Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-11-07 01:44:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Dung còn vẻ mặt bình tĩnh, giờ phút vội vàng rụt chiếc chân đang móc chân Tần Giản , vì dùng sức quá mạnh, đầu gối cẩn thận va cạnh bàn phát tiếng động, Phương Dung “Á!” lên một tiếng, đau đớn nhíu mày.

Nhạc Tư Oánh nhặt xong đũa, thấy tiếng kêu của Phương Dung, vội vàng quan tâm hỏi:

“Nàng ? Có chỗ nào thoải mái ?”

Phương Dung thần sắc tự nhiên, nhất thời giải thích thế nào, ngước mắt Tần Giản, Tần Giản nhanh chậm :

“Không , nàng giúp nàng giành nhặt đũa, cẩn thận va bàn thôi.”

Nhạc Tư Oánh xong, vội dậy kiểm tra chỗ Phương Dung va , liền thấy phía đùi một mảng rõ ràng bầm tím.

“Ôi, vết thương hề nhẹ, mua chút rượu t.h.u.ố.c về, bôi sẽ khỏi thôi, tiện thể Đậu Đậu cũng ăn no , dẫn thằng bé ngoài dạo tiêu cơm.”

Phương Dung xoa xoa chỗ đau, “Cảm ơn Nhạc tỷ tỷ.”

“Chỉ là vết thương nhỏ thôi, cần mua rượu t.h.u.ố.c gì, nghỉ ngơi chút sẽ khỏi thôi.”

Tần Giản ban cho nàng một biểu cảm ‘do nàng tự chuốc lấy’, Phương Dung lén lút trừng mắt một cái, vẻ đáng thương, nghẹn giọt nước mắt trong mắt, chực rơi nhưng rơi, “ mà đau thật sự…”

“Để mua, dù trong nhà cũng cần dùng đến, Đậu Đậu chúng !” Vừa , nàng bế Đậu Đậu xuống khỏi ghế, dùng khăn tay lau sạch miệng cho thằng bé, sửa sang quần áo.

Đậu Đậu thấy thể ngoài chơi, hưng phấn vỗ tay, “Tốt quá! Nương, con ăn kẹo hồ lô! Kẹo hồ lô cha mua ngon lắm!”

“Được, nương sẽ mua cho con!” Nhạc Tư Oánh nắm tay Đậu Đậu, một lớn một nhỏ bước cửa.

Thấy Nhạc Tư Oánh nắm tay Đậu Đậu xa, Tần Giản đặt đũa xuống, vẻ mặt thiện, “Nàng là cố ý!” Vừa nghĩ đến lửa giận chỗ trút tối qua là đau đầu.

Trên mặt Phương Dung còn một chút nào vẻ nhút nhát lúc nãy, khẽ nâng chiếc cằm nhỏ nhắn kiều diễm lên lớn:

“Là cố ý thì ? Chàng đừng quên, khi đến đây hứa với những gì?”

Tần Giản nhớ những lời khi đến, ngọn lửa giận bùng lên rõ ràng yếu , dậy đến bên cạnh nàng, hai tay đặt lên vai nàng, dịu dàng dỗ dành:

“Nàng yên tâm, đương nhiên quên, nhưng nàng cảnh giác với , dỗ dành nàng một chút.”

Phương Dung tức giận khuôn mặt nhỏ nhắn sang một bên, “ bây giờ cùng nàng … trong mắt bây giờ là nàng , còn nữa?

Đợi đến khi đắc thủ , trong lòng còn ? Ta kẻ ngốc, thể , rõ ràng động lòng với nàng .”

Nghe những lời của nàng , Tần Giản một tiếng, kề sát bên tai nàng, nhẹ nhàng c.ắ.n nhẹ vành tai nhỏ nhắn của nàng, “Nàng ghen .”

Vành tai cho ngứa ngáy, Phương Dung lùi về phía một chút, nửa đẩy một cái, lực đạo nhỏ như đang trêu chọc,

mà lúc đầu rõ ràng , sẽ cùng nàng … Chàng chỉ thể yêu , bây giờ đổi !

Mắt thể dung thứ hạt cát, một đời một kiếp một đôi , sẽ chia sẻ một nam nhân với khác!

Nếu dám bội lời thề với khi , phản bội mà ở bên nàng , sẽ cho nàng …”

Nàng hết lời, Tần Giản bịt chặt đôi môi chúm chím , “Tiểu cô nãi nãi của ơi, nàng đừng la to như , lỡ nàng thấy, kế hoạch của nàng và đều đổ sông đổ biển mất.”

Phương Dung khinh thường hừ một tiếng, “Nàng xa , thấy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-170.html.]

Tần Giản tiếp tục dỗ dành: “Ta như , liệu nàng tin tưởng ? Nàng giao phó tấm lòng cho ? Nàng cứ yên tâm, trong lòng vĩnh viễn chỉ một nàng, sẽ nảy sinh tình cảm thật với nàng .”

Phương Dung mặt đầy vẻ tin, biểu cảm như : “Rõ ràng là !”

Tần Giản hôn nhẹ lên gò má phụng phịu của nàng: “Vừa nãy nàng chẳng còn nồng nhiệt với lắm , nàng , nàng đòi cãi với ? Cái vẻ lẳng lơ nãy biến mất ? Hửm?” Vừa , phả tai nàng, Phương Dung rõ ràng mềm nhũn cả .

Ánh mắt mê hoặc , nàng vươn chân câu lấy chân Tần Giản, khiến đổ xuống, thở như lan: “Nàng ?”

“Đương nhiên là nàng ! Bằng năm xưa cũng sẽ vì nàng mà vứt bỏ gia đình, con cái…” Tối qua vốn chọc cho một bụng lửa chỗ trút, hôm nay nàng lén lút câu chân ngay mặt Nhạc Tư Oánh, sớm ngứa ngáy khó nhịn.

Hắn một tay gạt phăng thức ăn bàn, bát đĩa vỡ vụn, canh thừa văng tung tóe khắp sàn, một tay bế bổng Phương Dung đặt lên chiếc bàn mấy ăn cơm.

Phương Dung kinh hô một tiếng, đợi vững , nàng chút kinh ngạc : “Ngay tại đây ư?”

Tần Giản hô hấp dồn dập: “Có gì mà ? Vừa nãy nàng chẳng còn táo bạo ? Dám công khai quyến rũ mặt nàng .”

Phương Dung dùng bàn tay nhỏ đẩy lồng n.g.ự.c : “ cũng thể… ở đây, lỡ nàng trở về khéo bắt gặp…”

“Bắt gặp thì càng !” Tần Giản xong liền vùi đầu hõm cổ nàng.

“Không , chúng vẫn nên về phòng thì hơn…”

“Ta chờ nổi nữa ! Hơn nữa như mới kích thích.”

Cả hai cứ thế để cửa mở toang, Phương Dung căng thẳng kích thích ngoài cửa, môi mím chặt, chỉ sợ Nhạc Tư Oánh về liền thấy cảnh tượng của họ.

Nếu Nhạc Tư Oánh đẩy cửa mà thấy họ như , sẽ biểu cảm gì đây?

Nghĩ đến thôi thấy kích thích, những bát đũa còn sót bàn va chạm kêu leng keng ngừng.

Khi Nhạc Tư Oánh mua t.h.u.ố.c xoa bóp trở về, nàng thấy bàn ghế và mặt đất hỗn độn, Phương Dung đang xổm đất dọn dẹp.

“Sao ? Sao bát đĩa vỡ hết thế ?”

Phương Dung ngẩng đầu lên, đôi mắt sưng đỏ nàng một cái, lẳng lặng cúi đầu nhặt mảnh sứ vỡ đất, cố nén những giọt lệ sắp trào .

“Có , bắt nạt nàng ? Đi, đưa nàng tìm , thật vô lý, nàng là ân nhân cứu mạng của , dám bắt nạt ư!”

Phương Dung đẩy tay Nhạc Tư Oánh , c.ắ.n chặt môi, mắt ngấn lệ:

“Nhạc tỷ tỷ, đừng mà, là do , nãy cẩn thận đổ bàn, nên mới rơi bát đĩa xuống đất vỡ nát, liên quan đến , Nhạc tỷ tỷ sẽ trách chứ?”

“Sao thế ? Vài cái bát thôi mà, hơn nữa nàng đừng dọn nữa, để , coi chừng đứt tay. Đây là t.h.u.ố.c xoa bóp, nàng cầm lấy thoa lên vết thương ở chân .” Nói , nàng đỡ Phương Dung dậy, nhét đồ vật trong tay nàng.

Mặc dù Phương Dung miệng , nhưng bộ dạng đó rõ ràng là bắt nạt thảm, chắc chắn là tên Tần Giản vì chuyện tối qua mà tức giận, nhân lúc nàng vắng cãi vã lớn tiếng với Phương Dung.

Lát nữa nàng chuyện với , bảo đừng vì Phương Dung yếu đuối mà cứ thế bắt nạt nàng .

“Nhạc tỷ tỷ, như , những cái bát là do vỡ, nên để dọn dẹp.”

“Không , chút chuyện , lát nữa dọn xong ngay, nàng mau bôi t.h.u.ố.c , đừng để sưng lên xí.” Vừa , nàng đẩy nàng ngoài, tự cúi xuống dọn dẹp bãi chiến trường đất.

Phương Dung , thu vẻ đáng thương , hứng thú chai t.h.u.ố.c xoa bóp trong tay, mới về phòng .

Loading...