước, lén lút đổ linh lộ trong, cho Tiêu Vân Mặc uống.
Chỉ cần uống nước , nàng tin rằng đôi mắt sẽ sớm lành .
Có nàng ở đây, kiếp e rằng sẽ thể thành mù nữa .
“Nguyên Bảo, cho một chút d.ư.ợ.c liệu bình nước để chữa mắt cho , nếu khát, ngươi cứ lấy bình nước cho uống. Đến tối, sẽ mang chút đồ ăn và đồ dùng đến cho các ngươi.”
Nguyên Bảo vội vàng gật đầu tỏ ý cảm ơn.
lúc Lục Đào An định rời , bỗng nhiên nàng cảm thấy tay nắm lấy, dùng sức kéo, nàng kìm mà ngả về phía , kết quả nàng ôm lòng, ngay đó Tiêu Vân Mặc ghé tai nàng :
“Phu nhân, đừng rời xa !”
Lục Đào An: …
“Chàng ngộ nhận là phu nhân của ?”
Nguyên Bảo giải thích: “Công tử nhà vốn phu nhân, lẽ là trúng độc , hiện tại ý thức chút hỗn loạn.”
Lục Đào An chỉ đành ngượng nghịu kéo , nhưng như dính chặt lấy nàng, thế nào cũng chịu buông tay.
Lục Đào An đành nhỏ giọng dỗ dành: “Yên tâm, cái , sẽ .” Gọi tướng công nàng vẫn mở miệng nổi.
Sau khi nàng hết đến khác cam đoan sẽ , Tiêu Vân Mặc mới chịu buông tay.
Lục Đào An đặt ngay ngắn, mới dậy, chỉnh trang y phục.
Đi đường về, Lục Đào An nghĩ kỹ , thị tòng cận của Chiến Vương quả thật một tên là Nguyên Bảo.
Chỉ là tên của Chiến Vương đổi.
Có lẽ là hiện tại vẫn nhận với Hầu phủ, nên vẫn đổi họ tên chăng?
Chắc là như .
Trở về nhà, Lục Đào An phác thảo xem ngôi nhà của nàng nên xây thế nào.
Đầu tiên xây một gian để ở, đó từ từ xây thêm những gian khác, đến sân vườn và xưởng sản xuất các loại.
Ngoài , bên trong nhất định lắp một cái bồn cầu thể xả nước như thời hiện đại.
Nếu mỗi nàng dậy đêm ngoài thực sự bất tiện.
Lục Đào Tĩnh đang đối diện nàng, chuyên tâm may vá y phục cưới của .
Đào Xuân Hoa đang gieo hạt rau củ trong sân, mấy ngày cày xới đất và bón phân xong, bây giờ chỉ cần gieo hạt xuống là , tổng cộng mua mười mấy loại rau.
Hành lá, hẹ, tỏi, cải thảo, củ cải, rau cải… nhiều.
Những quả trứng gà rừng mang về mấy hôm cũng nở, lúc gà rừng đang dẫn theo một đàn gà con dạo trong sân.
Ngày tháng thanh nhàn và dễ chịu.
Chỉ là bỗng nhiên đến phá vỡ sự yên tĩnh nơi đây.
Đào Xuân Hoa thấy đến liền tủm tỉm, dừng công việc đang , nhà:
“Đào Tĩnh, con xem, ai đến ?”