Sắc Đẹp Ma Quỷ - 61
Cập nhật lúc: 2024-07-15 19:26:25
Lượt xem: 6
“Nếu đã có sức sống, có sức làm việc như vậy thì tôi sẽ giao cho cô một nhiệm vụ quan trọng và cũng cấp bách!”
Kẻ kia vừa nói xong thì quay lưng ra cửa, bỏ lại một mình Lệ Hằng với hàng loạt nghi vấn trong đầu. Tuy rằng cô đã mất đi một nửa bản thiện, thế nhưng nhũng gì diễn ra bên trong cái thứ quỷ quái kia và trước đó cô vẫn còn nhớ rõ mồn một. Cô vốn biết Bạch Thủ chính là cánh tay phải, trợ thủ đắc lực của kẻ kia, nhưng vì sao hắn ta lại để cô g.i.ế.c cô ta, và vì sao hắn không hề có chút ý trách cứ cô và lại dửng dung với cái c.h.ế.t của Bạch Thủ như vậy.
Cái gọi là cánh tay phải hay trợ thủ đắc lực gì đó thực chất chỉ là đang lừa người dụ dỗ người bán mạng cho ta, rốt cuộc cũng chỉ là tốt thí mà thôi. Khi kẻ kia đã lợi dụng đủ và tìm được người ưu tú hơn thì họ sẽ lập tức bị đào thải, hết giá trị lợi dụng, đã vậy còn để cho họ c.h.ế.t một cách oan ức, c.h.ế.t lúc c.h.ế.t vẫn không hề hay biết bản thân rốt cuộc cũng chỉ là bị lợi dụng, không hề hay biết chủ nhân mà họ luôn bán mạng làm việc, một mực trung thành cuối cùng cũng đã ruồng bỏ họ.
Lệ Hằng nghĩ đến đây thì cũng không sợ hãi gì mà chỉ tự cười nhạt một cái, nhưng lại bị kẻ kia trở vào làm giật mình. Lệ Hằng quay lại, kẻ kia nở một nụ cười quái dị trên môi rồi nói: “Cố gắng lên nhé, trợ thủ đắc lực. Tôi tin cô có thể làm được!”
“Con mẹ nó!”
Câu này là Lệ Hằng cố ý chửi lớn nhưng kẻ kia đi ra quá nhanh cho nên là có lẽ sẽ không nghe được. Lệ Hằng xoa xoa tay, trợ thủ cái rắm, vật bị lợi dụng thì có. Nhưng tốt thôi, nếu đã để cho cô có cơ hội vậy cô sẽ thực hiện việc của mình trước khi hết giá trị lợi dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sac-dep-ma-quy/61.html.]
Hết thời gian nghỉ phép ở công ty, ngày hôm sau Lệ Hằng đã xách túi và trở lại làm việc. Mọi việc diễn ra rất tốt, cô chỉ nói là bản thân đã trải qua một cuộc phẫu thuật mặt. Tuy rằng chỉ là phẫu thuật mặt nhưng với dáng vẻ tự tin của Lệ Hằng bây giờ đúng là như lột xác hoàn toàn. Sự xinh đẹp thật rât có ích, mọi người đều nhìn cô với ánh mắt đầy thiện cảm chứ không giống như trước đây xem cô như dịch bệnh mà tránh né. Đương nhiên bây giờ cô đã không còn quan tâm đến những thứ nhỏ nhặt ấy nữa, mục tiêu của cô là những việc lớn kìa.
Cũng thật tình cờ, ngày đầu tiên trở lại đi làm sau khi lột xác thì cô đã đụng mặt ngay đôi nam nữ tồi kia, chính là người yêu cũ của cô và cô gái đã ngoại tình với anh ta. Không biết là oan gia ngõ hẹp hay là bọn họ cố tình bám riết lấy Lệ Hằng nữa, nhưng chắc chắn chin mươi phần trăm là cố tình bám riết rồi. Vốn định cười nhạo Lệ Hằng, muốn khiến cô vì không chịu nổi mà từ chức, ai ngờ gặp lại cô đã quá đổi xinh đẹp nên hai bọn nhất thời chỉ lừ mắt nhìn chứ chẳng nói được câu gì.
Mặc dù đãi ngộ của Lệ Hằng bây giờ rất tốt, vốn không cần tăng ca nhưng cô vẫn tự nguyện ở lại tăng ca. Vì vậy mà sếp không những khen tặng cô, ngược lại còn bắt mấy nhân viên cùng phòng ở lại tang ca cùng. Bọn họ lần này ở lại tăng ca mà không những không dám chửi bới gì Lệ Hằng mà lại rén lắm, kiểu như sợ hãi một nỗi sợ vô hình ấy.
Bọn họ cứ ngồi làm việc mà kiểu cứ lo sợ, thi thoảng sẽ liếc nhìn Lệ Hằng một cái. Dù vậy mỗi lần họ nhìn thì Lệ Hằng đều biết và cười gật đầu với họ, thế mới đáng sợ chứ. 9 giờ tối, Lệ Hằng có thói quen sẽ đi vệ sinh vào giờ này, vốn dĩ muốn yên ổn sống bình thường vài ngày nhưng lại gặp ngay…cái đứa mình ghét.
“Này!”
Lệ Hằng vẫn nhất quyết muốn sống bình thường, vì vậy sau khi xong việc cô đã muốn ra khỏi nhà vệ sinh, nhưng đã bị cô ta gọi lại. Dù vậy, cô chỉ đứng lại chứ không hề quay đầu, vậy mà cô ta rất cố chấp nói: “Gọi cô đó, đồ xấu xí ma chê quỷ hờn!”