Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sắc Đẹp Ma Quỷ - 19

Cập nhật lúc: 2024-07-15 08:56:54
Lượt xem: 30

“Này cô gái, trông cô cũng rất trẻ và xinh đẹp nhưng sao lại bị đui thế hả. Giẫm lên tay của người ta mà cũng không biết à, phải chăng mắt mù rồi tứ chi cũng tê liệt luôn?”

Câu nói kia của người mà Lệ Hằng giẫm phải có rất nhiều nghĩa, nhưng cô chỉ lọt vào tai đúng câu xinh đẹp. Lúc này cô mới hoàn hồn mà nhìn xuống đất, hóa ra đúng là cô đã giẫm lên tay của một “người”. Cô cũng không dám chắc rằng bà cụ kia có phải là “người” hay không, bởi vì trông bà ta gầy nhom, nhỏ thó hệt như vóc dáng của một đứa trẻ mười tuổi.

“Tôi trông rất xinh đẹp sao, không thể nào lại thế được!”

Câu nói của Lệ Hằng mang hàm ý phủ nhận rõ ràng, nhưng bà cụ kia lại cười nói: “Bước vào vườn ngô này nào có ai không xinh đẹp chứ!”

Được rồi, câu trả lời của bà cụ đã dọa cho Lệ Hằng sởn tóc gáy, cô hỏi: “Bà là người hay ma quỷ?”

Bà cụ kia lại cười, bà ta nói: “Tôi đã ở đây rất lâu, gặp vô số cô gái xinh đẹp đặt chân đến nơi này, nhưng tôi chưa gặp được ai có gan như cô. Lại ngang nhiên dám hỏi tôi là người hay ma quỷ, sao thế, cô muốn làm một cuộc đại cách mạng à?”

Lệ Hằng hiểu ít hiểu nhiều câu nói của bà cụ. Cô mà lá gan to á, vậy trên đời này có phải tất cả mọi người đều mang gan con tép cả rồi sao. 

“Cách mạng cái khỉ gió. Nếu như tôi có khả năng làm cách mạng thì đã không bị đưa đến cái nơi quỷ quái này. Này, nếu như bà không muốn trả lời vậy tôi đi đấy.”

Lệ Hằng rút chân khỏi cánh tay ốm yếu của bà cụ kia rồi nhất quyết muốn đi vào, nhưng cô phát hiện ra dường như bà ta đang nhổ cỏ dại mọc dưới gốc ngô. Trời ạ, nếu không phải là ma quỷ thì con người ai lại đi nhổ cỏ vào lúc trời tối mưa gió bão bùng như thế này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sac-dep-ma-quy/19.html.]

Nhắc đến mưa gió thì lập tức đến, nãy giờ mải mê đấu khẩu với bà cụ mà Lệ Hằng không chú ý trời đã tạnh mưa, nhưng bây giờ lại đến nữa rồi. Một đạo sấm chớp đùng đoàng giáng xuống, ánh sáng của tia chớp lóe lên trước mắt Lệ Hằng, và cô đã nhìn thấy thứ không nên thấy.

Phía sau vườn ngô, nơi mà cô tưởng rằng là một ngôi nhà nhưng giờ lại không phải,mà là giống như một cái hang động làm bằng xương xẩu. Xung quanh hang động ấy có vô số mồ mả và những bộ xương giống như cô đã nhìn thấy lúc ở trên đường.

Không có thật! Tất cả đều không có thật. Trên đời làm sao lại có thể có những thứ quái quỷ đến như thế chứ. 

Lệ Hằng nhớ đến lời của ông già tài xế ma quỷ kia, tất cả những thứ đáng sợ mà cô nhìn thấy chỉ là từ trong suy nghĩ của cô sinh ra mà thôi. Chỉ cần không nghĩ, chỉ cần không sợ thì chúng sẽ không tìm đến.

“Đi vội làm gì chứ?”

Lệ Hằng lại một phen hú vía. Cái bà già nhổ cỏ kia cho dù bà ta không phải là ma quỷ đi chăng nữa thì đúng là cũng dọa cho người ta c.h.ế.t sợ, cứ canh ngay lúc người ta đang ngẩn tò te ra thì bị bà ta làm cho giật mình.

“Chết hay sống gì thì nhanh biết càng tốt, ở đây bị bà dọa tôi dở sống dở c.h.ế.t rồi đây này.”

Lệ Hằng phát cáu, bộ người ta muốn c.h.ế.t nhanh một chút là sai hay sao chứ, khó ưa quá mà.

“Sống c.h.ế.t hết thảy đều đã có số, cô hà cớ gì phải vội vã chứ?”

“Bà có im không thì bảo, hay là đợi tôi tôi giẫm c.h.ế.t bà?”

Loading...