Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 16
Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:44:03
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái gì?” Lục Đào An Vệ thị đang gì.
Vệ thị ho khan một tiếng, giải thích: “Ý là rau thùy bì , con kéo trấn bán cho bao nhiêu văn tiền một cân?”
Lục Đào An hiểu liền đáp: “Bảy văn tiền một cân.”
Nàng dám nhiều, cũng dám ít, nhiều Vệ thị sẽ thoải mái trong lòng.
Nói ít, Vệ thị cũng sẽ tin nàng vất vả như mà chẳng kiếm bao nhiêu tiền.
Vệ thị gật đầu, trong lòng tính toán, gì xoay khỏi nhà bếp, Lục Đào An cũng để ý, tự thái gừng.
Đợi mỡ lợn thắng gần xong, thể cho vài lát gừng , để khử mùi tanh và tăng hương thơm.
Đợi Vệ thị đến sảnh, liền thấy bàn bày một túi đồ.
Bên trong rõ ràng là gạo trắng tinh sạch sẽ, từng hạt gạo đều trong suốt óng ánh, thể thấy là gạo loại nhất.
Nhìn sang bên cạnh còn ước chừng bốn năm cân thịt ba chỉ thượng hạng.
Vệ thị mà mắt đỏ au, ngờ Lục Đào An thể mua nhiều đồ như .
Điều càng chứng thực suy đoán trong lòng bà, nàng chắc chắn kiếm ít tiền, nếu thì thể nỡ chi nhiều bạc đến thế.
Nói chừng giá thu mua cho họ là năm văn, còn bán ngoài thì tăng gấp mấy .
Dù một gia đình bình thường một tháng cũng dùng hết 300 văn, trong nhà củi gạo dầu muối thứ đều tốn tiền, ai nỡ mua gạo trắng mà ăn.
Túi gạo ít nhất cũng mười cân, bà đây cũng hỏi qua, một cân gạo tẻ ngon một chút, cũng mười văn tiền một cân.
Nếu đổi thành gạo kê, cao lương các loại, 100 văn thể mua ba mươi cân, tiết kiệm mà ăn, đủ cho cả nhà ăn một tháng đấy.
Ngẫm thứ thịt ba chỉ xen lẫn nạc mỡ , còn đắt hơn nữa, nàng trấn còn dám liếc một cái, ít nhất một cân cũng hai mươi văn.
Miệng là bán bảy văn một cân, lừa ai cơ chứ.
Không , nàng tự mang bán, nếu tiền sẽ khác kiếm hết.
Khi về, nàng sẽ với Nguyệt Nguyệt cùng các nàng, hãy giữ bộ rau diềm đất tự đào .
Nghĩ , Vệ thị vội vã tìm Nguyệt Nguyệt cùng các nàng.
Lục Đào An thấy mỡ heo thắng gần xong, vội vàng cho lát gừng , tiếp tục thắng cho bay hết nước gừng.
Nàng lấy một cái chum rửa sạch từ , rắc đó một nắm hạt tiêu khô, đợi mỡ heo thắng xong thì đổ thẳng .
Vừa vặn thể kích thích hương thơm của hạt tiêu, như mỡ heo thơm trắng.
Nàng mở vung nồi bên cạnh, phát hiện trong nồi xong cháo rau dại.
Đào Xuân Hoa : “Trước đây con nấu cơm trắng, nên chúng cứ nấu cháo rau dại như thường lệ.”
Lục Đào An gật đầu, lấy thìa múc cháo rau dại trong nồi .
Nàng sớm liệu họ thể nấu xong, nhưng nàng định nấu quá nhiều cơm.
Đến lúc đó lẽ đủ ăn, kèm theo cháo rau dại thì hẳn là đủ.
Chỉ là… hôm nay cháo rau dại loãng thế nhỉ?
Lục Đào An múc hơn nửa chậu nước canh, mới thấy đáy nồi chỉ còn một chút tấm mạch và kê.
“Nương, cháo rau dại là do nấu ?”
Đào Xuân Hoa đang nhóm lửa bận rộn đáp: “Không , đang bận nhóm lửa mà, là do đại cữu mẫu của con bỏ .”
“Ồ!” Lục Đào An gì.
May mà nàng mua chút gạo tẻ, nếu trưa nay chỉ uống thứ canh thì c.h.ế.t đói mất, chiều lấy sức mà đào mã thầy?
Sau khi múc hết cháo rau dại , Lục Đào An rửa sạch nồi, cho gạo vo sạch , thêm một ít nước đậy vung.
Đào Xuân Hoa nhanh nhẹn bắt đầu đun hai cái nồi.
Lúc , mỡ heo cũng thắng xong, Lục Đào An tìm một cái muỗng canh, múc hết mỡ heo trong nồi chum, vớt gừng .
Tóp mỡ thắng xong để sang một bên, đến lúc xào nấu gì đó thể cho tóp mỡ thái vụn , chắc chắn sẽ thơm.
Ngửi thấy mùi thơm quyến rũ , giun thèm ăn trong bụng Lục Đào An cũng sắp khơi dậy .
Nàng vội vàng lấy một miếng tóp mỡ cho miệng, trong miệng tức thì tràn ngập mùi thịt thơm.
Nhấm nháp kỹ một chút, vẫn còn một ít mỡ heo chảy , thực sự nàng thèm c.h.ế.t mất, từ khi đến đây là canh lạt nước trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-16.html.]
Cuối cùng cũng ăn thứ ngập dầu mỡ .
Lục Đào An lấy một miếng cho Đào Xuân Hoa ăn, đó mới cất kỹ mỡ heo và tóp mỡ thắng xong.
Cái nồi thắng tóp mỡ cũng cần rửa, dù bên trong là mỡ heo, vặn dùng để xào rau.
Trước hết cho thịt ba chỉ thái hạt lựu phi thơm, đó đổ rau diềm đất rửa sạch xào vài cái, cuối cùng thêm muối, xì dầu và một ít nước.
Ở đặt một cái chõ hấp, trực tiếp đặt bát trứng đ.á.n.h tan nêm gia vị lên , hấp một chén trứng.
Đậy vung nồi , đợi một khắc là thể dùng bữa.
Lục Đào An đói đến mức chẳng còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác, chỉ mau mau dùng bữa.
Đợi cơm nấu xong, bày bàn ăn.
Ba tỷ nhà họ Đào thèm đến mức suýt nữa chảy cả nước dãi.
Món ăn xào bằng mỡ heo thực sự quá đỗi quyến rũ.
Hơn nữa trong món xào còn thịt thái hạt lựu, thôi thấy ngon.
Nhìn cơm trắng, đang bốc nghi ngút, trắng ngần, từng hạt tách rời.
Nhìn những món ăn phong phú , Đào lão thái tủm tỉm : “Còn đợi gì nữa, mau dùng bữa thôi.”
Đào lão gia cũng vui mừng, chỉ là khiến con gái tốn kém, ông chút áy náy.
Vốn dĩ con gái cũng chẳng mấy tiền, về nhà Nương đẻ còn mua cái cái .
Đào lão gia gì, chỉ thầm ghi nhớ trong lòng rằng nhất định đền bù thật cho Đào Xuân Hoa.
Nghĩ , Đào lão thái gắp một miếng thịt nạc thái hạt lựu cho miệng, chỉ cảm thấy càng nhai càng thơm, ăn xong nhịn gắp thêm một miếng nữa.
Ông còn từng ăn món thịt nào ngon như .
“Món ai nấu ?”
Đào Xuân Hoa tủm tỉm đáp: “Đương nhiên là Đào An nấu .”
Đào lão gia gật đầu: “Đào An nấu tệ! Ngon hơn nhiều so với ngoại tổ mẫu của con nấu.”
Đào lão thái liền liếc mắt trách móc Đào lão gia một cái.
Lão già c.h.ế.t tiệt, đồ ăn là , còn dám chê bà nấu ngon.
“Cảm ơn ngoại tổ phụ! ngoại tổ mẫu nấu cũng ngon ạ.” Lục Đào An tủm tỉm tiếp tục ăn cơm.
Đào lão thái Lục Đào An khen đến mức ngớt.
Ba tỷ nhà họ Đào và Đào Tĩnh các nàng bao giờ ăn cơm trắng ngon đến thế, thêm món rau xào mỡ heo thơm lừng, ăn đến mức chẳng còn thời gian để chuyện.
Dùng nước sốt từ món xào trộn với cơm trắng, để mỗi hạt cơm trắng đều thấm vị mỡ heo, thật sự thơm đến mức ngất ngây!
Chẳng mấy chốc, bọn họ ăn sạch bát cơm của .
“Nãi nãi! Con vẫn ăn no! Biểu tỷ Đào An nấu ngon quá ạ!” Đào Lượng bĩu môi nhỏ, thật thà .
“Nãi nãi, con cũng ăn no, còn cơm ạ?” Nha Nha theo.
Đào lão thái sớm liệu ăn no, bèn : “Trưa nay còn nấu cháo rau dại , mang nó ăn .”
Vì bữa cơm quá đỗi khai vị, nên bát của bà và lão gia cũng sớm ăn sạch.
Hơn nữa còn cảm thấy ăn no.
cũng thể chỉ ăn cơm trắng, quý giá bao nhiêu chứ.
Vốn dĩ hôm nay Đào An định nấu nhiều hơn một chút, Đào lão thái thấy thế nhất quyết bắt đổ một ít, nếu thì chỗ đủ ăn mấy ngày.
Đợi Đào Xuân Hoa mang cháo rau dại , Đào lão thái vội vàng dậy chia cho mỗi .
Vừa cầm thìa múc, bà phát hiện hôm nay cháo rau dại nấu đặc biệt loãng.
Vừa là ngay đó là tay Vệ thị, vì Vệ thị bình thường keo kiệt.
Mỗi Đào Xuân Hoa trở về, Vệ thị lén lút bỏ ít .
Đào lão thái cũng gì, chỉ nghĩ để Vệ thị nhúng tay là .
Thêm một chuyện chẳng bằng bớt một chuyện, Vệ thị cũng sẽ .