Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sắc Đẹp Ma Quỷ - 49

Cập nhật lúc: 2024-07-15 17:49:07
Lượt xem: 11

“Cái…cái quái quỷ gì vậy?”

Lệ Hằng bắt đầu mềm nhũn tay chân, cô đang chạy mà được An lôi chạy chứ không phải là cô tự chạy. Cũng không phải Lệ Hằng chưa từng nhìn thấy thứ này, chỉ là nó bây giờ quá nhiều, khủng bố thị giác nên khiến tinh thần cô cũng yểu theo luôn. An mệt gần chết, cô thấy Lẹ Hằng còn hỏi cái câu ngu ngốc như vậy thì cáu hẳn mà nói: “Cô bị ngu rồi, không nhìn thấy hay sao mà còn hỏi tôi. Thật là, không hiểu tại sao tôi lại đi vào đây cứu cô nữa. Cứu cô còn không bằng cứu con lợn về còn được ăn thịt.”

“Cô nói tôi còn không bằng con heo đấy à, còn nói thịt tôi không ăn được?”

Lệ Hằng vừa sợ vừa mệt, vậy mà còn tâm trạng trả treo. Nhưng An cũng không nhịn, cô quyết định không thể nhịn được Lệ Hằng này nên đã đớp chát đến cùng nói: “Không phải tôi nói thịt cô ăn không được, mà là không được ăn đấy cô có hiểu không. Hay là sau khi cứu cô ra khỏi nơi này rồi thì để tôi ăn thịt cô. Để tôi nghĩ xem nào, thịt cô làm món hầm hay món nướng ngon nhỉ. Tôi nghĩ là món nướng đi, món hầm sẽ tanh lắm.”

“Cô cứu tôi ra rồi còn ăn thịt tôi làm gì nữa. Bên ngoài không có thịt cho cô ăn à, cô chưa từng nghe nói ‘Tiễn Phật thì tiễn tới Tây thiên’ à?”

“Không giống nhau! Ăn như vậy sẽ có cảm giác thành tựu hơn cô hiểu không. Kiểu như không làm mà ăn thì sẽ không còn ngon nữa ấy, tôi thích tự thân vận động như vậy. Lại càng nói tôi ăn thịt cô đương nhiên sẽ nhẹ nhàng tình cảm hơn cái đám kia đang đuổi theo chúng ta có đúng không?”

Lệ Hằng dù rất chi là không phục, nhưng khi cô quay lại và nhìn thấy thứ đang đuổi theo kia. Bọn chúng có hình thù rất là quái lạ, giống như một đám mặt người khổng lồ đang dính xà nẹo vào nhau di chuyển. Nhưng nhìn hình thể thì chúng uốn éo dặt dẹo trông giống những miếng da hơn. Càng không nói đến những cái mặt kia đã có đôi mắt và cái miệng quái thai rồi chứ, mà chúng lại còn chen chút nhau làm biến dạng hết nên trông càng kinh dị hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sac-dep-ma-quy/49.html.]

“Đáng sợ vãi!”

Sau khi Lệ Hằng lấy hết can đảm để phân tích cái thứ đang đuổi theo hai người và nói xong câu đó thì cô đã quay lại nhìn An với cái ánh mắt “Xin hãy ăn tôi đi”!

An dù cho đang tức giận nhưng nhìn cái bộ mặt này của Lệ Hằng đúng là cũng không nhịn được cười, cô nói: “Được rồi, xem như cô thức thời đấy.”

An chạy rất tốt, có thể nói là ý chí sinh tồn của cô rất là mạnh. Cô cứ kéo, cứ kéo theo Lệ Hằng tim thòng tới đất chạy mãi, chạy mãi một lúc thì ánh trăng đã không còn soi chiếu xuống nữa. Cả hai dừng lại thở hồng hộc, lúc này Lệ Hằng mới nhìn mặt An đang tái mét như có thể tắt thở và gục xuống bất cứ lúc nào kia nhưng mà lại không một câu than thở, thậm chí bây giờ đến thở rồi khó khăn.

Lệ Hằng thật sự không hiểu An rốt cuộc là loại người như thế nào nữa. An là ai, tại sao cô lại không có mặt, và tại sao cô lại hiểu rõ hai thế lực ma quái kia mà quyết tâm điều tra triệt phá tới như vậy. Nhìn bộ dạng của An xanh xao tiều tụy như vậy, nói thật khiến người khác nhìn vào không thể không thương xót.

Nhìn An nhưng vẫn không quên quay đầu nhìn lại cái đám quái quỷ đang đuổi theo kia. Cho dù có chuẩn bị sẵn nhưng khi quay đầu lại thì Lệ Hằng vẫn không thể kìm được mà hét toáng lên: “Ôi mẹ ơi chúng nó đuổi đến m.ô.n.g rồi, mau chạy thôi!”

Nói rồi đến lượt cô kéo tay An chạy đi, nhưng mà lực kéo của An cũng mạnh thật. Dù cô có cố kéo nhưng vẫn bị một cái kéo nhẹ của An kéo lại chúi cả đầu. Vừa định hét toáng lên nữa thì An đã ra hiệu suỵt mà như suýt bụm mồm cô rồi nhỏ giọng nói: “Có thể đừng hét loạn như điên thế kia không hả. Tôi sắp giật mình c.h.ế.t vì cô luôn rồi đó. Nhìn mà xem đi kìa, bọn chúng chỉ có thể chạy đến chỗ ánh trăng chiếu đến chứ không thể ra ngoài.”

Nói rồi An lấy tay chỉ về phía đó để Lẹ Hằng nhìn theo. Quả đúng như vậy, cái đám quái quỷ kia bây giờ đang nhau nhau muốn thoát ra khỏi nhưng mà dường như bọn chúng đều bị ánh trăng giam hãm. Nhìn ánh mắt của bọn chúng mà xem, đúng là khiến cho người bị nhìn lạnh đến tận xương tủy đó mà. Lệ Hằng vừa vặn chạm phải ánh mắt chúng thì liền quay đi chỗ khác, chỉ sợ nhìn thêm tí nữa là cô sẽ lại bị bọn chúng dọa ngất ra đất mất.

Loading...